20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng…
Chương 26: Bảo vệ p4 - Gặp lại - Thiên Hỏa Nhã
Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… Ánh kiếm sáng lóa lên, lòng Kỳ Song trăm mối ngổn ngang nhìn cây kiếm đang dần đâm vào người. Kỳ Song nhắm mắt lại. Mặc Tuyết, ta xin lỗi. " vụt" Cây kiếm lao nhanh xuống nhắm lấy trái tim Kỳ Song mà đâm, tưởng chừng Kỳ Song sẽ phải chết thì bất ngờ, một sức mạnh vô hình nào đó chặn lấy thanh kiếm đang gần như đâm xuống cơ thể kia. Người mang mặt nạ bạc khẽ nhíu mày, sức mạnh này???? Không lẽ- Chi Thần phẫn nộ ngàn nămĐúng lúc đó, cây kiếm bị nội lực thâm hậu đánh bật ra nhanh chóng lao đến kẻ mang mặt nạ kia. Chỉ thấy người mang mặt nạ lúc này vui mừng như phát điên lại không ngờ đến nguồn nội lực ấy khiến một chưởng này hắn bị trọn vẹn. Cổ ngòn ngọt phun ngụm máu khụy xuống. Bóng dáng màu tím không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh Kỳ Song tay bắt mạch- Chủ nhânThanh Long lẫn Chu Tước vội đến bên kẻ mang mặt nạ, tưởng chừng người đó sẽ tức giận nhưng không, hắn vui sướng nhìn bóng dáng màu tím như mình kia. Không thể sai được- Mặc Tuyết là em phải không???Nghe thấy có người gọi mình, Mặc Tuyết sững người lại. Tên nàng vốn chỉ có vài người biết, làm sao hắn lại biết đc? Ôm lấy thân thể yếu ớt của Kỳ Song, nàng nhìn người đang được Thanh Long truyền nội lực chữa trị kia, giọng nói nhuốm vẻ tức giận :- Ngươi là ai???Nhìn cô ôm lấy người con trai khác, lòng hắn ghen ghét nhìn Kỳ Song nhưng khi nhìn nàng tức giận khiến hắn bật cười :- Em chả thay đổi gì, vẫn là màu tím chung thủyNàng bỗng cứng người nhìn người kia, nàng không tin. . . không chuyện này sao có thể. Người biết ý nghĩa màu này ngoại trừ Kỳ Song và nàng thì. . .- Thiên Hỏa Nhã ????Nàng gọi tên hắn, trong giọng nói đang nghi ngờ kia lỗ rõ vẻ khó tin Chỉ thấy hắn khẽ không vui đẩy Thanh Long ra lao đến chỗ nàng ôm lấy- Thì ra em không sao. .Nàng cắn răng, trong mắt bỗng chốc hóa tím cho thấy nàng muốn giết người , giết người con trai trước mặt mình. Nhìn Tây Nam vừa đúng lúc hạ xuống nhìn thấy một màn này liền đứng lặng cả người. Chỉ thấy Mặc Tuyết như phát điên đẩy Hỏa Nhã ra rồi đặt Kỳ Song đang hôn mê xuống đất- Tây Nam đưa huynh ấy đi ngay, càng xa càng tốtNghe nàng nói cả tên mình Tây Nam đã biết tầm quan trọng của chuyện này. Chỉ thấy tên quan huyện lệnh kia từ sợ hãi chuyển sang phẫn nộ gào lên :- Các ngươi dám trốn, mau bắt chúng lại cho bản quanTây Nam đang tính vác Kỳ Song lao vào chém giất thì bỗng dưng một cơn gió lướt qua. " phụt " Máu tươi bắn tung tóe, đầu tên quan huyện lệnh không biết sao đứt rời cổ trong khi tên quan còn đang giận giữ- Đi mauGiọng nói Mặc Tuyết lạnh lẽo đến đáng sợ khiến Tây Nam không khỏi rùng mình mau chóng vác Kỳ Song vụt đi
Ánh kiếm sáng lóa lên, lòng Kỳ Song trăm mối ngổn ngang nhìn cây kiếm đang dần đâm vào người. Kỳ Song nhắm
mắt lại. Mặc Tuyết, ta xin lỗi.
" vụt"
Cây kiếm lao nhanh xuống nhắm lấy trái tim Kỳ Song mà đâm, tưởng chừng Kỳ Song sẽ phải chết thì bất ngờ, một
sức mạnh vô hình nào đó chặn lấy thanh kiếm đang gần như đâm xuống cơ thể kia. Người mang mặt nạ bạc khẽ nhíu
mày, sức mạnh này???? Không lẽ
- Chi Thần phẫn nộ ngàn năm
Đúng lúc đó, cây kiếm bị nội lực thâm hậu đánh bật ra nhanh chóng lao đến kẻ mang mặt nạ kia. Chỉ thấy người mang
mặt nạ lúc này vui mừng như phát điên lại không ngờ đến nguồn nội lực ấy khiến một chưởng này hắn bị trọn vẹn. Cổ
ngòn ngọt phun ngụm máu khụy xuống. Bóng dáng màu tím không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh Kỳ Song tay bắt mạch
- Chủ nhân
Thanh Long lẫn Chu Tước vội đến bên kẻ mang mặt nạ, tưởng chừng người đó sẽ tức giận nhưng không, hắn vui
sướng nhìn bóng dáng màu tím như mình kia. Không thể sai được
- Mặc Tuyết là em phải không???
Nghe thấy có người gọi mình, Mặc Tuyết sững người lại. Tên nàng vốn chỉ có vài người biết, làm sao hắn lại biết đc?
Ôm lấy thân thể yếu ớt của Kỳ Song, nàng nhìn người đang được Thanh Long truyền nội lực chữa trị kia, giọng nói nhuốm
vẻ tức giận :
- Ngươi là ai???
Nhìn cô ôm lấy người con trai khác, lòng hắn ghen ghét nhìn Kỳ Song nhưng khi nhìn nàng tức giận khiến hắn bật
cười :
- Em chả thay đổi gì, vẫn là màu tím chung thủy
Nàng bỗng cứng người nhìn người kia, nàng không tin. . . không chuyện này sao có thể. Người biết ý nghĩa màu này
ngoại trừ Kỳ Song và nàng thì. . .
- Thiên Hỏa Nhã ????
Nàng gọi tên hắn, trong giọng nói đang nghi ngờ kia lỗ rõ vẻ khó tin
Chỉ thấy hắn khẽ không vui đẩy Thanh Long ra lao đến chỗ nàng ôm lấy
- Thì ra em không sao. .
Nàng cắn răng, trong mắt bỗng chốc hóa tím cho thấy nàng muốn giết người , giết người con trai trước mặt mình. Nhìn
Tây Nam vừa đúng lúc hạ xuống nhìn thấy một màn này liền đứng lặng cả người. Chỉ thấy Mặc Tuyết như phát điên đẩy
Hỏa Nhã ra rồi đặt Kỳ Song đang hôn mê xuống đất
- Tây Nam đưa huynh ấy đi ngay, càng xa càng tốt
Nghe nàng nói cả tên mình Tây Nam đã biết tầm quan trọng của chuyện này. Chỉ thấy tên quan huyện lệnh kia từ sợ hãi
chuyển sang phẫn nộ gào lên :
- Các ngươi dám trốn, mau bắt chúng lại cho bản quan
Tây Nam đang tính vác Kỳ Song lao vào chém giất thì bỗng dưng một cơn gió lướt qua.
" phụt "
Máu tươi bắn tung tóe, đầu tên quan huyện lệnh không biết sao đứt rời cổ trong khi tên quan còn đang giận giữ
- Đi mau
Giọng nói Mặc Tuyết lạnh lẽo đến đáng sợ khiến Tây Nam không khỏi rùng mình mau chóng vác Kỳ Song vụt đi
Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt* - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn : - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường : - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… Ánh kiếm sáng lóa lên, lòng Kỳ Song trăm mối ngổn ngang nhìn cây kiếm đang dần đâm vào người. Kỳ Song nhắm mắt lại. Mặc Tuyết, ta xin lỗi. " vụt" Cây kiếm lao nhanh xuống nhắm lấy trái tim Kỳ Song mà đâm, tưởng chừng Kỳ Song sẽ phải chết thì bất ngờ, một sức mạnh vô hình nào đó chặn lấy thanh kiếm đang gần như đâm xuống cơ thể kia. Người mang mặt nạ bạc khẽ nhíu mày, sức mạnh này???? Không lẽ- Chi Thần phẫn nộ ngàn nămĐúng lúc đó, cây kiếm bị nội lực thâm hậu đánh bật ra nhanh chóng lao đến kẻ mang mặt nạ kia. Chỉ thấy người mang mặt nạ lúc này vui mừng như phát điên lại không ngờ đến nguồn nội lực ấy khiến một chưởng này hắn bị trọn vẹn. Cổ ngòn ngọt phun ngụm máu khụy xuống. Bóng dáng màu tím không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh Kỳ Song tay bắt mạch- Chủ nhânThanh Long lẫn Chu Tước vội đến bên kẻ mang mặt nạ, tưởng chừng người đó sẽ tức giận nhưng không, hắn vui sướng nhìn bóng dáng màu tím như mình kia. Không thể sai được- Mặc Tuyết là em phải không???Nghe thấy có người gọi mình, Mặc Tuyết sững người lại. Tên nàng vốn chỉ có vài người biết, làm sao hắn lại biết đc? Ôm lấy thân thể yếu ớt của Kỳ Song, nàng nhìn người đang được Thanh Long truyền nội lực chữa trị kia, giọng nói nhuốm vẻ tức giận :- Ngươi là ai???Nhìn cô ôm lấy người con trai khác, lòng hắn ghen ghét nhìn Kỳ Song nhưng khi nhìn nàng tức giận khiến hắn bật cười :- Em chả thay đổi gì, vẫn là màu tím chung thủyNàng bỗng cứng người nhìn người kia, nàng không tin. . . không chuyện này sao có thể. Người biết ý nghĩa màu này ngoại trừ Kỳ Song và nàng thì. . .- Thiên Hỏa Nhã ????Nàng gọi tên hắn, trong giọng nói đang nghi ngờ kia lỗ rõ vẻ khó tin Chỉ thấy hắn khẽ không vui đẩy Thanh Long ra lao đến chỗ nàng ôm lấy- Thì ra em không sao. .Nàng cắn răng, trong mắt bỗng chốc hóa tím cho thấy nàng muốn giết người , giết người con trai trước mặt mình. Nhìn Tây Nam vừa đúng lúc hạ xuống nhìn thấy một màn này liền đứng lặng cả người. Chỉ thấy Mặc Tuyết như phát điên đẩy Hỏa Nhã ra rồi đặt Kỳ Song đang hôn mê xuống đất- Tây Nam đưa huynh ấy đi ngay, càng xa càng tốtNghe nàng nói cả tên mình Tây Nam đã biết tầm quan trọng của chuyện này. Chỉ thấy tên quan huyện lệnh kia từ sợ hãi chuyển sang phẫn nộ gào lên :- Các ngươi dám trốn, mau bắt chúng lại cho bản quanTây Nam đang tính vác Kỳ Song lao vào chém giất thì bỗng dưng một cơn gió lướt qua. " phụt " Máu tươi bắn tung tóe, đầu tên quan huyện lệnh không biết sao đứt rời cổ trong khi tên quan còn đang giận giữ- Đi mauGiọng nói Mặc Tuyết lạnh lẽo đến đáng sợ khiến Tây Nam không khỏi rùng mình mau chóng vác Kỳ Song vụt đi