Tác giả:

Gia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1…

Chương 27: Sự nghi ngờ

Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… Kể từ ngày đó, nó không đi học làm ai cũng lo lắng, hỏi Ken và Alex thì chỉ nhận được cái lắc đầu. Còn ả thì đắc ý, cứ bám lấy hắn, hắn cũng chả nói gì"Cộc cộc"-Ice ơi! Mày có thư nè- Alex gõ cửa-Ai?- Nó lạnh lùng nói-Tao không biết, không ghi tên"Cạch"-Đưa đây- Nó mở cửa phòng ra, giật lấy bức thư rồi vào trong, đóng cửa lại luôn-Ơ...- Alex thoáng giật mình vì bộ dạng của nóỞ trong phòng, nó mở bức thư ra, cả đống ảnh được nó lấy ra. Toàn ảnh hắn đi với 1 cô gái khác, cùng cười nói, còn thân mật tình cảm. Đống hình trên tay nó rơi xuống, lấy tay che miệng để không bật ra tiếng khóc."Cộc cộc"-Ice ơi, Ice- Ken gõ cửaNó khẽ giật mình, vội lau đi những giọt nước mắt"Cạch"- Có chuyện gì?- Nó mở cửa-À...ờ...sắp tới sinh nhật của Alex, tớ muốn đi mua quà sinh nhật cho cậu ấy mà không biết nên mua gì, cậu đi mua với tớ được không?- KenNó im lặng 1 hồi rồi nói-Được rồi1 lúc sau...Nó và Ken ra xe, lái đi. Nó ngồi trên xe mà đeo tai phone, tay chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ-Giờ đi đâu đây?- Ken hỏi, phá vỡ sự im lặng-Muốn mua ở đâu thì đi đến đó- Nó lạnh lùng trả lời, mắt vẫn nhìn ra ngoài-Vậy đến siêu thị nha- Ken nói-ỪKen lái xe đến siêu thị. "Kít" Ken đỗ xe vào bãi đỗ xe, nó và Ken lên mua đồ--------------------------------Tối đến, hắn nhận được thư (Kori: hết người này đến người khác nhận được thư là thế nào nhỉ; hắn: để im ta đọc thư coi cái con tác giả kia; kori: không á ngươi làm được gì?; hắn: cái gì? *mặt hầm hầm*; kori: oái anh đọc thì đọc đi *cầm dép chuồn lẹ*). Vào phòng, hắn mở thư ra, thấy 1 đống ảnh của nó và 1 người con trai khác đang đi mua đồ ở siêu thị. Hắn tức giận, vò nát những tấm ảnh, ném vào tường, rút điện thoại ra nhấn số-Alô- Hắn-[Alô]- Đầu dây bên kia nó trả lời lại-Anh hỏi em, chiều nay em ở nhà hay đi đâu?-[Siêu thị]-1 mình?-[1 mình]-Vậy thôi! Chúc em ngủ ngonNó cúp máy luôn, hắn cầm cái điện thoại, nắm chặt"Tại sao em lại nói dối anh? Tại sao em không nói thật chứ?"

Kể từ ngày đó, nó không đi học làm ai cũng lo lắng, hỏi Ken và Alex thì chỉ nhận được cái lắc đầu. Còn ả thì đắc ý, cứ bám lấy hắn, hắn cũng chả nói gì

"Cộc cộc"-Ice ơi! Mày có thư nè- Alex gõ cửa

-Ai?- Nó lạnh lùng nói

-Tao không biết, không ghi tên

"Cạch"-Đưa đây- Nó mở cửa phòng ra, giật lấy bức thư rồi vào trong, đóng cửa lại luôn

-Ơ...- Alex thoáng giật mình vì bộ dạng của nó

Ở trong phòng, nó mở bức thư ra, cả đống ảnh được nó lấy ra. Toàn ảnh hắn đi với 1 cô gái khác, cùng cười nói, còn thân mật tình cảm. Đống hình trên tay nó rơi xuống, lấy tay che miệng để không bật ra tiếng khóc.

"Cộc cộc"-Ice ơi, Ice- Ken gõ cửa

Nó khẽ giật mình, vội lau đi những giọt nước mắt

"Cạch"- Có chuyện gì?- Nó mở cửa

-À...ờ...sắp tới sinh nhật của Alex, tớ muốn đi mua quà sinh nhật cho cậu ấy mà không biết nên mua gì, cậu đi mua với tớ được không?- Ken

Nó im lặng 1 hồi rồi nói

-Được rồi

1 lúc sau...

