20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát…
Chương 8: Đi mua sắm
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Nó mệt mỏi ngả tấm lưng gầy gò xuống chiếc giường êm ái sẵn sàng ném hết muộn phiền đi đi để thỏa mãn sự lười biếng của chính mình....Đôi mắt mơ hồ nhắm lại hơi thở đều đều rất nhẹ nhàng...Người con trai bước vào rón rén hết mức có thể tránh để cô công chúa nhỏ tỉnh giấcCẩn thận đắp lại chăn cho nó... v**t v* mái tóc mềm mượt-Lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, nhưng cuối cùng lại là người tình cảm nhất, ngủ ngon.... em gái thằng anh này luôn ở bên emThiên Nam cười dịu dàngAnh ngắm đứa em gái bé bỏng thêm một chút tồi đứng dậy nhẹ nhàng bước ra ngoài, công chúa của anh, máu thịt của anh hình như cũng đã lớn rồiCửa khépNgười con gái xoay mình ôm lấy chiếc chăn mỏng khẽ thì thầm...” Cám ơn anh”Sáng hôm sauTiếng lạch cạch trong bếp cùng mùi thơm hấp dẫn khiến trên dưới nhà họ Triệu không cầm lòng nổiTriệu Minh là người đầu tiên có mặt... thấy dáng vẻ nhỏ nhắn đang băm băm thái thái đủ loại tự nhiên thấy ấm ápGiống như người vợ nhỏ tất bật nấu cơm cho gia đình-Ôi má Triệu... món gì vậy thơm quáTriệu Mai mắt nhắm mắt mở đi tớiNgay sau là đức lang quân của nàng cũng trong tình trạng ấy-Dậy rồi sao? Chờ một chút nữa có thể ăn rồiMọi người nhanh chóng tỉnh táo....khi nghe giọng nó-Sao muội lại ở trong bếp? Đầu bếp nhà mình đâu?Triệu Mai ngạc nhiênNó hơi khự lại! “ nhà mình sao???” Nhưng rất nhanh sau đó khôi phục lại tinh thầnTiếp tục vui vẻ nấu nướng-Tôi không thích, ông ta nấu, tôi không quenNói xong trực tiếp bê những món ăn mang màu sắc và mùi thơm hết sức hấp dẫn bày ra bàn-Wow... một mình muội làm hết sao??? Giỏi thật đấyTriệu Mai cảm thánMọi người lần lượt ngồi vào vị trí của mìnhTriệu Minh ngồi chính giữa, Mai Tỷ và lang quân ngồi một bên còn nó ngồi một bênTriệu Minh gắp thử một miếng sườn chua ngọtBình thường hắn không thích vì món này quá ngọt bao nhiêu đầu bếp đều không làm hắn vừa lòngNhưng lần này thì khác....Ngon thấu tim... không ngờ cô gái bé nhỏ này lại nhiều tài như vậyTriệu Mai gật gù-Ngon, quá ngon.... chẳng trách tên Thiên Nam kén ăn như vậy....ơ, mà tên đó đâu rồi nhỉ? Hảo đại tiệc mà không ăn sao?-Đã điNó đáp, tác phong của anh trai là như vậy...đến bất ngờ đi bất chợt-Tên này tệ đi mà không nói đáng ăn đònNó không thảo luận tập chung vào chuyên môn, giống như Thiên Nam hàng ngày kiểm tra hết mạng lưới an ninh xử lý thông tin mật giống như... công việc này nó đã làm cả nghìn lần-Đừng quá ngạc nhiên 40% hệ thống công nghệ thông tin ở đây là do tôi tạo ra... trợ thủ ngầm của Thiên Nam chính là tôiTriệu Mai gật gùThể nào tên Thiên Nam đó làm không biết mệt, ngày giải quyết một đống việc mà vẫn thảnh thơi chơi bời...Hóa ra có đại thiên tài trợ giúp-Xong việc chúng ta đi mua sắm một chút nhé?Triệu Mai hứng khởi-Tôi... không cần đâu...-Muội không mang nhiều đồ... ta giúp muội đừng ngại, chị em với nhau cả-Tôi...-Đi thôi... ta được hảo ca ca của muội giao phó. Nhất định giúp muội tận tìnhNó gật nhẹ-Vậy, cám ơn cô-Còn khách sáo sao? Cứ gọi ta là Mai tỷNgười con này thật thân thiệnNó liền gọi 1 tiếng Mai tỷ, làm Triệu Mai vui vẻ hẳnHai chị em dẫn nhau đi chọn đồ... lựa nhiều lắmBình thường thấy cô bé hay mặc áo blu trắng và áo phông rộng không nhìn ra người này lại có dáng dấp mê hoặc như vậy... thật đúng là tiểu yêu tinhNó lần đầu tiên ra ngoài lâu như vậyThử nhiều đồ như vậy...Hóa ra... cuộc sống mới này... cũng không tệ lắmTrung nhìn nó từ phía xa trên môi không tự chủ cũng vẽ nên một nụ cười dịu dàng-Em cười thật xinh đẹp
Nó mệt mỏi ngả tấm lưng gầy gò xuống chiếc giường êm ái sẵn sàng ném hết muộn phiền đi đi để thỏa mãn sự lười biếng của chính mình....
