Tác giả:

Thành phố A và những con người tấp nập với vô vàn công việc. Là một thành phố lớn của một quốc gia không nhỏ, nó vẫn chứa những thành phần tệ hại lười biếng. Tỷ như là... -Tiểu Di. Cậu dậy ngay cho tớ! Giọng nói vô cùng trong trẻo đáng yêu, nhưng lại vang lên với âm lượng không nhỏ trong một căn hộ chung cư. Có thể vì cách âm tốt nên không mấy ai nghe thấy, nhưng ở trong nhà thì khó mà chấp nhận được. Thiên Di bực tức đạp cái chăn đang đắp trên người ra, ánh mắt tràn đầy lửa nhưng mơ màng, liếc xéo -Cậu thôi ngay giùm tớ. Lỗ tai của tớ nhỏ bé mong manh không chịu nổi âm lượng của cậu đâu. Gọi người ta dậy nhẹ nhàng là được rồi... An Kỳ hài lòng nhìn Thiên Di tuy miệng càu nhàu, nhưng đáy mắt đã hết mơ màng và tỉnh ngủ. Vừa đi đến bên giường, cô cười cười -Không như vậy thì có kiếp sau cũng không trị được tật ham ngủ của cậu nha. Được rồi, dậy đi thôi. Chờ Thiên Di bước vào phòng tắm, cô cũng gấp gọn gàng đống chăn mền trên giường lại Ốp trứng bỏ lên dĩa, sau lại rót ra một cốc sữa.…

Truyện chữ