Tác giả:

20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát…

Chương 14: Ken

Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Nó biến mất trong màn đêm u tịch.Đuôi mắt triệu phu nhân nhăn lại-Có khí phách. Chỉ có đứa trẻ này xứng đáng với vị trí thiếu phu nhân của Triệu giaBước chân nó không nhanh không chậm, rất nhàn nhãNhững sát thủ ẩn dật quan sát rất kỹ từng động tác của nó để có thể ra tay dễ dàngNó cười khuẩy...Nó là kẻ nhạy cảm nên cảm nhận được sự nguy hiểm là điều đương nhiênNó thong dong không phải lơ là cảnh giác. Trong xã hội ngầm lơ là cảnh giác chính là tự giết chính mìnhĐôi mắt kẻ ẩn danh khẽ ánh nên sự thích thú kỳ lạLưỡi dao găm ánh nên thứ ánh sáng sắc nhọn chết chócNhìn xuống con đường vắng nơi “công chúa"" đang bị vây hãm bởi hơn chục sát thủ tinh nhuệĐôi môi mỏng khẽ mỉm cười“Công chúa” quả thật càng lớn càng trở nên xinh đẹp động lòng người nếu không phải đối thủ đứng hai bên chiến tuyến chắc chắn không nằm ngoài số đàn ông gục ngã trước mũi dày của “công chúa”Rose ở một góc tối vừa quan sát Công Chúa vừa theo dõi người con trai đeo mặt lạ đứng trên tầng hai của căn hộ trung cư bên tráiHắn chắc chắn không phải một tay vừa...Nhìn cung cách nghênh ngang của hắn Rose thấy được cốt cách của một kẻ giết người. Một đại ma đầu của địa ngụcNó một mình chống lại hơn chục tên sát thủTrên con đường vắng vang nên những tiếng crắc gãy xương đều đều...Trong đôi mắt long lanh như sao trời nhuộm một màu đỏ máuMột tên xạ thủ rút súng nhắm về hướng nó b*n r* loạt đạnKẻ Ẩn Danh nhíu mày... muốn giết công chúa????Hắn thật không cho phépCông chúa chỉ có thể chết trong vòng tay của hắn, không ai có thể cướp đi sự thật đóHắn lạnh lùng đưa khẩu súng ngắn về hướng 12 giờĐôi môi mỏng hơi nhếch lên...-Công chúa là của taPằng...Tiếng súng vang lên khô khốc...đường đạn bay xé gió chúng chuẩn mục tiêuTrên tâm my tên sát thủ thủng một lỗ nhỏNó giật mình nhìn lên...Đôi mắt sapia mê hồn...Hắn- con trai kẻ thù...Tại sao hắn giúp nó???Mái tóc màu ánh tím trờm xuống một bên mặt lạ khiến hắn càng trở nên lãng tử-Công chúa. Lâu rồi không gặp-Ken!-Tôi vui vì cô nhớ tên tôi đấy, công chúa...chúng ta sẽ gặp lại nhau sau... nhanh thôi...-...-Hãy chuẩn bị cho cái chết của mình đi-Nếu ngươi có thể giết ta thì xin mời. Bổn công chúa đợi ngươi.-Ha ha ha...có khẩu khí ta thích...Công chúa hẹn ngày gặp lạiBóng Ken biến mất trong bóng tối...Trả lại khoảng không yên lặngNó khá bất ngờ trước hành động của Ken...Đó không phải phong cách của hắnKẻ Ẩn Danh...

Nó biến mất trong màn đêm u tịch.

Đuôi mắt triệu phu nhân nhăn lại

-Có khí phách. Chỉ có đứa trẻ này xứng đáng với vị trí thiếu phu nhân của Triệu gia

Bước chân nó không nhanh không chậm, rất nhàn nhã

Những sát thủ ẩn dật quan sát rất kỹ từng động tác của nó để có thể ra tay dễ dàng

Nó cười khuẩy...

Nó là kẻ nhạy cảm nên cảm nhận được sự nguy hiểm là điều đương nhiên

Nó thong dong không phải lơ là cảnh giác. Trong xã hội ngầm lơ là cảnh giác chính là tự giết chính mình

Đôi mắt kẻ ẩn danh khẽ ánh nên sự thích thú kỳ lạ

Lưỡi dao găm ánh nên thứ ánh sáng sắc nhọn chết chóc

Nhìn xuống con đường vắng nơi “công chúa"" đang bị vây hãm bởi hơn chục sát thủ tinh nhuệ

Đôi môi mỏng khẽ mỉm cười

“Công chúa” quả thật càng lớn càng trở nên xinh đẹp động lòng người nếu không phải đối thủ đứng hai bên chiến tuyến chắc chắn không nằm ngoài số đàn ông gục ngã trước mũi dày của “công chúa”

Rose ở một góc tối vừa quan sát Công Chúa vừa theo dõi người con trai đeo mặt lạ đứng trên tầng hai của căn hộ trung cư bên trái

Hắn chắc chắn không phải một tay vừa...

Nhìn cung cách nghênh ngang của hắn Rose thấy được cốt cách của một kẻ giết người. Một đại ma đầu của địa ngục

Nó một mình chống lại hơn chục tên sát thủ

Trên con đường vắng vang nên những tiếng crắc gãy xương đều đều...

