Gia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1…
Chương 42: Nhầm lẫn hay sự thật
Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… -I...Ice- Hắn nói"Hả?" Nó khẽ gật mình-Ice, đúng là em rồi- Hắn kéo tay nó-Chủ tịch Trần nói gì vậy? Tôi không phải là Ice đâu, ngài nhận nhầm người rồi- Nó gỡ tay hắn ra, lạnh lùng quay đi-Ice- Hắn lại nắm tay nó"Không ổn rồi" Nó khẽ nhíu mày-Này, chủ tịch Trần, ngài đang làm khó em gái tôi đấy, không thể vì 1 động tác hay nét gì đó giống với Ice mà ngài nhận như vậy, xin ngài tự trọng cho- Ken giữ tay hắn, kéo nó về phía mình-Nhưng...- Hắn-Tôi biết ngài nhớ Ice nhưng cũng không nên như vậy, xin ngài hãy tự trọng- Ken nói tiếp-Tôi xin lỗi- Hắn lạnh lẽ quay đi-Cảm ơn cậu- Nó nói-Nguy hiểm thật, xíu nữa thì bị lộ rồi- Alex nói-Nhanh rời khỏi đây thôi, không sớm sẽ bị lộ đấy- Nó nói-Ơ...nhưng...- Ryo-Nếu bọn cậu muốn ở lại thì cứ ở lại đi, tớ về trước, cẩn thận kẻo lộ đấy- Nó nói rồi bỏ đi ra ngoài luôn-Ơ cô ấy đi đâu vậy?- Ryn-À...cô ấy bảo hơi mệt nên xin về trước- Sindy-Vậy sao?- Ryn-Ừ- Sindy nói-À sao chả thấy Kelvin đâu nhỉ?- Zin nhìn xung quanh tìm hắn-Chắc đi đâu đó rồi, tí nữa sẽ về thôi- Kai-ỪCòn nó sau khi rời khỏi nhà hàng thì ra xe phóng đi luôn mà không để ý có 1 chiếc xe đang đi sau. Đến 1 đoạn, chiếc xe đằng sau đột nhiên tăng tốc rồi vượt lên chắn trước xe nó"Kít" Xe nó thắng gấp, 1 chút nữa là nó đập đầu vào vô lăng rồi-Lái xe kiểu gì vậy?- Nó bước xuống xe, lạnh lùng nóiTừ trên xe kia bước xuống 1 người con trai tuấn tú với bộ đồ vest lịch lãmNó bất động, đứng như trời trồng-Ke...Ke...Kelvin...- Nó nói không nên lời, lắp bắp mãi mới được 1 câu hoàn chỉnh-Cuối cùng anh cũng gặp được em rồi, Ice
-I...Ice- Hắn nói
"Hả?" Nó khẽ gật mình
-Ice, đúng là em rồi- Hắn kéo tay nó
-Chủ tịch Trần nói gì vậy? Tôi không phải là Ice đâu, ngài nhận nhầm người rồi- Nó gỡ tay hắn ra, lạnh lùng quay đi
-Ice- Hắn lại nắm tay nó
"Không ổn rồi" Nó khẽ nhíu mày
-Này, chủ tịch Trần, ngài đang làm khó em gái tôi đấy, không thể vì 1 động tác hay nét gì đó giống với Ice mà ngài nhận như vậy, xin ngài tự trọng cho- Ken giữ tay hắn, kéo nó về phía mình
-Nhưng...- Hắn
-Tôi biết ngài nhớ Ice nhưng cũng không nên như vậy, xin ngài hãy tự trọng- Ken nói tiếp
-Tôi xin lỗi- Hắn lạnh lẽ quay đi
-Cảm ơn cậu- Nó nói
-Nguy hiểm thật, xíu nữa thì bị lộ rồi- Alex nói
-Nhanh rời khỏi đây thôi, không sớm sẽ bị lộ đấy- Nó nói
-Ơ...nhưng...- Ryo
-Nếu bọn cậu muốn ở lại thì cứ ở lại đi, tớ về trước, cẩn thận kẻo lộ đấy- Nó nói rồi bỏ đi ra ngoài luôn
-Ơ cô ấy đi đâu vậy?- Ryn
-À...cô ấy bảo hơi mệt nên xin về trước- Sindy
-Vậy sao?- Ryn
-Ừ- Sindy nói
-À sao chả thấy Kelvin đâu nhỉ?- Zin nhìn xung quanh tìm hắn
-Chắc đi đâu đó rồi, tí nữa sẽ về thôi- Kai
-Ừ
Còn nó sau khi rời khỏi nhà hàng thì ra xe phóng đi luôn mà không để ý có 1 chiếc xe đang đi sau. Đến 1 đoạn, chiếc xe đằng sau đột nhiên tăng tốc rồi vượt lên chắn trước xe nó
"Kít" Xe nó thắng gấp, 1 chút nữa là nó đập đầu vào vô lăng rồi
-Lái xe kiểu gì vậy?- Nó bước xuống xe, lạnh lùng nói
Từ trên xe kia bước xuống 1 người con trai tuấn tú với bộ đồ vest lịch lãm
Nó bất động, đứng như trời trồng
-Ke...Ke...Kelvin...- Nó nói không nên lời, lắp bắp mãi mới được 1 câu hoàn chỉnh
-Cuối cùng anh cũng gặp được em rồi, Ice
Princess Snow And Prince IceTác giả: Nguyễn KoriGia đình nhà họ Nguyễn vừa mới đón chào thêm 3 thành viên mới, 1 trai, 2 gái, mọi người trong gia đình đang rất vui mừng vì sự xuất hiện của 3 sinh linh mới này. Nhưng khi càng lớn, nàng công chúa thứ 3 lại khác với 2 người anh chị của mình. Cô bé lạnh lùng, vô cảm, luôn tỏ ra khó gần, dù là cùng 1 mẹ sinh ra nhưng cô bé luôn mang 1 khuôn mắt xấu xí và còn bị...câm nên cô bé lúc nào cũng cầm theo quyển sổ và cây bút. Vì những việc trên mà bạn bè của cô rất ít, hầu như không có ai và cô cũng gần như không quan tâm. Anh chị của cô thì có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng sau tất cả, không ai biết (trừ mama và ông của cô bé-là cha của anh kết nghĩa với cô) rằng cô thật sự rất giỏi, giỏi hơn rất nhiều anh chị cô về mọi mắt. Anh chị của cô hiểu 1 thì cô đã hiểu được 10. Cô học vô cùng nhanh, trí thông minh cao ngất ngưỡng, còn về sắc đẹp thì...tuyệt sắc giai nhân. Nhưng cô vẫn giấu tất cả và biến mình trong mắt mọi người là 1 đứa vô dụng. Tuy vậy nhưng anh chị cô vẫn rất yêu thương cô. 1… -I...Ice- Hắn nói"Hả?" Nó khẽ gật mình-Ice, đúng là em rồi- Hắn kéo tay nó-Chủ tịch Trần nói gì vậy? Tôi không phải là Ice đâu, ngài nhận nhầm người rồi- Nó gỡ tay hắn ra, lạnh lùng quay đi-Ice- Hắn lại nắm tay nó"Không ổn rồi" Nó khẽ nhíu mày-Này, chủ tịch Trần, ngài đang làm khó em gái tôi đấy, không thể vì 1 động tác hay nét gì đó giống với Ice mà ngài nhận như vậy, xin ngài tự trọng cho- Ken giữ tay hắn, kéo nó về phía mình-Nhưng...- Hắn-Tôi biết ngài nhớ Ice nhưng cũng không nên như vậy, xin ngài hãy tự trọng- Ken nói tiếp-Tôi xin lỗi- Hắn lạnh lẽ quay đi-Cảm ơn cậu- Nó nói-Nguy hiểm thật, xíu nữa thì bị lộ rồi- Alex nói-Nhanh rời khỏi đây thôi, không sớm sẽ bị lộ đấy- Nó nói-Ơ...nhưng...- Ryo-Nếu bọn cậu muốn ở lại thì cứ ở lại đi, tớ về trước, cẩn thận kẻo lộ đấy- Nó nói rồi bỏ đi ra ngoài luôn-Ơ cô ấy đi đâu vậy?- Ryn-À...cô ấy bảo hơi mệt nên xin về trước- Sindy-Vậy sao?- Ryn-Ừ- Sindy nói-À sao chả thấy Kelvin đâu nhỉ?- Zin nhìn xung quanh tìm hắn-Chắc đi đâu đó rồi, tí nữa sẽ về thôi- Kai-ỪCòn nó sau khi rời khỏi nhà hàng thì ra xe phóng đi luôn mà không để ý có 1 chiếc xe đang đi sau. Đến 1 đoạn, chiếc xe đằng sau đột nhiên tăng tốc rồi vượt lên chắn trước xe nó"Kít" Xe nó thắng gấp, 1 chút nữa là nó đập đầu vào vô lăng rồi-Lái xe kiểu gì vậy?- Nó bước xuống xe, lạnh lùng nóiTừ trên xe kia bước xuống 1 người con trai tuấn tú với bộ đồ vest lịch lãmNó bất động, đứng như trời trồng-Ke...Ke...Kelvin...- Nó nói không nên lời, lắp bắp mãi mới được 1 câu hoàn chỉnh-Cuối cùng anh cũng gặp được em rồi, Ice