Tác giả:

Severus Snape trợn trừng mắt nhìn “ cục thịt thừa ” nằm trên bàn, điên tiết không nói lên lời. “Cục- thịt- thừa”  đó chính là một thằng bé con mũm mĩm vừa tỉnh ngủ, trên trán hằn một vết sẹo mờ, cánh tay mập mạp an phận xếp gọn bên người, nó ngước đôi mắt màu ngọc lục bảo tròn xoe long lanh nhìn hắn đầy vô tội. “Damn…” Hắn chẳng biết nói gì hơn ngoài mấy câu rủa xả, miễn cưỡng vạch tã ngó thử, ngay khi “ một- mùi- hương- thơm- nồng- nàn ” xộc thẳng vào cánh mũi, hắn lập tức nhăn tít mặt lại. Thề có Merlin trên cao! Hắn nhất định phải tìm xem có câu thần chú nào có thể giúp phù thủy từ đằng xa thay tã cho trẻ sơ sinh hay không!!  (Sha: anh ơi, anh lười quá =))))))))))))))))))) Thấp c*p m*ng tr*n tròn trắng nộn dính đầy “chất bài tiết”, hắn chỉ muốn vạt thằng nhỏ vài cái cho bõ tức. “Tại sao trẻ sơ sinh lại hay tè dầm ị bậy…”  (Sha: O.ó thế chẳng lẽ hồi nhỏ anh cũng không tè dầm ị bậy hay sao??? Giỡn nhau hoài. Trẻ con đứa nào chẳng thế =))))))))))))))))  Chàng trai khoác áo…

Truyện chữ