“Nhà của chúng ta cũng chẳng giàu có, anh ôm cái chuyện phiền phức này về làm gì!” “Tiền nuôi dưỡng đứa nhỏ này vẫn có thể tìm cách… Em cũng biết đứa bé này nếu anh không nuôi, sẽ…” Thanh âm sau đó bị ép thấp xuống dưới, ngăn cách qua cánh cửa không nghe rõ. Tân Tử Trạc tám tuổi không hiểu lắm đến cùng đã xảy ra chuyện gì, ngồi ở trước bàn ăn nắm nắm bút, thế nhưng tâm tư hoàn toàn không để ở bài tập trước mặt. Cậu hơi ngẩng đầu nhìn sang phía sô pha bên kia, thấy một thiếu niên lớn hơn mình rất nhiều, *hôi đầu thổ kiểm, cúi đầu ngồi ở đó, hai tay siết quần thật chặt. Cậu đặt bút lên bàn, từ trên ghế đi xuống, đi đến trước bàn trà. “Anh tên là gì…?” Nam hài ngồi trên sô pha sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên, có lẽ là bởi đang thời kỳ vỡ giọng, thanh âm nghe có chút kỳ quái: “Anh tên Lư Hoằng.” Tân Tử Trạc nghe được cha mẹ cãi nhau, mơ hồ hiểu được chuyện gì xảy ra. Qua cánh cửa ngăn cách cậu nghe thấy cha nói cha Lư Hoằng chết rồi, muốn thu dưỡng đứa nhỏ, nhưng mẹ không đồng ý. Tân Tử…
Tác giả: