Thứ sáu, ngày 23 tháng 3 Trời xanh tươi đẹp Tan ca trở về nhà, một mình tôi nằm dài trên chiếc ghế sofa nghe lại bản nhạc “Cánh chim tình yêu”, nghe đi rồi nghe lại. Tình yêu của tôi đã như cánh chim vỗ cánh bay đi. Bay thật nhanh, thật nhanh. Hôm qua, trong đầu tôi bất chợt xuất hiện một ý nghĩ - một mình phiêu du. Một người đàn bà đã mất tình yêu, mà vẫn còn ôm ấp mãi bóng hình xưa, chẳng khác chi ôm vào mình nỗi cô đơn, khổ sở cô độc! Chi bằng hãy một mình lãng du theo gió để con tim thanh thản tuyệt vời! Tôi và người chồng cũ Hà Quốc An là bạn học hồi phổ thông. Hai đứa chúng tôi lại cùng thi đậu vào một trường đại học. Sau khi tốt nghiệp, Quốc An được giữ lại trường làm nghiên cứu sinh. Tôi lại không có được may mắn như vậy. Tốt nghiệp xong tôi được phân ngay về Long Tây, tỉnh Cam Túc. Lúc ấy, hai đứa chúng tôi đã yêu nhau say đắm được hơn hai năm. Để khỏi phải mỗi đứa một phương, nhớ nhung xa cách, tôi can đảm quyết định không đi nhận nhiệm sở, ở lại tìm việc làm để động viên…
Tác giả: