Màn đêm đen thẫm phủ xuống trận địa Lăng Hào. Đôi mắt nâu nhìn trân trân một bóng người cưỡi ngựa như bay trên vùng thảo nguyên bát ngát. Đó là một nam tử đang bị trọng thương, toàn thân chi chit các vết thương, tản mát mùi máu tươi, thu hút bầy sói hoang dã. Nam tử vừa chạy trong vùng thảo nguyên vừa không ngừng quan sát xung quanh, dường như sợ rằng có truy binh. Hắn không hề biết rằng khi truy binh thấy hắn chạy vào vùng thảo nguyên bát ngát mênh mông, không thấy lối ra này liền ngừng truy đuổi. Bọn chúng biết một điều rằng, đối với vùng “Lang nguyên” (lãnh địa của sói) vào ban đêm trừ những tay thợ săn thiện xạ thuộc tộc người ở Bắc Trường Thành ra, người khác coi như có vào mà không có ra, tự tìm đường chết. Bọn chúng không muốn lãng phí tính mạng của mình, nam tử kia dù cho mạng lớn không chết trong “Lang nguyên” cũng sẽ không thể nào quay trở lại hoàng cung. Tiếng sói tru từ bốn phía, càng ngày càng gần nam tử, thi thoảng có những con sói nhảy ra từ đồng cỏ, thử dò xét tình…
Chương 3
Công Chúa Dã ManTác giả: Nhạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMàn đêm đen thẫm phủ xuống trận địa Lăng Hào. Đôi mắt nâu nhìn trân trân một bóng người cưỡi ngựa như bay trên vùng thảo nguyên bát ngát. Đó là một nam tử đang bị trọng thương, toàn thân chi chit các vết thương, tản mát mùi máu tươi, thu hút bầy sói hoang dã. Nam tử vừa chạy trong vùng thảo nguyên vừa không ngừng quan sát xung quanh, dường như sợ rằng có truy binh. Hắn không hề biết rằng khi truy binh thấy hắn chạy vào vùng thảo nguyên bát ngát mênh mông, không thấy lối ra này liền ngừng truy đuổi. Bọn chúng biết một điều rằng, đối với vùng “Lang nguyên” (lãnh địa của sói) vào ban đêm trừ những tay thợ săn thiện xạ thuộc tộc người ở Bắc Trường Thành ra, người khác coi như có vào mà không có ra, tự tìm đường chết. Bọn chúng không muốn lãng phí tính mạng của mình, nam tử kia dù cho mạng lớn không chết trong “Lang nguyên” cũng sẽ không thể nào quay trở lại hoàng cung. Tiếng sói tru từ bốn phía, càng ngày càng gần nam tử, thi thoảng có những con sói nhảy ra từ đồng cỏ, thử dò xét tình… Lúc này trong Hoàng Cung cũng rất náo nhiệt, ba năm một lần có hội tiến cống, không chỉ văn võ bá quan phải có mặt đông đủ. Cấm vệ quân cũng không thể qua loa, người vào cung đông như thế, rất có thể có thích khách trà trộn vào trong thừa dịp làm loạn.Cuộc tạo phản ba năm trước đã để lại cho người trong cung một nỗi bất an, đối với việc bảo vệ an toàn hoàng thất càng thêm khắt khe. Từ hơn nửa tháng trước, cấm vệ quân Hoàng Thành đã bắt đầu tăng thêm nhân thủ vào trong thành bảo vệ.Trong đại điện, văn võ bá quan đã ngồi thành hai dãy hai bên. Hoàng Thượng ngồi ở giữa, trên ngai vàng cao quý, gương mặt có phần mệt mỏi bởi tuổi tác không còn trẻ.Đứng gần Hoàng Thượng, bên tay phải của người là một nam tử anh tuấn, cao lớn, mày kiếm mắt phượng, sống mũi cao thẳng, gương mặt có chút thon gầy nhưng không làm giảm khí khái.Người này chính là Thập Tam Đệ Độc Cô Dận của Hoàng Thượng, đồng thời cũng là tay chân duy nhất của Hoàng Thượng còn sống sót trong cuộc chính biến ba năm trước.Ba năm trước, Tam thái tử âm mưu đoạt vị, thủ đoạn hung tàn, đối với huynh đệ, tỷ muội của mình cũng không chút lưu tình, nhất quyết đuổi cùng giết tận. Chỉ có Độc Cô Dận vì được mẫu thân báo trước vài khắc mà chạy thoát khỏi hoàng cung, sau đó lại gặp được kì tích, tại vùng đất biên cương gặp được quý nhân cứu giúp mà sống sót.Sau khi dẹp quân tạo phản, Hoàng Thượng phái người tìm kiếm khắm nơi, rút cục cùng tìm được Độc Cô Dận, đưa hắn trở lại Hoàng cung.Lúc này, cửa Chu Tước vang lên một hồi trống, cổng thành được mở rộng. Một loạt âm thanh tiếng nhạc của các Tộc phía Bắc từ từ bay vào đại điện, đoàn người tiến công chậm rãi đi vào.Người chủ trì buổi lễ tiến cống bắt đầu hô vang.
Lúc này trong Hoàng Cung cũng rất náo nhiệt, ba năm một lần có hội tiến cống, không chỉ văn võ bá quan phải có mặt đông đủ. Cấm vệ quân cũng không thể qua loa, người vào cung đông như thế, rất có thể có thích khách trà trộn vào trong thừa dịp làm loạn.
Cuộc tạo phản ba năm trước đã để lại cho người trong cung một nỗi bất an, đối với việc bảo vệ an toàn hoàng thất càng thêm khắt khe. Từ hơn nửa tháng trước, cấm vệ quân Hoàng Thành đã bắt đầu tăng thêm nhân thủ vào trong thành bảo vệ.
Trong đại điện, văn võ bá quan đã ngồi thành hai dãy hai bên. Hoàng Thượng ngồi ở giữa, trên ngai vàng cao quý, gương mặt có phần mệt mỏi bởi tuổi tác không còn trẻ.
Đứng gần Hoàng Thượng, bên tay phải của người là một nam tử anh tuấn, cao lớn, mày kiếm mắt phượng, sống mũi cao thẳng, gương mặt có chút thon gầy nhưng không làm giảm khí khái.
Người này chính là Thập Tam Đệ Độc Cô Dận của Hoàng Thượng, đồng thời cũng là tay chân duy nhất của Hoàng Thượng còn sống sót trong cuộc chính biến ba năm trước.
Ba năm trước, Tam thái tử âm mưu đoạt vị, thủ đoạn hung tàn, đối với huynh đệ, tỷ muội của mình cũng không chút lưu tình, nhất quyết đuổi cùng giết tận. Chỉ có Độc Cô Dận vì được mẫu thân báo trước vài khắc mà chạy thoát khỏi hoàng cung, sau đó lại gặp được kì tích, tại vùng đất biên cương gặp được quý nhân cứu giúp mà sống sót.
Sau khi dẹp quân tạo phản, Hoàng Thượng phái người tìm kiếm khắm nơi, rút cục cùng tìm được Độc Cô Dận, đưa hắn trở lại Hoàng cung.
Lúc này, cửa Chu Tước vang lên một hồi trống, cổng thành được mở rộng. Một loạt âm thanh tiếng nhạc của các Tộc phía Bắc từ từ bay vào đại điện, đoàn người tiến công chậm rãi đi vào.
Người chủ trì buổi lễ tiến cống bắt đầu hô vang.
Công Chúa Dã ManTác giả: Nhạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMàn đêm đen thẫm phủ xuống trận địa Lăng Hào. Đôi mắt nâu nhìn trân trân một bóng người cưỡi ngựa như bay trên vùng thảo nguyên bát ngát. Đó là một nam tử đang bị trọng thương, toàn thân chi chit các vết thương, tản mát mùi máu tươi, thu hút bầy sói hoang dã. Nam tử vừa chạy trong vùng thảo nguyên vừa không ngừng quan sát xung quanh, dường như sợ rằng có truy binh. Hắn không hề biết rằng khi truy binh thấy hắn chạy vào vùng thảo nguyên bát ngát mênh mông, không thấy lối ra này liền ngừng truy đuổi. Bọn chúng biết một điều rằng, đối với vùng “Lang nguyên” (lãnh địa của sói) vào ban đêm trừ những tay thợ săn thiện xạ thuộc tộc người ở Bắc Trường Thành ra, người khác coi như có vào mà không có ra, tự tìm đường chết. Bọn chúng không muốn lãng phí tính mạng của mình, nam tử kia dù cho mạng lớn không chết trong “Lang nguyên” cũng sẽ không thể nào quay trở lại hoàng cung. Tiếng sói tru từ bốn phía, càng ngày càng gần nam tử, thi thoảng có những con sói nhảy ra từ đồng cỏ, thử dò xét tình… Lúc này trong Hoàng Cung cũng rất náo nhiệt, ba năm một lần có hội tiến cống, không chỉ văn võ bá quan phải có mặt đông đủ. Cấm vệ quân cũng không thể qua loa, người vào cung đông như thế, rất có thể có thích khách trà trộn vào trong thừa dịp làm loạn.Cuộc tạo phản ba năm trước đã để lại cho người trong cung một nỗi bất an, đối với việc bảo vệ an toàn hoàng thất càng thêm khắt khe. Từ hơn nửa tháng trước, cấm vệ quân Hoàng Thành đã bắt đầu tăng thêm nhân thủ vào trong thành bảo vệ.Trong đại điện, văn võ bá quan đã ngồi thành hai dãy hai bên. Hoàng Thượng ngồi ở giữa, trên ngai vàng cao quý, gương mặt có phần mệt mỏi bởi tuổi tác không còn trẻ.Đứng gần Hoàng Thượng, bên tay phải của người là một nam tử anh tuấn, cao lớn, mày kiếm mắt phượng, sống mũi cao thẳng, gương mặt có chút thon gầy nhưng không làm giảm khí khái.Người này chính là Thập Tam Đệ Độc Cô Dận của Hoàng Thượng, đồng thời cũng là tay chân duy nhất của Hoàng Thượng còn sống sót trong cuộc chính biến ba năm trước.Ba năm trước, Tam thái tử âm mưu đoạt vị, thủ đoạn hung tàn, đối với huynh đệ, tỷ muội của mình cũng không chút lưu tình, nhất quyết đuổi cùng giết tận. Chỉ có Độc Cô Dận vì được mẫu thân báo trước vài khắc mà chạy thoát khỏi hoàng cung, sau đó lại gặp được kì tích, tại vùng đất biên cương gặp được quý nhân cứu giúp mà sống sót.Sau khi dẹp quân tạo phản, Hoàng Thượng phái người tìm kiếm khắm nơi, rút cục cùng tìm được Độc Cô Dận, đưa hắn trở lại Hoàng cung.Lúc này, cửa Chu Tước vang lên một hồi trống, cổng thành được mở rộng. Một loạt âm thanh tiếng nhạc của các Tộc phía Bắc từ từ bay vào đại điện, đoàn người tiến công chậm rãi đi vào.Người chủ trì buổi lễ tiến cống bắt đầu hô vang.