Tác giả:

Trong lần Cẩm Tú đưa Tả Thi Giao đi xem mắt, cô gặp lại Kỷ Viễn. Đây thực sự không phải là nơi để gặp Kỷ Viễn! Bốn mắt nhìn nhau, cặp mắt hai người bỗng dưng đỏ hoe. Cẩm Tú lập tức gửi ngay một tin nhắn chất vấn :” Anh đến đây làm gì?” Vừa lúc đó, Cẩm Tú cũng nhận được tin nhắn :” Em đến đây làm gì?” Tin nhắn đó là của Kỷ Viễn. Tin nhắn giống hệt với tin nhắn của Cẩm Tú từ câu chữ cho đến nội dung, giọng điệu, như thể Cẩm Tú vừa tự gửi tin nhắn cho chính mình vậy. “Anh có thể đến thì em cũng có thể đến”. Vừa gửi xong, Cẩm Tú đưa ánh mắt đầy khiêu khích về phía Kỷ Viễn. Tin nhắn của Kỷ Viễn càng châm chọc hơn :” Anh đến tìm đối tượng kết hôn”. “Đối tượng kết hôn? Anh chưa kết hôn sao?” Cẩm Tú nghĩ giá mà tin nhắn của mình giống hòn đácó thể ném qua đó thì tốt biết mấy, chắc chắn sẽ làm đầu của Kỷ Viễn nổi lên hai cái u to như cái đèn lồng. Kỷ Viễn thản nhiên nhìn Cẩm Tú cười, một tay nhấc ly trà lên uống, một tay nhét trong túi áo khoác, tỏ vẻ như không hề đoái hoài đến tin nhắn này…

Truyện chữ