Đôi mắt mơ hồ nhắm lại hơi thở đều đều rất nhẹ nhàng...
Người con trai bước vào rón rén hết mức có thể tránh để cô công chúa nhỏ tỉnh giấc
Cẩn thận đắp lại chăn cho nó... v**t v* mái tóc mềm mượt
-Lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, nhưng cuối cùng lại là người tình cảm nhất, ngủ ngon.... em gái thằng anh này luôn ở bên em
Thiên Nam cười dịu dàng
Anh ngắm đứa em gái bé bỏng thêm một chút tồi đứng dậy nhẹ nhàng bước ra ngoài, công chúa của anh, máu thịt của anh hình như cũng đã lớn rồi
Cửa khép
Người con gái xoay mình ôm lấy chiếc chăn mỏng khẽ thì thầm...” Cám ơn anh”
Sáng hôm sau
Tiếng lạch cạch trong bếp cùng mùi thơm hấp dẫn khiến trên dưới nhà họ Triệu không cầm lòng nổi
Triệu Minh là người đầu tiên có mặt... thấy dáng vẻ nhỏ nhắn đang băm băm thái thái đủ loại tự nhiên thấy ấm áp
Giống như người vợ nhỏ tất bật nấu cơm cho gia đình
-Ôi má Triệu... món gì vậy thơm quá
Triệu Mai mắt nhắm mắt mở đi tới
Ngay sau là đức lang quân của nàng cũng trong tình trạng ấy
-Dậy rồi sao? Chờ một chút nữa có thể ăn rồi
Mọi người nhanh chóng tỉnh táo....khi nghe giọng nó
-Sao muội lại ở trong bếp? Đầu bếp nhà mình đâu?
Triệu Mai ngạc nhiên
Nó hơi khự lại! “ nhà mình sao???” Nhưng rất nhanh sau đó khôi phục lại tinh thần
Tiếp tục vui vẻ nấu nướng
-Tôi không thích, ông ta nấu, tôi không quen
Nói xong trực tiếp bê những món ăn mang màu sắc và mùi thơm hết sức hấp dẫn bày ra bàn
-Wow... một mình muội làm hết sao??? Giỏi thật đấy
Triệu Mai cảm thán
Mọi người lần lượt ngồi vào vị trí của mình
Triệu Minh ngồi chính giữa, Mai Tỷ và lang quân ngồi một bên còn nó ngồi một bên
Triệu Minh gắp thử một miếng sườn chua ngọt
Bình thường hắn không thích vì món này quá ngọt bao nhiêu đầu bếp đều không làm hắn vừa lòng
Nhưng lần này thì khác....
Ngon thấu tim... không ngờ cô gái bé nhỏ này lại nhiều tài như vậy
Triệu Mai gật gù
-Ngon, quá ngon.... chẳng trách tên Thiên Nam kén ăn như vậy....ơ, mà tên đó đâu rồi nhỉ? Hảo đại tiệc mà không ăn sao?
-Đã đi
Nó đáp, tác phong của anh trai là như vậy...đến bất ngờ đi bất chợt
-Tên này tệ đi mà không nói đáng ăn đòn
Nó không thảo luận tập chung vào chuyên môn, giống như Thiên Nam hàng ngày kiểm tra hết mạng lưới an ninh xử lý thông tin mật giống như... công việc này nó đã làm cả nghìn lần
-Đừng quá ngạc nhiên 40% hệ thống công nghệ thông tin ở đây là do tôi tạo ra... trợ thủ ngầm của Thiên Nam chính là tôi
Triệu Mai gật gù
Thể nào tên Thiên Nam đó làm không biết mệt, ngày giải quyết một đống việc mà vẫn thảnh thơi chơi bời...
Hóa ra có đại thiên tài trợ giúp
-Xong việc chúng ta đi mua sắm một chút nhé?
Triệu Mai hứng khởi
-Tôi... không cần đâu...
-Muội không mang nhiều đồ... ta giúp muội đừng ngại, chị em với nhau cả
-Tôi...
-Đi thôi... ta được hảo ca ca của muội giao phó. Nhất định giúp muội tận tình
Nó gật nhẹ
-Vậy, cám ơn cô
-Còn khách sáo sao? Cứ gọi ta là Mai tỷ
Người con này thật thân thiện
Nó liền gọi 1 tiếng Mai tỷ, làm Triệu Mai vui vẻ hẳn
Hai chị em dẫn nhau đi chọn đồ... lựa nhiều lắm
Bình thường thấy cô bé hay mặc áo blu trắng và áo phông rộng không nhìn ra người này lại có dáng dấp mê hoặc như vậy... thật đúng là tiểu yêu tinh
Nó lần đầu tiên ra ngoài lâu như vậy
Thử nhiều đồ như vậy...
