Tác giả:

Phong Tình lâu..." Một tiểu cô nương thập phần xinh đẹp cất giọng cao vút. "Không lẽ lại là nơi thanh lâu dung tục?!" Một tiểu cô nương khác khẽ giọng. Hai tiểu cô nương này xinh đẹp tuyệt trần, một hồng một trắng đứng trước nơi thanh lâu hồng trần nhìn ngó lung tung. Ánh sáng ảo mị lung linh rực rỡ phát ra, tiếng đàn, tiếng hát, tiếng bọn đàn ông, kĩ nữ vang dội khắp nơi trong kinh thành phồn hoa...Nghe có chút phóng dật. "Thi tuyển hoa khôi?!" Từ đằng xa, một tiểu mỹ nhân tiến gần bọn họ, nàng một thân y phục đỏ thẫm khẽ tung bay trong gió. "Ta không biết đó là gì nhưng hy vọng là có gà quay để ăn." nữ tử áo trắng kia khẽ cười. "Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Chỗ ăn uống là đây." cô nương y phục hồng kia lại lên tiếng. "Ăn uống mà còn văn chương, ngươi cạp chữ mà ăn." Bạch y nữ tử khẽ nhíu mày nhìn cô nương mới lên tiếng kia. Ba tiểu mỹ nhân trước mặt bóng dáng thoáng biến mất rồi hiện hiện hữu với trang phục nam nhân, càng nhìn càng cảm thấy anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm…

Chương 3

Hồ Tiên Tình Kiếp - Giai Nhân Khuynh QuốcTác giả: Tần CaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhPhong Tình lâu..." Một tiểu cô nương thập phần xinh đẹp cất giọng cao vút. "Không lẽ lại là nơi thanh lâu dung tục?!" Một tiểu cô nương khác khẽ giọng. Hai tiểu cô nương này xinh đẹp tuyệt trần, một hồng một trắng đứng trước nơi thanh lâu hồng trần nhìn ngó lung tung. Ánh sáng ảo mị lung linh rực rỡ phát ra, tiếng đàn, tiếng hát, tiếng bọn đàn ông, kĩ nữ vang dội khắp nơi trong kinh thành phồn hoa...Nghe có chút phóng dật. "Thi tuyển hoa khôi?!" Từ đằng xa, một tiểu mỹ nhân tiến gần bọn họ, nàng một thân y phục đỏ thẫm khẽ tung bay trong gió. "Ta không biết đó là gì nhưng hy vọng là có gà quay để ăn." nữ tử áo trắng kia khẽ cười. "Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Chỗ ăn uống là đây." cô nương y phục hồng kia lại lên tiếng. "Ăn uống mà còn văn chương, ngươi cạp chữ mà ăn." Bạch y nữ tử khẽ nhíu mày nhìn cô nương mới lên tiếng kia. Ba tiểu mỹ nhân trước mặt bóng dáng thoáng biến mất rồi hiện hiện hữu với trang phục nam nhân, càng nhìn càng cảm thấy anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm… Hàn Thần Lã xoay lưng bỏ đi, hàn khí lạnh như băng tỏa ra trên người hắn càng khiến cho Sở Khuynh Đằng nộ khí xung thiên, mắt phượng dài hẹp tràn đầy hắc tuyến, gương mặt anh tuấn lạnh như băng, hắn cũng xoay người đi về một hướng đối nghịch với Hàn Thần Lã chỉ để lại hai bóng lưng tiêu sái đối nghịch nhau."Thái tử, vừa rồi nam nhân kia đại nghịch bất đạo đã bất kính với người nhưng tại sao..." Một tên tùy tùng cận thân lên tiếng.Khuynh Đằng không lên tiếng, đôi mắt phượng, diệu thạch sâu thẳm, lưu quang trung mỏng manh dày vừa phải, mũi cao mà thanh tú. Nam nhân này đẹp như bước ra từ một bức tranh sơn thủy đẹp tuyệt mỹ...."Sư phụ, đồ nhi có điều không hiểu!" Tiểu Ngôn nghiêng đầu khó hiểu nhìn bóng lưng tiêu sái của Hàn Thần Lã.Đột nhiên, hắn quay lưng lại nhìn nàng, cười nhẹ:"Thiên Di đâu?""Hớ....... Chết rồi....:

Hàn Thần Lã xoay lưng bỏ đi, hàn khí lạnh như băng tỏa ra trên người hắn càng khiến cho Sở Khuynh Đằng nộ khí xung thiên, mắt phượng dài hẹp tràn đầy hắc tuyến, gương mặt anh tuấn lạnh như băng, hắn cũng xoay người đi về một hướng đối nghịch với Hàn Thần Lã chỉ để lại hai bóng lưng tiêu sái đối nghịch nhau.

