Dải hắc ám tối tăm vô tận bao phủ Khuynh Ảnh. Đây là nơi nào Khuynh Ảnh có chút khó hiểu, hắn chẳng phải đang ngủ sao, này sẽ không là mộng đi, nhưng nếu đây là mơ thì thật kì quái a, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ thấy toàn là hắc ám vô tận. Khuynh Ảnh nghĩ muốn thử cử động thân thể nhưng hoàn toàn không hề cảm nhận được gì, giống như chính mình và hắc ám hòa hợp thành một thể hoặc là chính mình biến thành hư vô. Thật là thứ cảm giác khó chịu. Khuynh Ảnh trong lòng thầm nghĩ. “Tra tra tra tra”, tiếng chim líu ríu chui vào trong tai Khuynh Ảnh, Khuynh Ảnh thử mở to mắt, nhưng mà mí mắt giống như đeo phải nghìn cân, làm thế nào cũng không mở mắt ra được a. Cuối cùng Khuynh Ảnh cũng mở mắt được nhưng bởi vì ánh mặt trời quá mạnh, lại bị chiếu thẳng vào nên đành phải nhắm mặt lại. Đập vào tầm mắt là một mảng lá cây màu xanh biếc, và xuyên qua lá cây là từng sợi ánh dương, rất đẹp, như là bàn tay khéo léo của người mẹ làm cho tấm thảm màu xanh biếc này như được thêu nên những mảng kim…

Chương 12: Trên đường về nhà

[Inuyasha Đồng Nhân] Khuynh ẢnhTác giả: Thiển Thiển Đạm Mạc NgânTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngDải hắc ám tối tăm vô tận bao phủ Khuynh Ảnh. Đây là nơi nào Khuynh Ảnh có chút khó hiểu, hắn chẳng phải đang ngủ sao, này sẽ không là mộng đi, nhưng nếu đây là mơ thì thật kì quái a, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ thấy toàn là hắc ám vô tận. Khuynh Ảnh nghĩ muốn thử cử động thân thể nhưng hoàn toàn không hề cảm nhận được gì, giống như chính mình và hắc ám hòa hợp thành một thể hoặc là chính mình biến thành hư vô. Thật là thứ cảm giác khó chịu. Khuynh Ảnh trong lòng thầm nghĩ. “Tra tra tra tra”, tiếng chim líu ríu chui vào trong tai Khuynh Ảnh, Khuynh Ảnh thử mở to mắt, nhưng mà mí mắt giống như đeo phải nghìn cân, làm thế nào cũng không mở mắt ra được a. Cuối cùng Khuynh Ảnh cũng mở mắt được nhưng bởi vì ánh mặt trời quá mạnh, lại bị chiếu thẳng vào nên đành phải nhắm mặt lại. Đập vào tầm mắt là một mảng lá cây màu xanh biếc, và xuyên qua lá cây là từng sợi ánh dương, rất đẹp, như là bàn tay khéo léo của người mẹ làm cho tấm thảm màu xanh biếc này như được thêu nên những mảng kim… Khuynh Ảnh nắm lấy tay của Inu Yasha, Inu Yasha hé ra khuôn mặt đỏ, lớn tiếng « Ngươi nắm tay ta làm gì! » « Không được sao Vậy thôi.» Khuynh Ảnh nói xong buông tay. Inu Yasha thấy Khuynh Ảnh buông tay, lập tức giữ chặt lấy tay Khuynh Ảnh, không được tự nhiên nói « Ta nắm tay ngươi.» Khuynh Ảnh thấy bộ dáng Inu Yasha khẩn trương kéo tay hắn, tâm không khỏi ấm áp một trận, ha hả cười ra tiếng, ánh mắt giống như Nguyệt Nha (trăng non) mị lên, lộ ra ý cười.Vốn đưa lưng về phía Khuynh Ảnh, lúc này nghe thấy tiếng cười, Inu Yasha liền quay đầu lại, có điều khoảng cách giữa Khuynh Ảnh và Inu Yasha quá gần, cho nên khi Inu Yasha quay đầu lại vừa vặn cùng đôi môi của Khuynh Ảnh gần sát vào nhau.(Aaa~ >///

Khuynh Ảnh nắm lấy tay của Inu Yasha, Inu Yasha hé ra khuôn mặt đỏ, lớn tiếng « Ngươi nắm tay ta làm gì! » « Không được sao Vậy thôi.

» Khuynh Ảnh nói xong buông tay. Inu Yasha thấy Khuynh Ảnh buông tay, lập tức giữ chặt lấy tay Khuynh Ảnh, không được tự nhiên nói « Ta nắm tay ngươi.

» Khuynh Ảnh thấy bộ dáng Inu Yasha khẩn trương kéo tay hắn, tâm không khỏi ấm áp một trận, ha hả cười ra tiếng, ánh mắt giống như Nguyệt Nha (trăng non) mị lên, lộ ra ý cười.

Vốn đưa lưng về phía Khuynh Ảnh, lúc này nghe thấy tiếng cười, Inu Yasha liền quay đầu lại, có điều khoảng cách giữa Khuynh Ảnh và Inu Yasha quá gần, cho nên khi Inu Yasha quay đầu lại vừa vặn cùng đôi môi của Khuynh Ảnh gần sát vào nhau.

(Aaa~ >///

[Inuyasha Đồng Nhân] Khuynh ẢnhTác giả: Thiển Thiển Đạm Mạc NgânTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngDải hắc ám tối tăm vô tận bao phủ Khuynh Ảnh. Đây là nơi nào Khuynh Ảnh có chút khó hiểu, hắn chẳng phải đang ngủ sao, này sẽ không là mộng đi, nhưng nếu đây là mơ thì thật kì quái a, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ thấy toàn là hắc ám vô tận. Khuynh Ảnh nghĩ muốn thử cử động thân thể nhưng hoàn toàn không hề cảm nhận được gì, giống như chính mình và hắc ám hòa hợp thành một thể hoặc là chính mình biến thành hư vô. Thật là thứ cảm giác khó chịu. Khuynh Ảnh trong lòng thầm nghĩ. “Tra tra tra tra”, tiếng chim líu ríu chui vào trong tai Khuynh Ảnh, Khuynh Ảnh thử mở to mắt, nhưng mà mí mắt giống như đeo phải nghìn cân, làm thế nào cũng không mở mắt ra được a. Cuối cùng Khuynh Ảnh cũng mở mắt được nhưng bởi vì ánh mặt trời quá mạnh, lại bị chiếu thẳng vào nên đành phải nhắm mặt lại. Đập vào tầm mắt là một mảng lá cây màu xanh biếc, và xuyên qua lá cây là từng sợi ánh dương, rất đẹp, như là bàn tay khéo léo của người mẹ làm cho tấm thảm màu xanh biếc này như được thêu nên những mảng kim… Khuynh Ảnh nắm lấy tay của Inu Yasha, Inu Yasha hé ra khuôn mặt đỏ, lớn tiếng « Ngươi nắm tay ta làm gì! » « Không được sao Vậy thôi.» Khuynh Ảnh nói xong buông tay. Inu Yasha thấy Khuynh Ảnh buông tay, lập tức giữ chặt lấy tay Khuynh Ảnh, không được tự nhiên nói « Ta nắm tay ngươi.» Khuynh Ảnh thấy bộ dáng Inu Yasha khẩn trương kéo tay hắn, tâm không khỏi ấm áp một trận, ha hả cười ra tiếng, ánh mắt giống như Nguyệt Nha (trăng non) mị lên, lộ ra ý cười.Vốn đưa lưng về phía Khuynh Ảnh, lúc này nghe thấy tiếng cười, Inu Yasha liền quay đầu lại, có điều khoảng cách giữa Khuynh Ảnh và Inu Yasha quá gần, cho nên khi Inu Yasha quay đầu lại vừa vặn cùng đôi môi của Khuynh Ảnh gần sát vào nhau.(Aaa~ >///

Chương 12: Trên đường về nhà