Những cơn gió lạnh lẽo thổi ập đến, mang theo cái lạnh cắt da, nó luồn qua khe đá tạo thành những âm thanh réo rắt, nghe giống như… một giai điệu cuồng loạn. Nhìn nữ nhân nằm trong tuyết, Bạch Y Thần nặng nề tiến lại từng bước. Nàng vừa mười lăm tuổi, tên Dạ Đông Tuyết, lúc nào, nàng cũng mặc y phục màu trắng, nhưng vì bản tính không cẩn trọng, y phục của nàng bao giờ cũng có vết bẩn. Khi hắn hỏi vì sao nàng lại thích mặc y phục màu trắng, nàng liền nở ra nụ cười tươi rói của mình và đáp lại: “Vì tên Đông Tuyết là màu trắng nha.” Nàng được sinh trong mùa đông, ngày tuyết rơi trắng xoá, nên được gọi là Đông Tuyết. Nhưng, tính cách của nàng lại trái ngược hoàn toàn với cái tên của mình. Nàng lúc nào cũng vui vẻ hoạt bát, tung tăng chạy nhảy khắp nơi và nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi. Đó là nụ cười rực rỡ nhất mà Bạch Y Thần từng thấy, ấm nóng và sáng chói như ánh mặt trời mùa hạ. Vì nó chói loá như thế, khiến người ta thật khó mà nhìn thẳng, nên hắn càng không thích… Vì vậy,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...