6h45…. _Thưa bà cháu đi học ạk!!!!- nó lảnh lót thưa bà đi học _Học tốt nhé cháu!!! _Dạ!!!! Đáp lại bà xong nó chạy một mạch tới trường, mà trường nó đi bộ cũng tới (mà bà này làm quá). Đang chạy thỳ có 1 bóng người đứng chắn ngang làm nó không kịp thắng và…….cứ ngỡ là một màn “hôn” đường thật “lãng mạn” nhưng sao nó thấy chẳng đau gì cả mà thấy có cái gì đó mềm mềm mà nó đang đè. Quyết định mở mắt ra và 1s…2s…3s…. _Á.á.á.á. -Môi nó chạm môi hắn. Còn hắn nảy giờ đang rất mún đẩy nó ra nhưng không sao đẩy được vì nó rất ư là….”nhẹ”. Sau 3s đơ nó vội đứng dậy và “ca bài xin lỗi” với hắn nhưng cứ c*́i gằm mặt đến khi hắn “cất giọng” (nói đúng hơn là hét) vào mặt nó chữ THÔI thỳ nó mới dừng và ngước lên thỳ. Đang lơ lửng trên 9 tầng mây thỳ hắn nói (không hét thỳ đúng hơn): _ Ya! Đi đứng như thế hả?! Cô nghĩ xin lỗi là xong ư. Bây giờ nó mới thấy thật sai lầm…
Tác giả: