Hôm nay cô lại đến, vẫn ngồi vào vị trí cố định đó, vẫn là vẻ mặt quen thuộc đó. Cô đổi năm mươi tệ tiền xu chơi game, xem chừng hôm nay quyết định sẽ “ngâm” cả tối. Cuối tuần, âm thanh huyên náo bên trong khu vui chơi không mảy may ảnh hưởng đến cô. Cô ngồi đó, tay trái chống cằm, mắt dán vào máy chơi game trước mặt, tay phải đặt ngay trên khe đút đồng xu, chhột dạ thời điểm thích hợp sẽ nhét vào. Rồi, chính vào lúc tín hiệu của máy chơi game báo quay trở lại đường bỏ xu, một tiếng “kịch” vang lên và đồng xu trôi theo đường dẫn vào khoang; thêm một giây, hai giây, ba giây, máy lại quét qua. Các đồng xu mới được đẩy ra, nằm dồn đống phía dưới, đằng sau xu vẫn tiếp tục rơi xuống khiến đống xu đầy ụ đằng trước lung lay chực đổ. “Vẫn còn thiếu một xu”, khóe miệng cô khẽ nhếch lên, như thể biết chắc nó sẽ vậy. Lại thêm một xu, cô nhắm chính xác đẩy vào, rồi rất nhiều đồng xu từ hàng trước rào rào rơi xuống. Miệng cười ngoác, mắt cong cong, cô cúi người nhặt chúng. Thấy một tay không cầm…
Tác giả: