Bạch Ngọc Đường còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Bao Chửng, hắn mặc một bộ trường sam màu xanh nhạt, trên búi tóc cài một cây trâm gỗ mun, đang cúi đầu nhìn một lều cúc trắng lớn ở trong vườn hoa. Triển Chiêu bên cạnh gần như là dùng thanh âm sợ hãi mà khẽ gọi: Bao đại nhân. Lúc này Bao Chửng mới quay qua, phản ứng đầu tiên theo bản năng của Bạch Ngọc Đường là: Người thông minh nhất Đại Tống quả nhiên không biết võ công; phản ứng thứ hai chính là: Sao tên này lại đen như vậy! Ai ngờ Bao Chửng vừa nhìn thấy Triển Chiêu, không có nguyên do gì, rơi nước mắt. Dạ dày của Bạch Ngọc Đường không khỏi đau lên, Thanh thiên a Thanh thiên. Triển Chiêu bước một bước xa tiến đến, nắm chính xác cổ áo của Bao Chửng, đúng vậy, Bạch Ngọc Đường dám khẳng định, lúc ấy Triển Chiêu thật sự nắm lấy cổ áo của Khai Phong phủ doãn, hét lớn một tiếng: Rốt cuộc hắn làm sao vậy?! Bao Chửng nói: Biên cảnh Tống Liêu truyền tới… Bạch Ngọc Đường không màng đến lễ tiết, thốt lên hỏi: Chẳng lẽ thua rồi? Lúc này Bao Chửng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...