20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát…
Chương 26: Trận chiến thật sự giữa tôi và ông
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Mặt trời mọc sớm sau những ngày nặn mất tăm sau nhưng rặng mây mù mịt đen ngòm... cũng là lúc kết thúc sự im lặng vốn đang ngự trị tại cái dinh thự to lớn nhà họ Triệu.Nó dạy sớmVà....Ra khỏi Triệu gia cũng từ rất sớm tới một khu đất trống bên một dòng sông nhỏ, cảnh vật rất nên thơ.Đẹp mơ mộngNgười con gái mặc bộ áo da đứng đó khoanh tay trước ngực nhẹ nhàng quay lại nở một nụ cười quyến rũ-Chào công chúa. Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?Nó mỉm cười-Vất vả cho cô rồi Rose, đừng nóng vội quá như thế!Cả hai bắt tay nhau.... sự hy sinh của anh em của nó,nó sẽ ghi nợ, dùng máu kẻ thù khắc lên mộ của họ....Rose chính là may mắn nên không chết... cô khác với người thường tim.... nằm giữa nồng ngực...Cái chết giả khiến cô an toàn dưỡng thươngTrả thù! Cách tốt nhất để cô xả hậnKhông những giết mà phải giày xéo kẻ đó.... kẻ cô đã từng tin hơn cả công chúaTrời cho cô sống để nhìn rõ bộ mặt gian trá ấy-Bây giờ tôi phải làm gì?-Trước nay sống trong bóng tối... bây giờ thay đổi một chút, ra ngoài cũng thú vị lắm-.....- ý của công chúa là...-Bên dịch mạnh không có nghĩa chúng ta yếu hơn, Đông Danh cần người giúp và tôi biết cô là người có năng lực hoàn thành-Làm gì cơ?Rose nheo mày-Đi tìm anh ta, cô sẽ biết mình nên làm gìRose gật đầu. Không cần biết cô phải làm gì nguy hiểm cỡ nào hay khó khăn ra sao cô cũng đồng ýChỉ cần giết được kẻ đó-Đi điNó nóiRose là sát thủ nên cô biết có người bám theo nhưng công chúa không muốn lật mặt người ta ắt hẳn có nguyên nhânChỉ vì làm trái ý công chúa nên cô đã lãnh một cái kết đắngRose đi khuất chiếc siêu xe mới dần dần lộ ra sau bụi lau già cách đó trục métNgười con trai bước xuống ánh mắt ôn nhu ngoan nhược nhìn cô gáiÁnh mắt vừa yêu thương vừa giận dữNó hơi cười, đôi chân thon dài khẽ hướng đến anhÔm lấy thắt lưng người con trai-Sao lại tự ý ra ngoài. Rất là nguy hiểm em biết chưa? Đã hứa là chúng ta luôn ở bên nhau màNó mỉm cười-Không phải anh đang ở đây sao? Em biết anh lúc nào cũng ở gần em nếu như em gặp nguy hiểm anh sẽ cứu em nên em không lo lắng gì cảTriệu Minh ôm nó trong lòng hôn nhẹ lên mái tóc mượt thì thầm-Anh yêu emNó gật đầu. Trái tim hai người hòa một nhịpReng.... rengĐiện thoại vang lên hồi chuông phá vỡ sự lãng mạn nơi đâyNó nhấc máy-Công ChúaNó hơi cứng người....là ông ta....kẻ ẩn dậtTriệu Minh nhận ra sự khác thường của nó, cặp mày dậm khẽ nhíu lại không bằng lòng-Chào Ông“-Lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau là bao giờ con gái? “-Tôi không phải con ông. Trận chiến lần này, tôi nhất định thắng“-Hay lắm...”-Trận chiến giữa tôi và ông mới chỉ bắt đầu thôi.... hãy chờ mà xem""HAHAHA....TA ĐỢI CÔ ĐẤY”điện thoại ngắt chỉ còn tiếng tút tút dài....Nó siết chặt bàn tay....thề giết ông ta bằng đượcTriệu Minh nắm tay nó ôm nó vào lòng vỗ vềDù thế nào hắn cũng sẽ ở mãi bên cạnh nó
Mặt trời mọc sớm sau những ngày nặn mất tăm sau nhưng rặng mây mù mịt đen ngòm... cũng là lúc kết thúc sự im lặng vốn đang ngự trị tại cái dinh thự to lớn nhà họ Triệu.
Nó dạy sớm
Và....
Ra khỏi Triệu gia cũng từ rất sớm tới một khu đất trống bên một dòng sông nhỏ, cảnh vật rất nên thơ.
Đẹp mơ mộng
Người con gái mặc bộ áo da đứng đó khoanh tay trước ngực nhẹ nhàng quay lại nở một nụ cười quyến rũ
-Chào công chúa. Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?
Nó mỉm cười
-Vất vả cho cô rồi Rose, đừng nóng vội quá như thế!
Cả hai bắt tay nhau.... sự hy sinh của anh em của nó,nó sẽ ghi nợ, dùng máu kẻ thù khắc lên mộ của họ....
Rose chính là may mắn nên không chết... cô khác với người thường tim.... nằm giữa nồng ngực...
Cái chết giả khiến cô an toàn dưỡng thương
Trả thù! Cách tốt nhất để cô xả hận
Không những giết mà phải giày xéo kẻ đó.... kẻ cô đã từng tin hơn cả công chúa
Trời cho cô sống để nhìn rõ bộ mặt gian trá ấy
-Bây giờ tôi phải làm gì?
-Trước nay sống trong bóng tối... bây giờ thay đổi một chút, ra ngoài cũng thú vị lắm
-.....
- ý của công chúa là...
-Bên dịch mạnh không có nghĩa chúng ta yếu hơn, Đông Danh cần người giúp và tôi biết cô là người có năng lực hoàn thành
-Làm gì cơ?
Rose nheo mày
-Đi tìm anh ta, cô sẽ biết mình nên làm gì
Rose gật đầu. Không cần biết cô phải làm gì nguy hiểm cỡ nào hay khó khăn ra sao cô cũng đồng ý
Chỉ cần giết được kẻ đó
-Đi đi
Nó nói
Rose là sát thủ nên cô biết có người bám theo nhưng công chúa không muốn lật mặt người ta ắt hẳn có nguyên nhân
Chỉ vì làm trái ý công chúa nên cô đã lãnh một cái kết đắng
Rose đi khuất chiếc siêu xe mới dần dần lộ ra sau bụi lau già cách đó trục mét
Người con trai bước xuống ánh mắt ôn nhu ngoan nhược nhìn cô gái
Ánh mắt vừa yêu thương vừa giận dữ
Nó hơi cười, đôi chân thon dài khẽ hướng đến anh
Ôm lấy thắt lưng người con trai
-Sao lại tự ý ra ngoài. Rất là nguy hiểm em biết chưa? Đã hứa là chúng ta luôn ở bên nhau mà
Nó mỉm cười
-Không phải anh đang ở đây sao? Em biết anh lúc nào cũng ở gần em nếu như em gặp nguy hiểm anh sẽ cứu em nên em không lo lắng gì cả
Triệu Minh ôm nó trong lòng hôn nhẹ lên mái tóc mượt thì thầm
-Anh yêu em
Nó gật đầu. Trái tim hai người hòa một nhịp
Reng.... reng
Điện thoại vang lên hồi chuông phá vỡ sự lãng mạn nơi đây
Nó nhấc máy
-Công Chúa
Nó hơi cứng người....là ông ta....kẻ ẩn dật
Triệu Minh nhận ra sự khác thường của nó, cặp mày dậm khẽ nhíu lại không bằng lòng
-Chào Ông
“-Lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau là bao giờ con gái? “
-Tôi không phải con ông. Trận chiến lần này, tôi nhất định thắng
“-Hay lắm...”
-Trận chiến giữa tôi và ông mới chỉ bắt đầu thôi.... hãy chờ mà xem
""HAHAHA....TA ĐỢI CÔ ĐẤY”
điện thoại ngắt chỉ còn tiếng tút tút dài....
