20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng…
Chương 22: Bảo vệ
Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… - Tiểu thư, người đang làm cái gì vậy hả????Mặc Tuyết thật sự chỉ muốn giết người diệt khẩu nhỏ ngốc Tiểu Lam này màthôi. Nàng chỉ mới ra khỏi phủ có 1 buổi sáng mà không ngờ lại khiến cả phủ náoloạn coi nàng mất tích.- Á á á á . . . tiểu thư, dao đó sắc lắm, người để tiểu Lam làm là được- Lam LamNghe nàng gọi, Tiểu Lam giật mình thẳng tắp, lắm bắp trả lời :- D. . .dạ- Ngươi đứng yên đó cho taMặc Tuyết lúc này dở khóc dở cười, súng này vốn nàng theo trí nhớ kiếp trướcmà làm lại phòng ngừa bất trắc, chẳng qua lúc nào cũng có cái đuôi nhở cấmnày cấm nọ khiến tiến trình làm của nàng bị chậm lắm rồi.- Ai nha, thật không ngờ lại gặp được Lam Nhan tiểu thư nhaMặc Lam Nhan vốn là tên gọi giả của nàng ở phủ, tránh bị phát hiện mà thôiLúc này nàng vẫn chăm chú làm khẩu súng mà không hề để ý đến ai đó vừacố gắng nói chuyện với mình xong.Tiểu Lam vốn là người linh hoạt nghe có người nói chuyện với tiểu thưnhà mình liền lên tiếng :- Thất Chi tiểu thư thông cảm, tiểu thư nhà chúng ta đang bận chútviệc ạThất Chi - Con gái phủ thừa tướng quan võ vốn là người kiêu ngạo, chỉnghe nói thừa tướng Mặc đại nhân có một cô con gái sắp kết hôn với chiếnthần liền tìm cách gặp mặt. Thật không ngờ chỉ là một cô gái nhan sắc tầmthường thế mà lại khinh mình- Thật không ngờ ta lặn lội đường xa đến gặp mặt Lam Nhan tiểu thư màlại bị khinh thường thế này- Dạ tiểu thư thứ tội, Lam Nhan tiểu thư vốn là người hướng nội nênkhông thường nói chuyện với người lạ ạThất Chi nheo mắt, quay sang nhìn Tiểu Lam sau đó dơ cao cánh tay tátthẳng vào mặt Tiểu Lam. Nhìn thấy vậy, Tiểu Lam vội nhắm mắt lại thế nhưngđứng cả nửa ngày vẫn chưa cảm thấy gì. Nàng mpr mắt ra đã thấy tiểu thưđứng trước người chắn cho nàng một cái tát- Xong chưa, Xong rồi thì CútMặc Tuyết lại thản nhiên quay lại chỗ ngồi tiếp tục công việc của mình.Dù sao nàng cũng chr muốn to chuyện, cái tát này coi như ghi sổ nợ. Nàngsẽ đòi lại sau.Tiểu Lam lúc này bật khóc, nàng vốn là một nha hoàn lại đáng đểtiểu thư chịu tủi thế này. Mặc Tuyết không biết rằng chỉ vì 1 chuyện nàymà sau này lại có 1 người sẵn sàng lao vô biển lửa để cứu nàng.Thất Chi lúc này tức đến nghiến răng nghiến lợi. Dám nói nàng cút ư??Nàng vốn là con gái thừa tướng ngang hàng với nàng mà dám nói nàng nhưđứa đầu đường xó chợ??? Nàng tức đến run người nhìn Mặc Tuyết đang chămchú lắm ráp mô hình. Tức giận, nàng liền vụt tay hất lấy thứ trong tay MặcTuyết. Nghe tiếng gió vút đến, Mặc Tuyết tựa theo bản năng ngửa người ra sau.Hạ khẩu súng gần hoàn thành xuống, đôi mắt nàng lạnh giá như băngây- Ngươi. . .Chưa Cút????Thất Chi lúc này thật sự tức đến điên người chỉ thẳng vào mặt nàng :- Ngươi khinh người quá đáng đi Mặc Lam Nhan, chẳng qua cũngchỉ là 1 đứa con hoang mà dám cao ngạo ư??? Gả cho Chiến thần cũng chẳng qualà do cha ngươi xin cũng chưa đến lượt ngươi kiêu ngạo vậy đâu !!!!Mặc Tuyết khoanh tay nhìn nàng ta:- Nói xong rồi ???Thất Chi đang chuẩn bị lên tiếng mắng chửi thì- Tiểu Lam, thả chó cắn chết nàng cho taTiểu Lam vừa khóc vừa chạy, nàng dù muốn thế nào với mình cũng đượcnhưng không ngờ lại tát tiểu thư, dám nói tiểu thư là con hoang, cho ngươi bị cắnchết- Ngươi. . . ngươi . . .ngươi. . .Mặc Tuyết bắt đầu mỉm cười lạnh giá, thù này nàng nhớ, Thất Chi - Con gáithừa tướng quan võ' Gâu . .. gâu . . .gâu. .. 'Hơn 3 con chó bị Tiểu Lam thả ra liền sủa oang oang lao đến như muốn cắnThất Chi khiến nàng ta sợ tái mặt- Chuyện gì vậy????Đúng lúc này giọng nói vang lên, Chỉ thấy 3 con chó bỗng chốc nhưsợ hãi cái gì đó liền rên ư ử. Mặc Tuyết nhìn đến cổng khuôn viên thấythấp thoáng bóng người. Giọng nói này có vẻ là của ' người cha ' thân thươngcủa nàng đi, còn bên cạnh một thân áo đen tuyền đẹp đến động lòng ngườinhàn nhã đi bên cạnh. Chính xác là ' Chồng chưa cưới ' của nàng điThất Chi nghe thấy giọng Mạc Tuyên trong lúc hoảng loạn, giọng nóilạnh nhạt ấy, thanh khiết ấy. .. .
- Tiểu thư, người đang làm cái gì vậy hả????
Mặc Tuyết thật sự chỉ muốn giết người diệt khẩu nhỏ ngốc Tiểu Lam này mà
thôi. Nàng chỉ mới ra khỏi phủ có 1 buổi sáng mà không ngờ lại khiến cả phủ náo
loạn coi nàng mất tích.
- Á á á á . . . tiểu thư, dao đó sắc lắm, người để tiểu Lam làm là được
- Lam Lam
Nghe nàng gọi, Tiểu Lam giật mình thẳng tắp, lắm bắp trả lời :
- D. . .dạ
- Ngươi đứng yên đó cho ta
Mặc Tuyết lúc này dở khóc dở cười, súng này vốn nàng theo trí nhớ kiếp trước
mà làm lại phòng ngừa bất trắc, chẳng qua lúc nào cũng có cái đuôi nhở cấm
này cấm nọ khiến tiến trình làm của nàng bị chậm lắm rồi.
- Ai nha, thật không ngờ lại gặp được Lam Nhan tiểu thư nha
Mặc Lam Nhan vốn là tên gọi giả của nàng ở phủ, tránh bị phát hiện mà thôi
Lúc này nàng vẫn chăm chú làm khẩu súng mà không hề để ý đến ai đó vừa
cố gắng nói chuyện với mình xong.
Tiểu Lam vốn là người linh hoạt nghe có người nói chuyện với tiểu thư
nhà mình liền lên tiếng :
- Thất Chi tiểu thư thông cảm, tiểu thư nhà chúng ta đang bận chút
việc ạ
Thất Chi - Con gái phủ thừa tướng quan võ vốn là người kiêu ngạo, chỉ
nghe nói thừa tướng Mặc đại nhân có một cô con gái sắp kết hôn với chiến
thần liền tìm cách gặp mặt. Thật không ngờ chỉ là một cô gái nhan sắc tầm
thường thế mà lại khinh mình
- Thật không ngờ ta lặn lội đường xa đến gặp mặt Lam Nhan tiểu thư mà
lại bị khinh thường thế này
- Dạ tiểu thư thứ tội, Lam Nhan tiểu thư vốn là người hướng nội nên
không thường nói chuyện với người lạ ạ
Thất Chi nheo mắt, quay sang nhìn Tiểu Lam sau đó dơ cao cánh tay tát
thẳng vào mặt Tiểu Lam. Nhìn thấy vậy, Tiểu Lam vội nhắm mắt lại thế nhưng
đứng cả nửa ngày vẫn chưa cảm thấy gì. Nàng mpr mắt ra đã thấy tiểu thư
đứng trước người chắn cho nàng một cái tát
- Xong chưa, Xong rồi thì Cút
Mặc Tuyết lại thản nhiên quay lại chỗ ngồi tiếp tục công việc của mình.
Dù sao nàng cũng chr muốn to chuyện, cái tát này coi như ghi sổ nợ. Nàng
sẽ đòi lại sau.
Tiểu Lam lúc này bật khóc, nàng vốn là một nha hoàn lại đáng để
tiểu thư chịu tủi thế này. Mặc Tuyết không biết rằng chỉ vì 1 chuyện này
mà sau này lại có 1 người sẵn sàng lao vô biển lửa để cứu nàng.
Thất Chi lúc này tức đến nghiến răng nghiến lợi. Dám nói nàng cút ư??
Nàng vốn là con gái thừa tướng ngang hàng với nàng mà dám nói nàng như
đứa đầu đường xó chợ??? Nàng tức đến run người nhìn Mặc Tuyết đang chăm
chú lắm ráp mô hình. Tức giận, nàng liền vụt tay hất lấy thứ trong tay Mặc
Tuyết. Nghe tiếng gió vút đến, Mặc Tuyết tựa theo bản năng ngửa người ra sau.
Hạ khẩu súng gần hoàn thành xuống, đôi mắt nàng lạnh giá như băng
ây
- Ngươi. . .Chưa Cút????
Thất Chi lúc này thật sự tức đến điên người chỉ thẳng vào mặt nàng :
- Ngươi khinh người quá đáng đi Mặc Lam Nhan, chẳng qua cũng
chỉ là 1 đứa con hoang mà dám cao ngạo ư??? Gả cho Chiến thần cũng chẳng qua
là do cha ngươi xin cũng chưa đến lượt ngươi kiêu ngạo vậy đâu !!!!
Mặc Tuyết khoanh tay nhìn nàng ta:
- Nói xong rồi ???
Thất Chi đang chuẩn bị lên tiếng mắng chửi thì
- Tiểu Lam, thả chó cắn chết nàng cho ta
Tiểu Lam vừa khóc vừa chạy, nàng dù muốn thế nào với mình cũng được
nhưng không ngờ lại tát tiểu thư, dám nói tiểu thư là con hoang, cho ngươi bị cắn
chết
- Ngươi. . . ngươi . . .ngươi. . .
Mặc Tuyết bắt đầu mỉm cười lạnh giá, thù này nàng nhớ, Thất Chi - Con gái
thừa tướng quan võ
' Gâu . .. gâu . . .gâu. .. '
Hơn 3 con chó bị Tiểu Lam thả ra liền sủa oang oang lao đến như muốn cắn
Thất Chi khiến nàng ta sợ tái mặt
- Chuyện gì vậy????
Đúng lúc này giọng nói vang lên, Chỉ thấy 3 con chó bỗng chốc như
sợ hãi cái gì đó liền rên ư ử. Mặc Tuyết nhìn đến cổng khuôn viên thấy
thấp thoáng bóng người. Giọng nói này có vẻ là của ' người cha ' thân thương
của nàng đi, còn bên cạnh một thân áo đen tuyền đẹp đến động lòng người
nhàn nhã đi bên cạnh. Chính xác là ' Chồng chưa cưới ' của nàng đi
Thất Chi nghe thấy giọng Mạc Tuyên trong lúc hoảng loạn, giọng nói
lạnh nhạt ấy, thanh khiết ấy. .. .
Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… - Tiểu thư, người đang làm cái gì vậy hả????Mặc Tuyết thật sự chỉ muốn giết người diệt khẩu nhỏ ngốc Tiểu Lam này màthôi. Nàng chỉ mới ra khỏi phủ có 1 buổi sáng mà không ngờ lại khiến cả phủ náoloạn coi nàng mất tích.- Á á á á . . . tiểu thư, dao đó sắc lắm, người để tiểu Lam làm là được- Lam LamNghe nàng gọi, Tiểu Lam giật mình thẳng tắp, lắm bắp trả lời :- D. . .dạ- Ngươi đứng yên đó cho taMặc Tuyết lúc này dở khóc dở cười, súng này vốn nàng theo trí nhớ kiếp trướcmà làm lại phòng ngừa bất trắc, chẳng qua lúc nào cũng có cái đuôi nhở cấmnày cấm nọ khiến tiến trình làm của nàng bị chậm lắm rồi.- Ai nha, thật không ngờ lại gặp được Lam Nhan tiểu thư nhaMặc Lam Nhan vốn là tên gọi giả của nàng ở phủ, tránh bị phát hiện mà thôiLúc này nàng vẫn chăm chú làm khẩu súng mà không hề để ý đến ai đó vừacố gắng nói chuyện với mình xong.Tiểu Lam vốn là người linh hoạt nghe có người nói chuyện với tiểu thưnhà mình liền lên tiếng :- Thất Chi tiểu thư thông cảm, tiểu thư nhà chúng ta đang bận chútviệc ạThất Chi - Con gái phủ thừa tướng quan võ vốn là người kiêu ngạo, chỉnghe nói thừa tướng Mặc đại nhân có một cô con gái sắp kết hôn với chiếnthần liền tìm cách gặp mặt. Thật không ngờ chỉ là một cô gái nhan sắc tầmthường thế mà lại khinh mình- Thật không ngờ ta lặn lội đường xa đến gặp mặt Lam Nhan tiểu thư màlại bị khinh thường thế này- Dạ tiểu thư thứ tội, Lam Nhan tiểu thư vốn là người hướng nội nênkhông thường nói chuyện với người lạ ạThất Chi nheo mắt, quay sang nhìn Tiểu Lam sau đó dơ cao cánh tay tátthẳng vào mặt Tiểu Lam. Nhìn thấy vậy, Tiểu Lam vội nhắm mắt lại thế nhưngđứng cả nửa ngày vẫn chưa cảm thấy gì. Nàng mpr mắt ra đã thấy tiểu thưđứng trước người chắn cho nàng một cái tát- Xong chưa, Xong rồi thì CútMặc Tuyết lại thản nhiên quay lại chỗ ngồi tiếp tục công việc của mình.Dù sao nàng cũng chr muốn to chuyện, cái tát này coi như ghi sổ nợ. Nàngsẽ đòi lại sau.Tiểu Lam lúc này bật khóc, nàng vốn là một nha hoàn lại đáng đểtiểu thư chịu tủi thế này. Mặc Tuyết không biết rằng chỉ vì 1 chuyện nàymà sau này lại có 1 người sẵn sàng lao vô biển lửa để cứu nàng.Thất Chi lúc này tức đến nghiến răng nghiến lợi. Dám nói nàng cút ư??Nàng vốn là con gái thừa tướng ngang hàng với nàng mà dám nói nàng nhưđứa đầu đường xó chợ??? Nàng tức đến run người nhìn Mặc Tuyết đang chămchú lắm ráp mô hình. Tức giận, nàng liền vụt tay hất lấy thứ trong tay MặcTuyết. Nghe tiếng gió vút đến, Mặc Tuyết tựa theo bản năng ngửa người ra sau.Hạ khẩu súng gần hoàn thành xuống, đôi mắt nàng lạnh giá như băngây- Ngươi. . .Chưa Cút????Thất Chi lúc này thật sự tức đến điên người chỉ thẳng vào mặt nàng :- Ngươi khinh người quá đáng đi Mặc Lam Nhan, chẳng qua cũngchỉ là 1 đứa con hoang mà dám cao ngạo ư??? Gả cho Chiến thần cũng chẳng qualà do cha ngươi xin cũng chưa đến lượt ngươi kiêu ngạo vậy đâu !!!!Mặc Tuyết khoanh tay nhìn nàng ta:- Nói xong rồi ???Thất Chi đang chuẩn bị lên tiếng mắng chửi thì- Tiểu Lam, thả chó cắn chết nàng cho taTiểu Lam vừa khóc vừa chạy, nàng dù muốn thế nào với mình cũng đượcnhưng không ngờ lại tát tiểu thư, dám nói tiểu thư là con hoang, cho ngươi bị cắnchết- Ngươi. . . ngươi . . .ngươi. . .Mặc Tuyết bắt đầu mỉm cười lạnh giá, thù này nàng nhớ, Thất Chi - Con gáithừa tướng quan võ' Gâu . .. gâu . . .gâu. .. 'Hơn 3 con chó bị Tiểu Lam thả ra liền sủa oang oang lao đến như muốn cắnThất Chi khiến nàng ta sợ tái mặt- Chuyện gì vậy????Đúng lúc này giọng nói vang lên, Chỉ thấy 3 con chó bỗng chốc nhưsợ hãi cái gì đó liền rên ư ử. Mặc Tuyết nhìn đến cổng khuôn viên thấythấp thoáng bóng người. Giọng nói này có vẻ là của ' người cha ' thân thươngcủa nàng đi, còn bên cạnh một thân áo đen tuyền đẹp đến động lòng ngườinhàn nhã đi bên cạnh. Chính xác là ' Chồng chưa cưới ' của nàng điThất Chi nghe thấy giọng Mạc Tuyên trong lúc hoảng loạn, giọng nóilạnh nhạt ấy, thanh khiết ấy. .. .