Hóa ra... cuộc sống mới này... cũng không tệ lắm
Trung nhìn nó từ phía xa trên môi không tự chủ cũng vẽ nên một nụ cười dịu dàng
-Em cười thật xinh đẹp
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Nó mệt mỏi ngả tấm lưng gầy gò xuống chiếc giường êm ái sẵn sàng ném hết muộn phiền đi đi để thỏa mãn sự lười biếng của chính mình....Đôi mắt mơ hồ nhắm lại hơi thở đều đều rất nhẹ nhàng...Người con trai bước vào rón rén hết mức có thể tránh để cô công chúa nhỏ tỉnh giấcCẩn thận đắp lại chăn cho nó... v**t v* mái tóc mềm mượt-Lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, nhưng cuối cùng lại là người tình cảm nhất, ngủ ngon.... em gái thằng anh này luôn ở bên emThiên Nam cười dịu dàngAnh ngắm đứa em gái bé bỏng thêm một chút tồi đứng dậy nhẹ nhàng bước ra ngoài, công chúa của anh, máu thịt của anh hình như cũng đã lớn rồiCửa khépNgười con gái xoay mình ôm lấy chiếc chăn mỏng khẽ thì thầm...” Cám ơn anh”Sáng hôm sauTiếng lạch cạch trong bếp cùng mùi thơm hấp dẫn khiến trên dưới nhà họ Triệu không cầm lòng nổiTriệu Minh là người đầu tiên có mặt... thấy dáng vẻ nhỏ nhắn đang băm băm thái thái đủ loại tự nhiên thấy ấm ápGiống như người vợ nhỏ tất bật nấu cơm cho gia đình-Ôi má Triệu... món gì vậy thơm quáTriệu Mai mắt nhắm mắt mở đi tớiNgay sau là đức lang quân của nàng cũng trong tình trạng ấy-Dậy rồi sao? Chờ một chút nữa có thể ăn rồiMọi người nhanh chóng tỉnh táo....khi nghe giọng nó-Sao muội lại ở trong bếp? Đầu bếp nhà mình đâu?Triệu Mai ngạc nhiênNó hơi khự lại! “ nhà mình sao???” Nhưng rất nhanh sau đó khôi phục lại tinh thầnTiếp tục vui vẻ nấu nướng-Tôi không thích, ông ta nấu, tôi không quenNói xong trực tiếp bê những món ăn mang màu sắc và mùi thơm hết sức hấp dẫn bày ra bàn-Wow... một mình muội làm hết sao??? Giỏi thật đấyTriệu Mai cảm thánMọi người lần lượt ngồi vào vị trí của mìnhTriệu Minh ngồi chính giữa, Mai Tỷ và lang quân ngồi một bên còn nó ngồi một bênTriệu Minh gắp thử một miếng sườn chua ngọtBình thường hắn không thích vì món này quá ngọt bao nhiêu đầu bếp đều không làm hắn vừa lòngNhưng lần này thì khác....Ngon thấu tim... không ngờ cô gái bé nhỏ này lại nhiều tài như vậyTriệu Mai gật gù-Ngon, quá ngon.... chẳng trách tên Thiên Nam kén ăn như vậy....ơ, mà tên đó đâu rồi nhỉ? Hảo đại tiệc mà không ăn sao?-Đã điNó đáp, tác phong của anh trai là như vậy...đến bất ngờ đi bất chợt-Tên này tệ đi mà không nói đáng ăn đònNó không thảo luận tập chung vào chuyên môn, giống như Thiên Nam hàng ngày kiểm tra hết mạng lưới an ninh xử lý thông tin mật giống như... công việc này nó đã làm cả nghìn lần-Đừng quá ngạc nhiên 40% hệ thống công nghệ thông tin ở đây là do tôi tạo ra... trợ thủ ngầm của Thiên Nam chính là tôiTriệu Mai gật gùThể nào tên Thiên Nam đó làm không biết mệt, ngày giải quyết một đống việc mà vẫn thảnh thơi chơi bời...Hóa ra có đại thiên tài trợ giúp-Xong việc chúng ta đi mua sắm một chút nhé?Triệu Mai hứng khởi-Tôi... không cần đâu...-Muội không mang nhiều đồ... ta giúp muội đừng ngại, chị em với nhau cả-Tôi...-Đi thôi... ta được hảo ca ca của muội giao phó. Nhất định giúp muội tận tìnhNó gật nhẹ-Vậy, cám ơn cô-Còn khách sáo sao? Cứ gọi ta là Mai tỷNgười con này thật thân thiệnNó liền gọi 1 tiếng Mai tỷ, làm Triệu Mai vui vẻ hẳnHai chị em dẫn nhau đi chọn đồ... lựa nhiều lắmBình thường thấy cô bé hay mặc áo blu trắng và áo phông rộng không nhìn ra người này lại có dáng dấp mê hoặc như vậy... thật đúng là tiểu yêu tinhNó lần đầu tiên ra ngoài lâu như vậyThử nhiều đồ như vậy...Hóa ra... cuộc sống mới này... cũng không tệ lắmTrung nhìn nó từ phía xa trên môi không tự chủ cũng vẽ nên một nụ cười dịu dàng-Em cười thật xinh đẹp