20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát…
Chương 12: Người bảo vệ
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Bữa tiệc kết thúc trong sự náo loạn của các vị kháchSự xuất hiện cùng lúc của “ Vô Ảnh” và Triệu thiếu gia tạo ra cơn sốt nóng bỏng của những người có tiền và quyền....Khi hai con người được gọi là cơn ác mộng này hợp lại sẽ kiến tạo nên một trật tự mới cho thế giới ngầmVề đến biệt thự nó liền chào Vũ một câu rồi lên phòng. Khuôn mặt xinh đẹp thoáng chút ưu tư phiền muộn Triệu đại muốn mở lời hỏi nhưng lại thôi... nhìn bóng nó khuất dần sau khúc cua hắn khó chịu vô cùngTrong phòng...Nó ngâm mình trong bồn nước lạnh...đôi mắt sáng long lanh nhắm nghiền, nước lạnh giúp các tế bào hoạt động chậm lại khiến nó có cảm giác thư thái hơnLần này xuất hiện có lẽ sẽ gây ra cơn trấn động lấy đi sự chú ý của nhiều kẻ thù đã và đang nhằm vào nó...Nó cần tăng cường cảnh giác hơnNó quấn khăn tắm bước ra... một luồng gió nhẹ thoảng qua khiến nó rùng mìnhVị hoa hồng man mácNó khẽ nhếch môi-Rose. Đã đến?-Không hổ danh là Vô Ảnh, có thể phát hiện ra nhanh như vậy-Được rồi, đừng tâng bốc nữa tôi nữa, có chuyện gì mà phải tìm tôi vậy?Nó lấy áo choàng khoác lên người rồi ngồi xuống sofa đối diện Rose, cô nàng được mệnh danh là sát thủ bất bạiMái tóc tím ngắn kiểu tom boy vờn nhẹ gò má-Trung ca ca nói phải bảo vệ cô, tôi đến xin một chân vệ sĩRose cười nhẹ-Cũng được, nhưng đừng xuất hiện khi chưa có ám hiệu của tôiRose ngạc nhiên, cô đã gặp nhiều loại người nhưng Vô Ảnh là loại không tài nào hiểu nổi-Tôi tưởng cô phản đối chứ tiểu công chúa?Nó cười tươi, Trung đã có lòng nó cũng nên có dạ đáp lại chứ nhỉ-Chị em tốt, có cô bên cạnh không phải rất an toàn sao? Tôi không cần động não nghĩ cách bảo vệ mìnhNó giải thích-Tiểu công chúa rốt cuộc trong cái đầu này của cô nghĩ cái gì?Rose chọt vào đầu nó, khẽ cười-Nếu suy nghĩ của tôi dễ đoán thì mọi người có coi tôi là tiểu công chúa không?Rose bật cười-Có người tớiĐúng là đôi tai nhạy bén của sát thủ đệ nhất. Rất tinh tườm-Tạm biết công chúaRose trong vòng 3 giây liền biến mất trong màn đêm hòa thân mình vào khoảng không đen đặcMai tỷ đẩy cửa bước vào-Tỷ vào được không?Nó đứng dậy-Chẳng phải đã vào rồi sao?-Hì hì... hôm nay vất vả không?-....-Anna không làm khó muội chứ??-Có thể sao?-Con người cô ta rất nham hiểm... ta chả ưa cô ta nhưng vì ngày xưa Vũ nó thích nên...-Hóa ra là người yêu cũ. Chẳng tráchNó tặc lưỡiCái con người đó cũng đã thật lòng yêu rồi sao??? Thật đáng ngạc nhiên-Nhưng giờ nó không còn tâm tư với cô ta nữa rồi ta chắc chắn muộn cứ yên tâmYên tâm??? Cô có liên quan gì sao????Nó nhíu mày-Nghỉ sớm một chút... mai có vẻ mệt đấyTriệu Mai nói bóng gió rồi lượn nhanh ra khỏi phòng nóCánh cửa phòng đóng lại khuôn mặt nó liền thay đổiNgươi đang làm gì vậy? Ta đã tới... kết thúc tất cảChúng ta... một trong hai phải có một người chếtSâu trong màn đem kẻ ẩn danh sắp tái sinhNhuộm ánh trăng vàng bằng máu của kẻ thù...Đôi mắt saphia lóe lên sự chết chóc
Bữa tiệc kết thúc trong sự náo loạn của các vị khách
Sự xuất hiện cùng lúc của “ Vô Ảnh” và Triệu thiếu gia tạo ra cơn sốt nóng bỏng của những người có tiền và quyền....
Khi hai con người được gọi là cơn ác mộng này hợp lại sẽ kiến tạo nên một trật tự mới cho thế giới ngầm
Về đến biệt thự nó liền chào Vũ một câu rồi lên phòng. Khuôn mặt xinh đẹp thoáng chút ưu tư phiền muộn Triệu đại muốn mở lời hỏi nhưng lại thôi... nhìn bóng nó khuất dần sau khúc cua hắn khó chịu vô cùng
Trong phòng...
Nó ngâm mình trong bồn nước lạnh...đôi mắt sáng long lanh nhắm nghiền, nước lạnh giúp các tế bào hoạt động chậm lại khiến nó có cảm giác thư thái hơn
Lần này xuất hiện có lẽ sẽ gây ra cơn trấn động lấy đi sự chú ý của nhiều kẻ thù đã và đang nhằm vào nó...
Nó cần tăng cường cảnh giác hơn
Nó quấn khăn tắm bước ra... một luồng gió nhẹ thoảng qua khiến nó rùng mình
Vị hoa hồng man mác
Nó khẽ nhếch môi
-Rose. Đã đến?
-Không hổ danh là Vô Ảnh, có thể phát hiện ra nhanh như vậy
-Được rồi, đừng tâng bốc nữa tôi nữa, có chuyện gì mà phải tìm tôi vậy?
Nó lấy áo choàng khoác lên người rồi ngồi xuống sofa đối diện Rose, cô nàng được mệnh danh là sát thủ bất bại
Mái tóc tím ngắn kiểu tom boy vờn nhẹ gò má
-Trung ca ca nói phải bảo vệ cô, tôi đến xin một chân vệ sĩ
Rose cười nhẹ
-Cũng được, nhưng đừng xuất hiện khi chưa có ám hiệu của tôi
Rose ngạc nhiên, cô đã gặp nhiều loại người nhưng Vô Ảnh là loại không tài nào hiểu nổi
-Tôi tưởng cô phản đối chứ tiểu công chúa?
Nó cười tươi, Trung đã có lòng nó cũng nên có dạ đáp lại chứ nhỉ
-Chị em tốt, có cô bên cạnh không phải rất an toàn sao? Tôi không cần động não nghĩ cách bảo vệ mình
Nó giải thích
-Tiểu công chúa rốt cuộc trong cái đầu này của cô nghĩ cái gì?
Rose chọt vào đầu nó, khẽ cười
-Nếu suy nghĩ của tôi dễ đoán thì mọi người có coi tôi là tiểu công chúa không?
Rose bật cười
-Có người tới
Đúng là đôi tai nhạy bén của sát thủ đệ nhất. Rất tinh tườm
-Tạm biết công chúa
Rose trong vòng 3 giây liền biến mất trong màn đêm hòa thân mình vào khoảng không đen đặc
Mai tỷ đẩy cửa bước vào
-Tỷ vào được không?
Nó đứng dậy
-Chẳng phải đã vào rồi sao?
-Hì hì... hôm nay vất vả không?
-....
-Anna không làm khó muội chứ??
-Có thể sao?
-Con người cô ta rất nham hiểm... ta chả ưa cô ta nhưng vì ngày xưa Vũ nó thích nên...
-Hóa ra là người yêu cũ. Chẳng trách
Nó tặc lưỡi
Cái con người đó cũng đã thật lòng yêu rồi sao??? Thật đáng ngạc nhiên
-Nhưng giờ nó không còn tâm tư với cô ta nữa rồi ta chắc chắn muộn cứ yên tâm
Yên tâm??? Cô có liên quan gì sao????
Nó nhíu mày
-Nghỉ sớm một chút... mai có vẻ mệt đấy
Triệu Mai nói bóng gió rồi lượn nhanh ra khỏi phòng nó
Cánh cửa phòng đóng lại khuôn mặt nó liền thay đổi
Ngươi đang làm gì vậy? Ta đã tới... kết thúc tất cả
Chúng ta... một trong hai phải có một người chết
Sâu trong màn đem kẻ ẩn danh sắp tái sinh
Nhuộm ánh trăng vàng bằng máu của kẻ thù...
