Trương Diệu Quân lần thứ hai thật sự nhìn thấy Lâm Lập Thu là tại một siêu thị cỡ lớn, đương nhiên khi đó hai người hoàn toàn không cùng xuất hiện. Lúc đó buổi sáng cuối tuần đang là giờ cao điểm buôn bán, một bên các ông bà vây quanh quầy rau cải, hò hét ầm ỉ. Mà Lâm Lập Thu thì lại đứng ở chỗ bán bánh ngọt chuyên tâm nhìn chằm chằm quang cảnh phía sau tấm kính. Trương Diệu Quân cầm bình sữa chua đi dạo, đứng cách sau lưng Lâm Lập Thu một khoảng, nhìn thấy người trẻ tuổi vẫn chuyên tâm không nhúc nhích, không khỏi gợi lên lòng hiếu kỳ, vì vậy hắn đến gần chút nhìn xem rốt cục sau tấm kính là gì — một thợ làm bánh mặc đồng phục màu trắng đang làm ra một cái bánh sinh nhật. Nam nhân không tiếng động “a” một tiếng, thì ra là như vậy, hắn một bên cười thầm lòng hiếu kỳ của mình, một bên quay người đi nơi khác. Đợi đến khi Trương Diệu Quân dạo một vòng trở về, lúc đi tới quầy tính tiền liền gặp người trẻ tuổi hồi nãy, chỉ là trên tay người trẻ tuổi này nhiều hơn một cái hộp đựng bánh xinh…
Tác giả: