Tác giả:

20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt*  - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn :  - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng  - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường :  - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng…

Chương 30: Sự thật và quá khứ p3

Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt*  - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn :  - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng  - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường :  - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… -Sao mày không chết đi sao mày k chết đi. . . . anh ... anh cứu cứu con của chúng ta đi Bỗng dưng mẹ cô gào lên rồi túm lấy cánh tay của cha cô gào thét điên cuồng đòi cứu chị cô, chỉ thấy chị cô máu me đầy người nằm đó r*n r* ánh mắt nhìn cô như kẻ thù. Cha cô ôm lấy mẹ và chị cô bảo vệ lấy họ, ánh mắt lạnh băng đầy ghét bỏ nhìn cô :- Cô và chúng tôi không có quan hệ từ trước nhưng sao cô lại làm phiền chúng tôi còn hại con gái tôi như vậy. Tôi sẽ báo cảnh sát bắt cô lại Cô nhìn cảnh tượng phía trước rồi cười điên đảo, nụ cười đầy sự khinh bỉ, đau khổ. Không quan hệ, hại chị cô??? báo cảnh sát???? Hỏa Nhã nhìn cô chìm vào biển khổ mà nắm lấy bàn tay lạnh ngắt truyền chút ấm áp của anh.- Ông đã nói vậy thì từ nay về sau tôi sẽ không mang tên Thiên Mặc Tuyết nữa. Tôi sẽ chỉ có cái tên Mặc Tuyết. Con hại chị ư??? Đó là những gì các người trả lại cho tôi vì đã bỏ rơi tôi. Báo cảnh sát, tôi xem ai dám bắt " Ám Tuyết" tôi đấy Sau đó cô rút điện thoại gọi cho dãy số lạ hoắc :- Tôi quyết định không rút nữa. Còn nữa nhiệm vụ ám sát gia tộc Thiên tùy ý thay vào đó tôi muốn bù lại việc là tôi và Hỏa Nhã sẽ đi du lịch 1 tháng Hỏa Nhã nhìn người con gái quyết đoán kia không chút do dự nhưng thoáng trong đôi mắt cô lại ánh lên chút đau đớn, tủi buồn, dù nói như vậy nhưng chắc chắn cô vẫn giữ vài người bảo vệ nơi đây. Cúp điện thoại, cô rút trong tay đôi nhẫn mới mua đeo cho anh một chiếc, đưa chiếc còn lại cho anh cô nói :- Đeo cho em đi Hỏa Nhã mỉm cười dịu dàng khiến nét mặt yêu dã kia như bông hoa tỏa nắng- Em không muốn có 1 đám cưới??- Có anh là đủ, em chỉ muốn cho họ thấy em có người mình yêu là đủ Vừa đeo cho cô xong, anh xoay người nắm tay cô bỏ đi chỉ để lại 3 người ngây ngốc sợ hãi với cái tên Ám Tuyết và cuộc gọi vừa nãy. Bước ra khỏi ngôi nhà to lớn cô dựa hẳn vào người anh nhắm mắt lại vùi lấy khuôn mặt ướt đẫm vào lòng anh- Anh . . . em là kẻ bị nguyền rủa ư??? Nghe giọng nói yếu đuối ấy, anh bế cô ôm vào chiếc xe mayback phía xa đặt lên ghế trước.- Dù có phải thì em vẫn có. . . . . ' bùm. . ' Tiếng nổ ầm trời khiến cô giật mình ngước lên nhìn qua vai anh. . . Căn nhà cô bị nổ tung nát bấy Cô nhìn ánh lửa nhảy múa trước mặt mình sững sỡ. . . đây. . .

-Sao mày không chết đi sao mày k chết đi. . . . anh ... anh cứu cứu con của
chúng ta đi
Bỗng dưng mẹ cô gào lên rồi túm lấy cánh tay của cha cô gào thét điên cuồng
đòi cứu chị cô, chỉ thấy chị cô máu me đầy người nằm đó r*n r* ánh mắt nhìn cô
như kẻ thù. Cha cô ôm lấy mẹ và chị cô bảo vệ lấy họ, ánh mắt lạnh băng đầy
ghét bỏ nhìn cô :

- Cô và chúng tôi không có quan hệ từ trước nhưng sao cô lại làm phiền
chúng tôi còn hại con gái tôi như vậy. Tôi sẽ báo cảnh sát bắt cô lại
Cô nhìn cảnh tượng phía trước rồi cười điên đảo, nụ cười đầy sự khinh bỉ,
đau khổ. Không quan hệ, hại chị cô??? báo cảnh sát???? Hỏa Nhã nhìn cô
chìm vào biển khổ mà nắm lấy bàn tay lạnh ngắt truyền chút ấm áp của anh.

- Ông đã nói vậy thì từ nay về sau tôi sẽ không mang tên Thiên Mặc Tuyết
nữa. Tôi sẽ chỉ có cái tên Mặc Tuyết. Con hại chị ư??? Đó là những gì các người
trả lại cho tôi vì đã bỏ rơi tôi. Báo cảnh sát, tôi xem ai dám bắt " Ám Tuyết" tôi
đấy
Sau đó cô rút điện thoại gọi cho dãy số lạ hoắc :

- Tôi quyết định không rút nữa. Còn nữa nhiệm vụ ám sát gia tộc Thiên tùy ý
thay vào đó tôi muốn bù lại việc là tôi và Hỏa Nhã sẽ đi du lịch 1 tháng
Hỏa Nhã nhìn người con gái quyết đoán kia không chút do dự nhưng thoáng
trong đôi mắt cô lại ánh lên chút đau đớn, tủi buồn, dù nói như vậy nhưng chắc
chắn cô vẫn giữ vài người bảo vệ nơi đây.
Cúp điện thoại, cô rút trong tay đôi nhẫn mới mua đeo cho anh một chiếc,
đưa chiếc còn lại cho anh cô nói :

- Đeo cho em đi
Hỏa Nhã mỉm cười dịu dàng khiến nét mặt yêu dã kia như bông hoa tỏa nắng

- Em không muốn có 1 đám cưới??

- Có anh là đủ, em chỉ muốn cho họ thấy em có người mình yêu là đủ
Vừa đeo cho cô xong, anh xoay người nắm tay cô bỏ đi chỉ để lại 3 người ngây
ngốc sợ hãi với cái tên Ám Tuyết và cuộc gọi vừa nãy. Bước ra khỏi ngôi nhà to lớn
cô dựa hẳn vào người anh nhắm mắt lại vùi lấy khuôn mặt ướt đẫm vào lòng anh

- Anh . . . em là kẻ bị nguyền rủa ư???
Nghe giọng nói yếu đuối ấy, anh bế cô ôm vào chiếc xe mayback phía xa đặt
lên ghế trước.

- Dù có phải thì em vẫn có. . . . .
' bùm. . '
Tiếng nổ ầm trời khiến cô giật mình ngước lên nhìn qua vai anh. . .
Căn nhà cô bị nổ tung nát bấy
Cô nhìn ánh lửa nhảy múa trước mặt mình sững sỡ. . . đây. . .

Đợi Ta Nhé! Ta Sẽ Trở Về Bên Cạnh ChàngTác giả: Băng Thiên ÂuTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không20 năm trước, vùng đất Vu Nguyệt*  - Oa . .. . . Oa . . . .. OA ( * tung hoa * chị ý đã ra đời hehe) Bà đỡ vui mừng hét lên : - Sinh rồi, sinh rồi, là một tiểu thư Bên ngoài căn phòng, khoảng hơn 10 người đàn ông đứng nghiêm răm rắp. Chỉ có một người lại nở nụ cười lạnh giá đễn cực điểm đang nhàn nhã ăn hoa quả trên chiếc bàn :  - Vừa hay. . . . đúng ý của ta Khoảng 1 canh giờ sau, Phượng Lâm tỉnh dậy. Bên cạnh không có một ai, ngay cả con bà cũng không thấy đâu. Lấy hết sức bình sinh, bà cố gắng ngồi dậy tìm đứa con mình thì Mạc Tử Minh ngồi bên cầm ấm trà lên tiếng  - Cứ nằm đi, con cô còn chưa chết đâu Phượng Lâm đang cử động thì bỗng chốc cứng đờ sau đó từ từ quay mặt về phía Mạc Tử Minh - cha đứa bé. - Con tôi đâu Tao nhã rót ly trà, sau đó lại không uống mà đùa giỡn ly trà trong tay, Tử Minh lơ đãng nhìn người phụ nữ trên giường :  - cô cứ an tâm, con cô sẽ sống. Dù sao nó cũng là con của tôi. Chẳng qua tôi sẽ cho nó cuộc sống của một cái bóng. Thay vào đó. . . . Đôi mắt Phượng… -Sao mày không chết đi sao mày k chết đi. . . . anh ... anh cứu cứu con của chúng ta đi Bỗng dưng mẹ cô gào lên rồi túm lấy cánh tay của cha cô gào thét điên cuồng đòi cứu chị cô, chỉ thấy chị cô máu me đầy người nằm đó r*n r* ánh mắt nhìn cô như kẻ thù. Cha cô ôm lấy mẹ và chị cô bảo vệ lấy họ, ánh mắt lạnh băng đầy ghét bỏ nhìn cô :- Cô và chúng tôi không có quan hệ từ trước nhưng sao cô lại làm phiền chúng tôi còn hại con gái tôi như vậy. Tôi sẽ báo cảnh sát bắt cô lại Cô nhìn cảnh tượng phía trước rồi cười điên đảo, nụ cười đầy sự khinh bỉ, đau khổ. Không quan hệ, hại chị cô??? báo cảnh sát???? Hỏa Nhã nhìn cô chìm vào biển khổ mà nắm lấy bàn tay lạnh ngắt truyền chút ấm áp của anh.- Ông đã nói vậy thì từ nay về sau tôi sẽ không mang tên Thiên Mặc Tuyết nữa. Tôi sẽ chỉ có cái tên Mặc Tuyết. Con hại chị ư??? Đó là những gì các người trả lại cho tôi vì đã bỏ rơi tôi. Báo cảnh sát, tôi xem ai dám bắt " Ám Tuyết" tôi đấy Sau đó cô rút điện thoại gọi cho dãy số lạ hoắc :- Tôi quyết định không rút nữa. Còn nữa nhiệm vụ ám sát gia tộc Thiên tùy ý thay vào đó tôi muốn bù lại việc là tôi và Hỏa Nhã sẽ đi du lịch 1 tháng Hỏa Nhã nhìn người con gái quyết đoán kia không chút do dự nhưng thoáng trong đôi mắt cô lại ánh lên chút đau đớn, tủi buồn, dù nói như vậy nhưng chắc chắn cô vẫn giữ vài người bảo vệ nơi đây. Cúp điện thoại, cô rút trong tay đôi nhẫn mới mua đeo cho anh một chiếc, đưa chiếc còn lại cho anh cô nói :- Đeo cho em đi Hỏa Nhã mỉm cười dịu dàng khiến nét mặt yêu dã kia như bông hoa tỏa nắng- Em không muốn có 1 đám cưới??- Có anh là đủ, em chỉ muốn cho họ thấy em có người mình yêu là đủ Vừa đeo cho cô xong, anh xoay người nắm tay cô bỏ đi chỉ để lại 3 người ngây ngốc sợ hãi với cái tên Ám Tuyết và cuộc gọi vừa nãy. Bước ra khỏi ngôi nhà to lớn cô dựa hẳn vào người anh nhắm mắt lại vùi lấy khuôn mặt ướt đẫm vào lòng anh- Anh . . . em là kẻ bị nguyền rủa ư??? Nghe giọng nói yếu đuối ấy, anh bế cô ôm vào chiếc xe mayback phía xa đặt lên ghế trước.- Dù có phải thì em vẫn có. . . . . ' bùm. . ' Tiếng nổ ầm trời khiến cô giật mình ngước lên nhìn qua vai anh. . . Căn nhà cô bị nổ tung nát bấy Cô nhìn ánh lửa nhảy múa trước mặt mình sững sỡ. . . đây. . .

Chương 30: Sự thật và quá khứ p3