Đôi mắt saphia lóe lên sự chết chóc
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Bữa tiệc kết thúc trong sự náo loạn của các vị kháchSự xuất hiện cùng lúc của “ Vô Ảnh” và Triệu thiếu gia tạo ra cơn sốt nóng bỏng của những người có tiền và quyền....Khi hai con người được gọi là cơn ác mộng này hợp lại sẽ kiến tạo nên một trật tự mới cho thế giới ngầmVề đến biệt thự nó liền chào Vũ một câu rồi lên phòng. Khuôn mặt xinh đẹp thoáng chút ưu tư phiền muộn Triệu đại muốn mở lời hỏi nhưng lại thôi... nhìn bóng nó khuất dần sau khúc cua hắn khó chịu vô cùngTrong phòng...Nó ngâm mình trong bồn nước lạnh...đôi mắt sáng long lanh nhắm nghiền, nước lạnh giúp các tế bào hoạt động chậm lại khiến nó có cảm giác thư thái hơnLần này xuất hiện có lẽ sẽ gây ra cơn trấn động lấy đi sự chú ý của nhiều kẻ thù đã và đang nhằm vào nó...Nó cần tăng cường cảnh giác hơnNó quấn khăn tắm bước ra... một luồng gió nhẹ thoảng qua khiến nó rùng mìnhVị hoa hồng man mácNó khẽ nhếch môi-Rose. Đã đến?-Không hổ danh là Vô Ảnh, có thể phát hiện ra nhanh như vậy-Được rồi, đừng tâng bốc nữa tôi nữa, có chuyện gì mà phải tìm tôi vậy?Nó lấy áo choàng khoác lên người rồi ngồi xuống sofa đối diện Rose, cô nàng được mệnh danh là sát thủ bất bạiMái tóc tím ngắn kiểu tom boy vờn nhẹ gò má-Trung ca ca nói phải bảo vệ cô, tôi đến xin một chân vệ sĩRose cười nhẹ-Cũng được, nhưng đừng xuất hiện khi chưa có ám hiệu của tôiRose ngạc nhiên, cô đã gặp nhiều loại người nhưng Vô Ảnh là loại không tài nào hiểu nổi-Tôi tưởng cô phản đối chứ tiểu công chúa?Nó cười tươi, Trung đã có lòng nó cũng nên có dạ đáp lại chứ nhỉ-Chị em tốt, có cô bên cạnh không phải rất an toàn sao? Tôi không cần động não nghĩ cách bảo vệ mìnhNó giải thích-Tiểu công chúa rốt cuộc trong cái đầu này của cô nghĩ cái gì?Rose chọt vào đầu nó, khẽ cười-Nếu suy nghĩ của tôi dễ đoán thì mọi người có coi tôi là tiểu công chúa không?Rose bật cười-Có người tớiĐúng là đôi tai nhạy bén của sát thủ đệ nhất. Rất tinh tườm-Tạm biết công chúaRose trong vòng 3 giây liền biến mất trong màn đêm hòa thân mình vào khoảng không đen đặcMai tỷ đẩy cửa bước vào-Tỷ vào được không?Nó đứng dậy-Chẳng phải đã vào rồi sao?-Hì hì... hôm nay vất vả không?-....-Anna không làm khó muội chứ??-Có thể sao?-Con người cô ta rất nham hiểm... ta chả ưa cô ta nhưng vì ngày xưa Vũ nó thích nên...-Hóa ra là người yêu cũ. Chẳng tráchNó tặc lưỡiCái con người đó cũng đã thật lòng yêu rồi sao??? Thật đáng ngạc nhiên-Nhưng giờ nó không còn tâm tư với cô ta nữa rồi ta chắc chắn muộn cứ yên tâmYên tâm??? Cô có liên quan gì sao????Nó nhíu mày-Nghỉ sớm một chút... mai có vẻ mệt đấyTriệu Mai nói bóng gió rồi lượn nhanh ra khỏi phòng nóCánh cửa phòng đóng lại khuôn mặt nó liền thay đổiNgươi đang làm gì vậy? Ta đã tới... kết thúc tất cảChúng ta... một trong hai phải có một người chếtSâu trong màn đem kẻ ẩn danh sắp tái sinhNhuộm ánh trăng vàng bằng máu của kẻ thù...Đôi mắt saphia lóe lên sự chết chóc