Tác giả:

Thế giới này thật ồn ào phức tạp, đó luôn là suy nghĩ của cô kể từ khi cô lên chức chủ tịch tập đoàn Hạo Đại suốt 5 năm rồi mà bây giờ cô chỉ ước mong mình có một đôi cánh để bay đến khu nghỉ dưỡng ngay và lặp tức, cô-Ngọc Lung Linh bây giờ không còn sức lực để nghe lời ba ba ma ma để dành thời gian mà đi xem mắt nữa rồi. Cô hận cái gia quy bắt buộc phải lấy chồng trước tuổi 25 đó điều cô cần bây giờ không phải lấy chồng mà là thời gian để cô tâp trung vào sự nghiệp a. -thưa chủ tịch kính mến của chúng ta cộ còn lại 3 tiếng để chuẩn bị cho cuộc họp maketing sắp tới ạ!!! -này cô bạn thân của tôi ơi tôi bây giờ mệt sắp đứt hơi rồi a thế mà thư ký cô đây vẫn còntrêu chọc tôi a. -này này đâu liên quan đến tôi, có vẻ như chút nữa câu phải đi gặp mặt phải không??? -sao mà cậu biết hay vậy đó là cực hình với mình đấy.mình chẳng muốn đi tí nào cả. -haiz thế thì chúc cậu may mắn rồi. thôi bye. -bye thế là xong bây giờ cô phải tiếp tục chiến đấu với các văn kiện như núi này rồi .Nhưng cũng buồn…

Chương 12-2: Cung yến (2)

Vương Phi Bỏ TrốnTác giả: Tuyết ThuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThế giới này thật ồn ào phức tạp, đó luôn là suy nghĩ của cô kể từ khi cô lên chức chủ tịch tập đoàn Hạo Đại suốt 5 năm rồi mà bây giờ cô chỉ ước mong mình có một đôi cánh để bay đến khu nghỉ dưỡng ngay và lặp tức, cô-Ngọc Lung Linh bây giờ không còn sức lực để nghe lời ba ba ma ma để dành thời gian mà đi xem mắt nữa rồi. Cô hận cái gia quy bắt buộc phải lấy chồng trước tuổi 25 đó điều cô cần bây giờ không phải lấy chồng mà là thời gian để cô tâp trung vào sự nghiệp a. -thưa chủ tịch kính mến của chúng ta cộ còn lại 3 tiếng để chuẩn bị cho cuộc họp maketing sắp tới ạ!!! -này cô bạn thân của tôi ơi tôi bây giờ mệt sắp đứt hơi rồi a thế mà thư ký cô đây vẫn còntrêu chọc tôi a. -này này đâu liên quan đến tôi, có vẻ như chút nữa câu phải đi gặp mặt phải không??? -sao mà cậu biết hay vậy đó là cực hình với mình đấy.mình chẳng muốn đi tí nào cả. -haiz thế thì chúc cậu may mắn rồi. thôi bye. -bye thế là xong bây giờ cô phải tiếp tục chiến đấu với các văn kiện như núi này rồi .Nhưng cũng buồn… ... ...... ...... ......Tại vương phủ.... ...... ...... ....- Báo cáo chủ tử vương phi không định mặc dạ phục ngài đưa sang ạ.Cả đám thuộc hạ đến báo cáo đều âm thầm hít một hơi rõ sâu, vương gia nhà bọn hắn còn chưa có định hôn , càng chưa thành hôn thì lấy đâu ra "vương phi" chứ hả???Cả đám đều âm thầm cầu nguyện cho Minh Hoàng- kẻ vừa mới bẩm báo xong-, còn Hạo Minh thì âm thầm hối hận tại sao không để mình lên báo cáo, bây giờ thì hay rồi chủ tử mà nổi giận là xong đời.Đáng thương cho kẻ gọi là Minh Hoàng bị mọi người trong vòng 5 giây dùng ánh mắt để tùng xẻo , nếu như không có chủ tử ở đây thì chắc chắn một điều là hắn đã bị mần thịt rồi."Tùng xẻo": là cắt từng miếng thịt trên cơ thể người nhưng không làm cho người chết VD như đầu gối, cổ tay....- Tốt ngươi tiếp tục cho người bảo vệ vương phi đi, thời gian vừa qua ngươi làm rất tốt chút nữa ngươi qua phòng quản sự lấy 20 lượng bạc đó là phần thưởng cho ngươi.Ầm thế là cả đám ngớ người từ Hạo Minh cho đến nô tài giữ cửa , cả đám túm tụm lại nghĩ Minh Hoàng xong đời nào ai ngờ hắn không bị phạt còn được ban thưởng.Còn nhân vật bị oán suốt nãy giờ thì cười te toét vì hắn biết nói như vậy chắc chắn chủ tử sẽ vừa lòng.Chứ nếu không đường đường là tam đường chủ của tứ Minh chuên phụ trách theo dõi lấy thông tin và ám sát ( hay còn gọi là sát thủ ấy ạ ) mà đi bảo vệ theo dõi cô nương chẳng hề quen biết.Nguyên nhân chỉ có một là cô nương là vương phi tương lai. Vì chẳng có ai mà lại bảo vệ địch thủ của mình cả, nếu có chắc cũng là cái người đó có vấn đề.Hắn hí ha hí hửng đi lãnh tiền khiến mọi người có mặt ở đó cũng phải ganh tị nha.Còn về phía vương gia của chúng ta sau khi nghe xong hai từ " vương phi " thì cứ như là người ta đã là của mình rồi ấy.Cho nên bây giờ hắn cũng hơi hơi hối hận nha tại sao lại chọn ngày cung yến xa như vậy , nếu không thì nàng đã danh chính ngôn thuận làm vương phi của hắn rồi.Nhưng mà không sao vì chỉ ngày mai là đã định ra duyên phận của nàng và hắn rồi , chỉ có nàng mới phù hợp với vị trí vương phi này thôi.Tự cười một mình mà khiến hắn cùng mấy hộ vệ xung quanh nổi hết cả da gà.Mỗi người hộ vệ tự bảo với chính lòng của mình không lẽ vương gia muốn vương phi đến phát .... rồi đó chứ!!!!

... ...... ...... ......Tại vương phủ.... ...... ...... ....

- Báo cáo chủ tử vương phi không định mặc dạ phục ngài đưa sang ạ.

Cả đám thuộc hạ đến báo cáo đều âm thầm hít một hơi rõ sâu, vương gia nhà bọn hắn còn chưa có định hôn , càng chưa thành hôn thì lấy đâu ra "vương phi" chứ hả???

Cả đám đều âm thầm cầu nguyện cho Minh Hoàng- kẻ vừa mới bẩm báo xong-, còn Hạo Minh thì âm thầm hối hận tại sao không để mình lên báo cáo, bây giờ thì hay rồi chủ tử mà nổi giận là xong đời.

Đáng thương cho kẻ gọi là Minh Hoàng bị mọi người trong vòng 5 giây dùng ánh mắt để tùng xẻo , nếu như không có chủ tử ở đây thì chắc chắn một điều là hắn đã bị mần thịt rồi.

"Tùng xẻo": là cắt từng miếng thịt trên cơ thể người nhưng không làm cho người chết VD như đầu gối, cổ tay....

- Tốt ngươi tiếp tục cho người bảo vệ vương phi đi, thời gian vừa qua ngươi làm rất tốt chút nữa ngươi qua phòng quản sự lấy 20 lượng bạc đó là phần thưởng cho ngươi.

Ầm thế là cả đám ngớ người từ Hạo Minh cho đến nô tài giữ cửa , cả đám túm tụm lại nghĩ Minh Hoàng xong đời nào ai ngờ hắn không bị phạt còn được ban thưởng.

Còn nhân vật bị oán suốt nãy giờ thì cười te toét vì hắn biết nói như vậy chắc chắn chủ tử sẽ vừa lòng.

Chứ nếu không đường đường là tam đường chủ của tứ Minh chuên phụ trách theo dõi lấy thông tin và ám sát ( hay còn gọi là sát thủ ấy ạ ) mà đi bảo vệ theo dõi cô nương chẳng hề quen biết.

Nguyên nhân chỉ có một là cô nương là vương phi tương lai. Vì chẳng có ai mà lại bảo vệ địch thủ của mình cả, nếu có chắc cũng là cái người đó có vấn đề.

Hắn hí ha hí hửng đi lãnh tiền khiến mọi người có mặt ở đó cũng phải ganh tị nha.

Còn về phía vương gia của chúng ta sau khi nghe xong hai từ " vương phi " thì cứ như là người ta đã là của mình rồi ấy.

Cho nên bây giờ hắn cũng hơi hơi hối hận nha tại sao lại chọn ngày cung yến xa như vậy , nếu không thì nàng đã danh chính ngôn thuận làm vương phi của hắn rồi.

Nhưng mà không sao vì chỉ ngày mai là đã định ra duyên phận của nàng và hắn rồi , chỉ có nàng mới phù hợp với vị trí vương phi này thôi.

Tự cười một mình mà khiến hắn cùng mấy hộ vệ xung quanh nổi hết cả da gà.

Mỗi người hộ vệ tự bảo với chính lòng của mình không lẽ vương gia muốn vương phi đến phát .... rồi đó chứ!!!!

Vương Phi Bỏ TrốnTác giả: Tuyết ThuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThế giới này thật ồn ào phức tạp, đó luôn là suy nghĩ của cô kể từ khi cô lên chức chủ tịch tập đoàn Hạo Đại suốt 5 năm rồi mà bây giờ cô chỉ ước mong mình có một đôi cánh để bay đến khu nghỉ dưỡng ngay và lặp tức, cô-Ngọc Lung Linh bây giờ không còn sức lực để nghe lời ba ba ma ma để dành thời gian mà đi xem mắt nữa rồi. Cô hận cái gia quy bắt buộc phải lấy chồng trước tuổi 25 đó điều cô cần bây giờ không phải lấy chồng mà là thời gian để cô tâp trung vào sự nghiệp a. -thưa chủ tịch kính mến của chúng ta cộ còn lại 3 tiếng để chuẩn bị cho cuộc họp maketing sắp tới ạ!!! -này cô bạn thân của tôi ơi tôi bây giờ mệt sắp đứt hơi rồi a thế mà thư ký cô đây vẫn còntrêu chọc tôi a. -này này đâu liên quan đến tôi, có vẻ như chút nữa câu phải đi gặp mặt phải không??? -sao mà cậu biết hay vậy đó là cực hình với mình đấy.mình chẳng muốn đi tí nào cả. -haiz thế thì chúc cậu may mắn rồi. thôi bye. -bye thế là xong bây giờ cô phải tiếp tục chiến đấu với các văn kiện như núi này rồi .Nhưng cũng buồn… ... ...... ...... ......Tại vương phủ.... ...... ...... ....- Báo cáo chủ tử vương phi không định mặc dạ phục ngài đưa sang ạ.Cả đám thuộc hạ đến báo cáo đều âm thầm hít một hơi rõ sâu, vương gia nhà bọn hắn còn chưa có định hôn , càng chưa thành hôn thì lấy đâu ra "vương phi" chứ hả???Cả đám đều âm thầm cầu nguyện cho Minh Hoàng- kẻ vừa mới bẩm báo xong-, còn Hạo Minh thì âm thầm hối hận tại sao không để mình lên báo cáo, bây giờ thì hay rồi chủ tử mà nổi giận là xong đời.Đáng thương cho kẻ gọi là Minh Hoàng bị mọi người trong vòng 5 giây dùng ánh mắt để tùng xẻo , nếu như không có chủ tử ở đây thì chắc chắn một điều là hắn đã bị mần thịt rồi."Tùng xẻo": là cắt từng miếng thịt trên cơ thể người nhưng không làm cho người chết VD như đầu gối, cổ tay....- Tốt ngươi tiếp tục cho người bảo vệ vương phi đi, thời gian vừa qua ngươi làm rất tốt chút nữa ngươi qua phòng quản sự lấy 20 lượng bạc đó là phần thưởng cho ngươi.Ầm thế là cả đám ngớ người từ Hạo Minh cho đến nô tài giữ cửa , cả đám túm tụm lại nghĩ Minh Hoàng xong đời nào ai ngờ hắn không bị phạt còn được ban thưởng.Còn nhân vật bị oán suốt nãy giờ thì cười te toét vì hắn biết nói như vậy chắc chắn chủ tử sẽ vừa lòng.Chứ nếu không đường đường là tam đường chủ của tứ Minh chuên phụ trách theo dõi lấy thông tin và ám sát ( hay còn gọi là sát thủ ấy ạ ) mà đi bảo vệ theo dõi cô nương chẳng hề quen biết.Nguyên nhân chỉ có một là cô nương là vương phi tương lai. Vì chẳng có ai mà lại bảo vệ địch thủ của mình cả, nếu có chắc cũng là cái người đó có vấn đề.Hắn hí ha hí hửng đi lãnh tiền khiến mọi người có mặt ở đó cũng phải ganh tị nha.Còn về phía vương gia của chúng ta sau khi nghe xong hai từ " vương phi " thì cứ như là người ta đã là của mình rồi ấy.Cho nên bây giờ hắn cũng hơi hơi hối hận nha tại sao lại chọn ngày cung yến xa như vậy , nếu không thì nàng đã danh chính ngôn thuận làm vương phi của hắn rồi.Nhưng mà không sao vì chỉ ngày mai là đã định ra duyên phận của nàng và hắn rồi , chỉ có nàng mới phù hợp với vị trí vương phi này thôi.Tự cười một mình mà khiến hắn cùng mấy hộ vệ xung quanh nổi hết cả da gà.Mỗi người hộ vệ tự bảo với chính lòng của mình không lẽ vương gia muốn vương phi đến phát .... rồi đó chứ!!!!

Chương 12-2: Cung yến (2)