Trong đôi mắt long lanh như sao trời nhuộm một màu đỏ máu

Một tên xạ thủ rút súng nhắm về hướng nó b*n r* loạt đạn

Kẻ Ẩn Danh nhíu mày... muốn giết công chúa????

Hắn thật không cho phép

Công chúa chỉ có thể chết trong vòng tay của hắn, không ai có thể cướp đi sự thật đó

Hắn lạnh lùng đưa khẩu súng ngắn về hướng 12 giờ

Đôi môi mỏng hơi nhếch lên...

-Công chúa là của ta

Pằng...

Tiếng súng vang lên khô khốc...

đường đạn bay xé gió chúng chuẩn mục tiêu

Trên tâm my tên sát thủ thủng một lỗ nhỏ

Nó giật mình nhìn lên...

Đôi mắt sapia mê hồn...

Hắn- con trai kẻ thù...

Tại sao hắn giúp nó???

Mái tóc màu ánh tím trờm xuống một bên mặt lạ khiến hắn càng trở nên lãng tử

-Công chúa. Lâu rồi không gặp

-Ken!

-Tôi vui vì cô nhớ tên tôi đấy, công chúa...chúng ta sẽ gặp lại nhau sau... nhanh thôi...

-...

-Hãy chuẩn bị cho cái chết của mình đi

-Nếu ngươi có thể giết ta thì xin mời. Bổn công chúa đợi ngươi.

-Ha ha ha...có khẩu khí ta thích...Công chúa hẹn ngày gặp lại

Bóng Ken biến mất trong bóng tối...

Trả lại khoảng không yên lặng

Nó khá bất ngờ trước hành động của Ken...

Đó không phải phong cách của hắn

Kẻ Ẩn Danh...

Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Nó biến mất trong màn đêm u tịch.Đuôi mắt triệu phu nhân nhăn lại-Có khí phách. Chỉ có đứa trẻ này xứng đáng với vị trí thiếu phu nhân của Triệu giaBước chân nó không nhanh không chậm, rất nhàn nhãNhững sát thủ ẩn dật quan sát rất kỹ từng động tác của nó để có thể ra tay dễ dàngNó cười khuẩy...Nó là kẻ nhạy cảm nên cảm nhận được sự nguy hiểm là điều đương nhiênNó thong dong không phải lơ là cảnh giác. Trong xã hội ngầm lơ là cảnh giác chính là tự giết chính mìnhĐôi mắt kẻ ẩn danh khẽ ánh nên sự thích thú kỳ lạLưỡi dao găm ánh nên thứ ánh sáng sắc nhọn chết chócNhìn xuống con đường vắng nơi “công chúa"" đang bị vây hãm bởi hơn chục sát thủ tinh nhuệĐôi môi mỏng khẽ mỉm cười“Công chúa” quả thật càng lớn càng trở nên xinh đẹp động lòng người nếu không phải đối thủ đứng hai bên chiến tuyến chắc chắn không nằm ngoài số đàn ông gục ngã trước mũi dày của “công chúa”Rose ở một góc tối vừa quan sát Công Chúa vừa theo dõi người con trai đeo mặt lạ đứng trên tầng hai của căn hộ trung cư bên tráiHắn chắc chắn không phải một tay vừa...Nhìn cung cách nghênh ngang của hắn Rose thấy được cốt cách của một kẻ giết người. Một đại ma đầu của địa ngụcNó một mình chống lại hơn chục tên sát thủTrên con đường vắng vang nên những tiếng crắc gãy xương đều đều...Trong đôi mắt long lanh như sao trời nhuộm một màu đỏ máuMột tên xạ thủ rút súng nhắm về hướng nó b*n r* loạt đạnKẻ Ẩn Danh nhíu mày... muốn giết công chúa????Hắn thật không cho phépCông chúa chỉ có thể chết trong vòng tay của hắn, không ai có thể cướp đi sự thật đóHắn lạnh lùng đưa khẩu súng ngắn về hướng 12 giờĐôi môi mỏng hơi nhếch lên...-Công chúa là của taPằng...Tiếng súng vang lên khô khốc...đường đạn bay xé gió chúng chuẩn mục tiêuTrên tâm my tên sát thủ thủng một lỗ nhỏNó giật mình nhìn lên...Đôi mắt sapia mê hồn...Hắn- con trai kẻ thù...Tại sao hắn giúp nó???Mái tóc màu ánh tím trờm xuống một bên mặt lạ khiến hắn càng trở nên lãng tử-Công chúa. Lâu rồi không gặp-Ken!-Tôi vui vì cô nhớ tên tôi đấy, công chúa...chúng ta sẽ gặp lại nhau sau... nhanh thôi...-...-Hãy chuẩn bị cho cái chết của mình đi-Nếu ngươi có thể giết ta thì xin mời. Bổn công chúa đợi ngươi.-Ha ha ha...có khẩu khí ta thích...Công chúa hẹn ngày gặp lạiBóng Ken biến mất trong bóng tối...Trả lại khoảng không yên lặngNó khá bất ngờ trước hành động của Ken...Đó không phải phong cách của hắnKẻ Ẩn Danh...

Chương 14: Ken