Tác giả:

Tháng mười vừa đến, khí trời đã có dấu hiệu dần dần chuyển lạnh, tôi đứng ở giao lộ đầy những tiếng động huyên náo, trong miệng vẫn nhai mẫu bánh mì, tay phải chà xát gương mặt có chút lạnh lẽo, tôi cười khổ một tiếng, quả nhiên, hậu quả của việc chi tiêu vượt quá kế hoạch có điểm thảm mà. Điện thoại di động vang lên, nhấn một cái liền nghe được thanh âm chờ không được nữa của người nọ: “Thế nào còn chưa tới? Hội nghị sắp bắt đầu rồi.” “Ta đang đợi xe bus” tôi có điểm làm nũng đô đô cái miệng, nhưng cũng quên rằng động tác này hắn nhìn không thấy. “Xe của ngươi đâu?” “Không có xăng, tiền của ta tiêu quá mức rồi.” Còn chưa nói xong, bên tai liền vang lên thanh âm “Đô—— đô ——”, tôi bất đắc dĩ cười cười, thực sự là không thể nói lý. Đưa điện thoại di động bỏ lại vào túi, tôi kéo lấy áo khoác, đứng chờ. Một chiếc tân sĩ màu đen dừng ở trước mặt tôi, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tựa hồ đang kiềm nén tức giân bùng nổ của hắn: “Lên xe!” “Tuân mệnh.” Tôi bĩ bĩ cười, mở cửa xe…

Truyện chữ