Tác giả:

Gia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1…

Chương 37: Cuộc hẹn của các vị chủ tịch (P1)

Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… Cuối cùng cũng đến nơi, căn biệt thự Snow hiện ra trước mắt nguy nga tráng lệ như 1 lâu đài trong truyện cổ tích. Với màu chủ đạo là trắng và xanh da trời, vườn trồng rất nhiều hoa, với 1 bể bơi bên trái vườn, cánh cổng to màu trắng, lối đi vào rộng thênh thang...-Woa đẹp quá đi- Ji và Shina reo lên-Các con thích không?- Nó nói-Dạ có ạ- 2 đứa trẻ cười nói-Được rồi! Vô nhà nghỉ đi, mai mama sẽ cho các con nhập học-Vâng--------------------------------Sáng hôm sau..."Cốc cốc"-Ice ơi, Ice- Sindy-...- Im lặng-Ice ơi, dậy đi-Con Ice nó đi đến tập đoàn từ sớm rồi- Alex-Hả?- Sindy nóiSindy và Alex xuống nhà-Cái con này, đi mà chả báo 1 lời là sao?- Sindy-Tính nó xưa giờ vậy mà- Alex nói- Ji, Shina, ăn nhanh lên rồi còn đến trường-Vâng- 2 đứa trẻ trả lời-Em định cho nó học trường nào vậy?- Ken-Trường tiểu học KQ-Ồ! Trường đó khá tốt đấy, không thua gì trường phổ thông KQ mà Ice học đâu- Ryo-Phải! Ice sắp xếp cho mà, sao không tốt cho được- Sindy-Ở đấy con sẽ gặp được bạn mới đúng không ạ?- Ji-Phải đấy! Về nhớ kể cho mẹ nghe nha- Sindy-Có quen bạn gái thì về nhớ kể cho mama nghe đấy- Alex cười-Không có đâu ạ! Con chỉ có mình Shina thôi- Ji-Hả?- 2 mama ngạc nhiên, trong khi đó Shina đang đỏ tía tai mặt mày cả lên-Alex, không khéo ta lại thành thông gia trong tương lai đấy- Sindy cười-Chắc chắn rồi- Alex cười-Hahaha- 4 vị phụ huynh cười lớn, trong khi đó 2 đứa trẻ đang mặt đỏ như gấcỞ 1 nơi, có 1 người con gái đang theo dõi 2 gia đình này, khẽ lắc đầu ngán ngẫm, dựa lưng vào ghế, khẽ nhắm hờ đôi mắt, xoa xoa thái dương"Cộc cộc"-Ai?- Nó lạnh lùng nói-Là tôi thưa chủ tịch-Vào đi"Cạch" Cô thư kí bước vào-Có gì không?- Nó nói, ánh mắt vẫn nhắm hờ-À nghe tin chủ tịch về nước nên các tập đoàn lớn đều đặt hẹn với chủ tịch, 11 giờ trưa nay ngài có hẹn đi ăn trưa với chủ tịch tập đoàn Phạm Dương và Lê Triệu, 18 giờ tối là tập đoàn...- Cô thư kí kể 1 loạt tên ra-Stop- Nó lên tiếng- Gộp lại thành 1 buổi đi, dù sao cũng đều là bạn tôi cả mà-Nhưng 1 lúc 10 tập đoàn luôn sao ạ?-Phải- Nó gật đầu- À có...tập đoàn...Trần Phong trong đó không vậy?-Có ạ-Ờ...được rồi! Cô đi ra ngoài đi-VângNó lại dựa lưng vào ghế-Hơìzz- Nó thở dài- Phải cải trang nếu chưa muốn bị phát hiệnNói rồi nó rút điện thoại ra, nhấn số-[Alô! Có chuyện gì vậy?]- Ryo-Khoảng 11 giờ trưa nay cậu rảnh không?- Nó-[Có, sao?]-Tớ nhờ cậu 1 việc-[Là việc gì? Cậu cứ nói đi]-Đó là...

Cuối cùng cũng đến nơi, căn biệt thự Snow hiện ra trước mắt nguy nga tráng lệ như 1 lâu đài trong truyện cổ tích. Với màu chủ đạo là trắng và xanh da trời, vườn trồng rất nhiều hoa, với 1 bể bơi bên trái vườn, cánh cổng to màu trắng, lối đi vào rộng thênh thang...

-Woa đẹp quá đi- Ji và Shina reo lên

-Các con thích không?- Nó nói

-Dạ có ạ- 2 đứa trẻ cười nói

-Được rồi! Vô nhà nghỉ đi, mai mama sẽ cho các con nhập học

-Vâng

--------------------------------

Sáng hôm sau...

"Cốc cốc"-Ice ơi, Ice- Sindy

-...- Im lặng

-Ice ơi, dậy đi

-Con Ice nó đi đến tập đoàn từ sớm rồi- Alex

-Hả?- Sindy nói

Sindy và Alex xuống nhà

-Cái con này, đi mà chả báo 1 lời là sao?- Sindy

-Tính nó xưa giờ vậy mà- Alex nói- Ji, Shina, ăn nhanh lên rồi còn đến trường

-Vâng- 2 đứa trẻ trả lời

-Em định cho nó học trường nào vậy?- Ken

-Trường tiểu học KQ

-Ồ! Trường đó khá tốt đấy, không thua gì trường phổ thông KQ mà Ice học đâu- Ryo

-Phải! Ice sắp xếp cho mà, sao không tốt cho được- Sindy

-Ở đấy con sẽ gặp được bạn mới đúng không ạ?- Ji

-Phải đấy! Về nhớ kể cho mẹ nghe nha- Sindy

-Có quen bạn gái thì về nhớ kể cho mama nghe đấy- Alex cười

-Không có đâu ạ! Con chỉ có mình Shina thôi- Ji

-Hả?- 2 mama ngạc nhiên, trong khi đó Shina đang đỏ tía tai mặt mày cả lên

-Alex, không khéo ta lại thành thông gia trong tương lai đấy- Sindy cười

-Chắc chắn rồi- Alex cười

-Hahaha- 4 vị phụ huynh cười lớn, trong khi đó 2 đứa trẻ đang mặt đỏ như gấc

Ở 1 nơi, có 1 người con gái đang theo dõi 2 gia đình này, khẽ lắc đầu ngán ngẫm, dựa lưng vào ghế, khẽ nhắm hờ đôi mắt, xoa xoa thái dương

"Cộc cộc"-Ai?- Nó lạnh lùng nói

-Là tôi thưa chủ tịch

-Vào đi

"Cạch" Cô thư kí bước vào

-Có gì không?- Nó nói, ánh mắt vẫn nhắm hờ

-À nghe tin chủ tịch về nước nên các tập đoàn lớn đều đặt hẹn với chủ tịch, 11 giờ trưa nay ngài có hẹn đi ăn trưa với chủ tịch tập đoàn Phạm Dương và Lê Triệu, 18 giờ tối là tập đoàn...- Cô thư kí kể 1 loạt tên ra

-Stop- Nó lên tiếng- Gộp lại thành 1 buổi đi, dù sao cũng đều là bạn tôi cả mà

-Nhưng 1 lúc 10 tập đoàn luôn sao ạ?

-Phải- Nó gật đầu- À có...tập đoàn...Trần Phong trong đó không vậy?

-Có ạ

-Ờ...được rồi! Cô đi ra ngoài đi

-Vâng

Nó lại dựa lưng vào ghế

-Hơìzz- Nó thở dài- Phải cải trang nếu chưa muốn bị phát hiện

Nói rồi nó rút điện thoại ra, nhấn số

-[Alô! Có chuyện gì vậy?]- Ryo

-Khoảng 11 giờ trưa nay cậu rảnh không?- Nó

-[Có, sao?]

-Tớ nhờ cậu 1 việc

-[Là việc gì? Cậu cứ nói đi]

-Đó là...

Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… Cuối cùng cũng đến nơi, căn biệt thự Snow hiện ra trước mắt nguy nga tráng lệ như 1 lâu đài trong truyện cổ tích. Với màu chủ đạo là trắng và xanh da trời, vườn trồng rất nhiều hoa, với 1 bể bơi bên trái vườn, cánh cổng to màu trắng, lối đi vào rộng thênh thang...-Woa đẹp quá đi- Ji và Shina reo lên-Các con thích không?- Nó nói-Dạ có ạ- 2 đứa trẻ cười nói-Được rồi! Vô nhà nghỉ đi, mai mama sẽ cho các con nhập học-Vâng--------------------------------Sáng hôm sau..."Cốc cốc"-Ice ơi, Ice- Sindy-...- Im lặng-Ice ơi, dậy đi-Con Ice nó đi đến tập đoàn từ sớm rồi- Alex-Hả?- Sindy nóiSindy và Alex xuống nhà-Cái con này, đi mà chả báo 1 lời là sao?- Sindy-Tính nó xưa giờ vậy mà- Alex nói- Ji, Shina, ăn nhanh lên rồi còn đến trường-Vâng- 2 đứa trẻ trả lời-Em định cho nó học trường nào vậy?- Ken-Trường tiểu học KQ-Ồ! Trường đó khá tốt đấy, không thua gì trường phổ thông KQ mà Ice học đâu- Ryo-Phải! Ice sắp xếp cho mà, sao không tốt cho được- Sindy-Ở đấy con sẽ gặp được bạn mới đúng không ạ?- Ji-Phải đấy! Về nhớ kể cho mẹ nghe nha- Sindy-Có quen bạn gái thì về nhớ kể cho mama nghe đấy- Alex cười-Không có đâu ạ! Con chỉ có mình Shina thôi- Ji-Hả?- 2 mama ngạc nhiên, trong khi đó Shina đang đỏ tía tai mặt mày cả lên-Alex, không khéo ta lại thành thông gia trong tương lai đấy- Sindy cười-Chắc chắn rồi- Alex cười-Hahaha- 4 vị phụ huynh cười lớn, trong khi đó 2 đứa trẻ đang mặt đỏ như gấcỞ 1 nơi, có 1 người con gái đang theo dõi 2 gia đình này, khẽ lắc đầu ngán ngẫm, dựa lưng vào ghế, khẽ nhắm hờ đôi mắt, xoa xoa thái dương"Cộc cộc"-Ai?- Nó lạnh lùng nói-Là tôi thưa chủ tịch-Vào đi"Cạch" Cô thư kí bước vào-Có gì không?- Nó nói, ánh mắt vẫn nhắm hờ-À nghe tin chủ tịch về nước nên các tập đoàn lớn đều đặt hẹn với chủ tịch, 11 giờ trưa nay ngài có hẹn đi ăn trưa với chủ tịch tập đoàn Phạm Dương và Lê Triệu, 18 giờ tối là tập đoàn...- Cô thư kí kể 1 loạt tên ra-Stop- Nó lên tiếng- Gộp lại thành 1 buổi đi, dù sao cũng đều là bạn tôi cả mà-Nhưng 1 lúc 10 tập đoàn luôn sao ạ?-Phải- Nó gật đầu- À có...tập đoàn...Trần Phong trong đó không vậy?-Có ạ-Ờ...được rồi! Cô đi ra ngoài đi-VângNó lại dựa lưng vào ghế-Hơìzz- Nó thở dài- Phải cải trang nếu chưa muốn bị phát hiệnNói rồi nó rút điện thoại ra, nhấn số-[Alô! Có chuyện gì vậy?]- Ryo-Khoảng 11 giờ trưa nay cậu rảnh không?- Nó-[Có, sao?]-Tớ nhờ cậu 1 việc-[Là việc gì? Cậu cứ nói đi]-Đó là...

Chương 37: Cuộc hẹn của các vị chủ tịch (P1)