Lâm phủ biệt uyển “A…Ân…Không cần……..ân……ca ca….” Trên chiếc giường gỗ lim xa hoa rộng lớn là hai nam nhân đang quấn lấy nhau. Bên dưới là một nam hài phấn nộn làn da tuyết trắng như ngọc. Dung nhan tuyệt sắc làm nổi bậc lên đôi con ngươi, bên hàng lông mày là một nốt ruồi chu sa, mái tóc tán loạn rơi trên vai, quần áo nửa che nửa đậy trượt xuống tới khuỷu tay, trên làn da trắng đã phiếm một tầng hồng sắc nổi lên rõ ràng những hôn ngân. Cặp đùi trắng noãn bị tách ra, đặt trên vai nam tử. “Ca ca…..không cần…..không cần l**m nơi đó” Nam hài khóc lóc cầu xin nam tử. Nhưng hắn lại làm như không nghe thấy, vẫn như trước vùi đầu g*** h** ch*n nam hài mà l**m lộng tiểu hoa cúc. “Không được ……ca ca…….Tiểu Cảnh không được…..ca ca……van cầu ngươi…….buông Cảnh nhi ra……ca ca……..Cảnh nhi……Cảnh nhi nơi đó …..đau quá….” Nam hài cầu xin tha thứ nhưng nam tử tuyệt không có nửa điểm thương tiếc, mà ngược lại còn thô bạo hơn trước. Nam tử nắm chặt hắn, một chút cũng không chịu buông ra, nam tử nâng thắt…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...