Nó và Ken ra xe, lái đi. Nó ngồi trên xe mà đeo tai phone, tay chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ

-Giờ đi đâu đây?- Ken hỏi, phá vỡ sự im lặng

-Muốn mua ở đâu thì đi đến đó- Nó lạnh lùng trả lời, mắt vẫn nhìn ra ngoài

-Vậy đến siêu thị nha- Ken nói

-Ừ

Ken lái xe đến siêu thị. "Kít" Ken đỗ xe vào bãi đỗ xe, nó và Ken lên mua đồ

--------------------------------

Tối đến, hắn nhận được thư (Kori: hết người này đến người khác nhận được thư là thế nào nhỉ; hắn: để im ta đọc thư coi cái con tác giả kia; kori: không á ngươi làm được gì?; hắn: cái gì? *mặt hầm hầm*; kori: oái anh đọc thì đọc đi *cầm dép chuồn lẹ*). Vào phòng, hắn mở thư ra, thấy 1 đống ảnh của nó và 1 người con trai khác đang đi mua đồ ở siêu thị. Hắn tức giận, vò nát những tấm ảnh, ném vào tường, rút điện thoại ra nhấn số

-Alô- Hắn

-[Alô]- Đầu dây bên kia nó trả lời lại

-Anh hỏi em, chiều nay em ở nhà hay đi đâu?

-[Siêu thị]

-1 mình?

-[1 mình]

-Vậy thôi! Chúc em ngủ ngon

Nó cúp máy luôn, hắn cầm cái điện thoại, nắm chặt

"Tại sao em lại nói dối anh? Tại sao em không nói thật chứ?"

Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… Kể từ ngày đó, nó không đi học làm ai cũng lo lắng, hỏi Ken và Alex thì chỉ nhận được cái lắc đầu. Còn ả thì đắc ý, cứ bám lấy hắn, hắn cũng chả nói gì"Cộc cộc"-Ice ơi! Mày có thư nè- Alex gõ cửa-Ai?- Nó lạnh lùng nói-Tao không biết, không ghi tên"Cạch"-Đưa đây- Nó mở cửa phòng ra, giật lấy bức thư rồi vào trong, đóng cửa lại luôn-Ơ...- Alex thoáng giật mình vì bộ dạng của nóỞ trong phòng, nó mở bức thư ra, cả đống ảnh được nó lấy ra. Toàn ảnh hắn đi với 1 cô gái khác, cùng cười nói, còn thân mật tình cảm. Đống hình trên tay nó rơi xuống, lấy tay che miệng để không bật ra tiếng khóc."Cộc cộc"-Ice ơi, Ice- Ken gõ cửaNó khẽ giật mình, vội lau đi những giọt nước mắt"Cạch"- Có chuyện gì?- Nó mở cửa-À...ờ...sắp tới sinh nhật của Alex, tớ muốn đi mua quà sinh nhật cho cậu ấy mà không biết nên mua gì, cậu đi mua với tớ được không?- KenNó im lặng 1 hồi rồi nói-Được rồi1 lúc sau...Nó và Ken ra xe, lái đi. Nó ngồi trên xe mà đeo tai phone, tay chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ-Giờ đi đâu đây?- Ken hỏi, phá vỡ sự im lặng-Muốn mua ở đâu thì đi đến đó- Nó lạnh lùng trả lời, mắt vẫn nhìn ra ngoài-Vậy đến siêu thị nha- Ken nói-ỪKen lái xe đến siêu thị. "Kít" Ken đỗ xe vào bãi đỗ xe, nó và Ken lên mua đồ--------------------------------Tối đến, hắn nhận được thư (Kori: hết người này đến người khác nhận được thư là thế nào nhỉ; hắn: để im ta đọc thư coi cái con tác giả kia; kori: không á ngươi làm được gì?; hắn: cái gì? *mặt hầm hầm*; kori: oái anh đọc thì đọc đi *cầm dép chuồn lẹ*). Vào phòng, hắn mở thư ra, thấy 1 đống ảnh của nó và 1 người con trai khác đang đi mua đồ ở siêu thị. Hắn tức giận, vò nát những tấm ảnh, ném vào tường, rút điện thoại ra nhấn số-Alô- Hắn-[Alô]- Đầu dây bên kia nó trả lời lại-Anh hỏi em, chiều nay em ở nhà hay đi đâu?-[Siêu thị]-1 mình?-[1 mình]-Vậy thôi! Chúc em ngủ ngonNó cúp máy luôn, hắn cầm cái điện thoại, nắm chặt"Tại sao em lại nói dối anh? Tại sao em không nói thật chứ?"

Chương 27: Sự nghi ngờ