Nó siết chặt bàn tay....thề giết ông ta bằng được
Triệu Minh nắm tay nó ôm nó vào lòng vỗ về
Dù thế nào hắn cũng sẽ ở mãi bên cạnh nó
Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)Tác giả: LeeHanie20 năm về trước Ngoài cổng một ngôi chùa nhỏ có tiếng khóc thét của trẻ bị bỏ rơi Sư thầy trong chùa ôm cặp song sinh vào lòng -A Di Đà Phật. Người lầm lỗi lại bỏ con còn đỏ hỏn ở đây! Tội lỗi. Tội lỗi Nhìn hai đứa trẻ kháu khỉnh trong lòng sư thầy không nén được tiếng thở dài Với sự giúp đỡ của bà con quanh chùa các sư thầy trong chùa chăm bẵm nuôi dưỡng hai đứa trẻ từng ngày... 2 năm sau Hai đứa trẻ dắt nhau níu níu lo lo bên cạnh thầy như hai chú chim nhỏ Tuy nhỏ tuổi nhưng các bài kinh phật cả hai đã thuộc làu làu, còn biết đọc sách viết những chữ đơn giản Sư thầy rất vui, nhìn hai đứa trẻ ngày một khôn lớn khỏe mạnh, chúng ngoan ngoãn lễ phép Thiên Nam rất hay cười, hiếu động Thiên Lâm có vẻ trầm hơn, bé chỉ thích vui đùa với những người thân quen Một ngày kia... Có một người đàn ông anh tuấn tới chùa bái phật, nhận thấy tiềm năng phát triển của hai thiên tài nhỏ ông liền muốn nhận hai bé về nuôi Trụ trì rất lưu luyến hai cháu bé nhưng do ông muốn hai bé được học tập và phát… Mặt trời mọc sớm sau những ngày nặn mất tăm sau nhưng rặng mây mù mịt đen ngòm... cũng là lúc kết thúc sự im lặng vốn đang ngự trị tại cái dinh thự to lớn nhà họ Triệu.Nó dạy sớmVà....Ra khỏi Triệu gia cũng từ rất sớm tới một khu đất trống bên một dòng sông nhỏ, cảnh vật rất nên thơ.Đẹp mơ mộngNgười con gái mặc bộ áo da đứng đó khoanh tay trước ngực nhẹ nhàng quay lại nở một nụ cười quyến rũ-Chào công chúa. Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?Nó mỉm cười-Vất vả cho cô rồi Rose, đừng nóng vội quá như thế!Cả hai bắt tay nhau.... sự hy sinh của anh em của nó,nó sẽ ghi nợ, dùng máu kẻ thù khắc lên mộ của họ....Rose chính là may mắn nên không chết... cô khác với người thường tim.... nằm giữa nồng ngực...Cái chết giả khiến cô an toàn dưỡng thươngTrả thù! Cách tốt nhất để cô xả hậnKhông những giết mà phải giày xéo kẻ đó.... kẻ cô đã từng tin hơn cả công chúaTrời cho cô sống để nhìn rõ bộ mặt gian trá ấy-Bây giờ tôi phải làm gì?-Trước nay sống trong bóng tối... bây giờ thay đổi một chút, ra ngoài cũng thú vị lắm-.....- ý của công chúa là...-Bên dịch mạnh không có nghĩa chúng ta yếu hơn, Đông Danh cần người giúp và tôi biết cô là người có năng lực hoàn thành-Làm gì cơ?Rose nheo mày-Đi tìm anh ta, cô sẽ biết mình nên làm gìRose gật đầu. Không cần biết cô phải làm gì nguy hiểm cỡ nào hay khó khăn ra sao cô cũng đồng ýChỉ cần giết được kẻ đó-Đi điNó nóiRose là sát thủ nên cô biết có người bám theo nhưng công chúa không muốn lật mặt người ta ắt hẳn có nguyên nhânChỉ vì làm trái ý công chúa nên cô đã lãnh một cái kết đắngRose đi khuất chiếc siêu xe mới dần dần lộ ra sau bụi lau già cách đó trục métNgười con trai bước xuống ánh mắt ôn nhu ngoan nhược nhìn cô gáiÁnh mắt vừa yêu thương vừa giận dữNó hơi cười, đôi chân thon dài khẽ hướng đến anhÔm lấy thắt lưng người con trai-Sao lại tự ý ra ngoài. Rất là nguy hiểm em biết chưa? Đã hứa là chúng ta luôn ở bên nhau màNó mỉm cười-Không phải anh đang ở đây sao? Em biết anh lúc nào cũng ở gần em nếu như em gặp nguy hiểm anh sẽ cứu em nên em không lo lắng gì cảTriệu Minh ôm nó trong lòng hôn nhẹ lên mái tóc mượt thì thầm-Anh yêu emNó gật đầu. Trái tim hai người hòa một nhịpReng.... rengĐiện thoại vang lên hồi chuông phá vỡ sự lãng mạn nơi đâyNó nhấc máy-Công ChúaNó hơi cứng người....là ông ta....kẻ ẩn dậtTriệu Minh nhận ra sự khác thường của nó, cặp mày dậm khẽ nhíu lại không bằng lòng-Chào Ông“-Lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau là bao giờ con gái? “-Tôi không phải con ông. Trận chiến lần này, tôi nhất định thắng“-Hay lắm...”-Trận chiến giữa tôi và ông mới chỉ bắt đầu thôi.... hãy chờ mà xem""HAHAHA....TA ĐỢI CÔ ĐẤY”điện thoại ngắt chỉ còn tiếng tút tút dài....Nó siết chặt bàn tay....thề giết ông ta bằng đượcTriệu Minh nắm tay nó ôm nó vào lòng vỗ vềDù thế nào hắn cũng sẽ ở mãi bên cạnh nó