"Thái tử, vừa rồi nam nhân kia đại nghịch bất đạo đã bất kính với người nhưng tại sao..." Một tên tùy tùng cận thân lên tiếng.

Khuynh Đằng không lên tiếng, đôi mắt phượng, diệu thạch sâu thẳm, lưu quang trung mỏng manh dày vừa phải, mũi cao mà thanh tú. Nam nhân này đẹp như bước ra từ một bức tranh sơn thủy đẹp tuyệt mỹ.

...

"Sư phụ, đồ nhi có điều không hiểu!" Tiểu Ngôn nghiêng đầu khó hiểu nhìn bóng lưng tiêu sái của Hàn Thần Lã.

Đột nhiên, hắn quay lưng lại nhìn nàng, cười nhẹ:

"Thiên Di đâu?"

"Hớ....... Chết rồi....:

Hồ Tiên Tình Kiếp - Giai Nhân Khuynh QuốcTác giả: Tần CaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhPhong Tình lâu..." Một tiểu cô nương thập phần xinh đẹp cất giọng cao vút. "Không lẽ lại là nơi thanh lâu dung tục?!" Một tiểu cô nương khác khẽ giọng. Hai tiểu cô nương này xinh đẹp tuyệt trần, một hồng một trắng đứng trước nơi thanh lâu hồng trần nhìn ngó lung tung. Ánh sáng ảo mị lung linh rực rỡ phát ra, tiếng đàn, tiếng hát, tiếng bọn đàn ông, kĩ nữ vang dội khắp nơi trong kinh thành phồn hoa...Nghe có chút phóng dật. "Thi tuyển hoa khôi?!" Từ đằng xa, một tiểu mỹ nhân tiến gần bọn họ, nàng một thân y phục đỏ thẫm khẽ tung bay trong gió. "Ta không biết đó là gì nhưng hy vọng là có gà quay để ăn." nữ tử áo trắng kia khẽ cười. "Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Chỗ ăn uống là đây." cô nương y phục hồng kia lại lên tiếng. "Ăn uống mà còn văn chương, ngươi cạp chữ mà ăn." Bạch y nữ tử khẽ nhíu mày nhìn cô nương mới lên tiếng kia. Ba tiểu mỹ nhân trước mặt bóng dáng thoáng biến mất rồi hiện hiện hữu với trang phục nam nhân, càng nhìn càng cảm thấy anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm… Hàn Thần Lã xoay lưng bỏ đi, hàn khí lạnh như băng tỏa ra trên người hắn càng khiến cho Sở Khuynh Đằng nộ khí xung thiên, mắt phượng dài hẹp tràn đầy hắc tuyến, gương mặt anh tuấn lạnh như băng, hắn cũng xoay người đi về một hướng đối nghịch với Hàn Thần Lã chỉ để lại hai bóng lưng tiêu sái đối nghịch nhau."Thái tử, vừa rồi nam nhân kia đại nghịch bất đạo đã bất kính với người nhưng tại sao..." Một tên tùy tùng cận thân lên tiếng.Khuynh Đằng không lên tiếng, đôi mắt phượng, diệu thạch sâu thẳm, lưu quang trung mỏng manh dày vừa phải, mũi cao mà thanh tú. Nam nhân này đẹp như bước ra từ một bức tranh sơn thủy đẹp tuyệt mỹ...."Sư phụ, đồ nhi có điều không hiểu!" Tiểu Ngôn nghiêng đầu khó hiểu nhìn bóng lưng tiêu sái của Hàn Thần Lã.Đột nhiên, hắn quay lưng lại nhìn nàng, cười nhẹ:"Thiên Di đâu?""Hớ....... Chết rồi....:

Chương 3