Cuộc sống, tựa như một bàn trà, mặt trên bày đầy chén trà. Khi chúng ta tưởng mình đã nhảy ra khỏi một chén trà, thì cũng là lúc rơi vào một chén trà khác. Mà nếu anh phát hiện anh không hề nhảy vào một chén trà khác… Vậy chúc mừng anh… Anh đã rớt khỏi bàn trà. Ngày nhận điểm thi đại học, tôi biết mình đã rớt khỏi ‘bàn trà’. Chính là, sau khi rớt khỏi bàn trà tôi trực tiếp biến thành ‘đồ bếp’, cùng một ngày, ba tôi nhận được tin ông nội qua đời Ba vội vàng mang tôi đến thành phố của ông nội để chịu tang. Lúc đến nơi thì bác cả đã xử lý di thể của ông nội thõa đáng cả rồi, còn lại chỉ cần túc trực bên linh cữu nữa thôi. Vốn dĩ đa phần mọi người trong thời đại này đều sẽ không quá câu nệ mấy chuyện này, mà hầu như đều đến nhà tang lễ làm lễ một chút, hỏa tang xong thì đặt vào trong nghĩa địa công cộng là được. Nhưng bác cả lại làm rất long trọng, nói là bạn của ông ngoại mãnh liệt yêu cầu Tôi vừa nghe đã thấy bực, lo liệu tang sự là chuyện của chúng tôi, người ngoài quản thế là hơi bị…
Chương 26: Giữ lời hứa 9
Sổ Tay Về Cửa Hàng Nhang Đèn Tử ĐằngTác giả: Hà Mễ Sao Phấn TiTruyện Đam MỹCuộc sống, tựa như một bàn trà, mặt trên bày đầy chén trà. Khi chúng ta tưởng mình đã nhảy ra khỏi một chén trà, thì cũng là lúc rơi vào một chén trà khác. Mà nếu anh phát hiện anh không hề nhảy vào một chén trà khác… Vậy chúc mừng anh… Anh đã rớt khỏi bàn trà. Ngày nhận điểm thi đại học, tôi biết mình đã rớt khỏi ‘bàn trà’. Chính là, sau khi rớt khỏi bàn trà tôi trực tiếp biến thành ‘đồ bếp’, cùng một ngày, ba tôi nhận được tin ông nội qua đời Ba vội vàng mang tôi đến thành phố của ông nội để chịu tang. Lúc đến nơi thì bác cả đã xử lý di thể của ông nội thõa đáng cả rồi, còn lại chỉ cần túc trực bên linh cữu nữa thôi. Vốn dĩ đa phần mọi người trong thời đại này đều sẽ không quá câu nệ mấy chuyện này, mà hầu như đều đến nhà tang lễ làm lễ một chút, hỏa tang xong thì đặt vào trong nghĩa địa công cộng là được. Nhưng bác cả lại làm rất long trọng, nói là bạn của ông ngoại mãnh liệt yêu cầu Tôi vừa nghe đã thấy bực, lo liệu tang sự là chuyện của chúng tôi, người ngoài quản thế là hơi bị… Hắn mà đi phối âm nhất định thủ vai mấy ông chú b**n th** này nọ! Tôi đây mới không thèm nói mấy lời kịch cẩu huyết như “lấy thân báo đáp” đâu. Vươn tay bắt được ống tay áo của hắn, tôi dùng hết khí lực để nói.“Cứu cứu tôi…”Cả người ướt đẫm, tôi cực kỳ khó chịu. Tôi cảm giác được tóc dính vào hai bên má, bọt nước theo hai má trượt xuống, chảy vào trong cổ. Trước mắt vẫn là một mảnh mơ hồ, giống như cách một bức màn nước, tôi chỉ miễn cưỡng nhìn thấy đối phương không mang kính râm, mắt sáng như đuốc, tầm mắt cực nóng hơi nheo lại nhìn chằm chằm tôi. Hô hấp đối phương tựa hồ trở nên nặng nề. Vừa rồi từ dưới nước bò lên tôi đều không nghe được hắn thở. Tôi vừa định mở miệng, bỗng ngón tay mang theo hơi lạnh cư nhiên cạy mở môi tôi, xâm nhập vào miệng.Tôi muốn hỏi ‘Anh làm gì’ nhưng lại chỉ có thể phát ra âm thanh ái muội. Ngón tay c**n l** đ** l*** tôi, nước bọt tiết ra không cách nào nuốt vào, theo khóe miệng tôi chảy ra. Nắm được quần áo hắn, tôi định giãy dụa, lại phát hiện cả người không chút khí lực. Tôi nghe thấy tiếng người nọ cúi xuống tóc tôi hít thật sâu, giọng nói mê người lại vang lên.“Uhm… Thơm quá… Quả nhiên là loại hương vị này.”Bên tai truyền đến tiếng nỉ non mang theo mê đắm cùng si dại, khiến tôi sởn cả tóc gáy. Trên cổ bị thứ ấm áp ướt át l**m qua, làm lòng tôi càng thét lên chói tai không thôi.Hết tang thi lại gặp b**n th**, hôm nay quả thật là xui xẻo tám kiếp mà!Ngón tay rút ra khỏi miệng, tôi lập tức mở miệng xin tha, “Đừng thương tổn tôi … xin anh!” Ai ngờ lại phát hiện hắn đang m*t vào hai ngón tay kia.“Hương vị rất ngọt ngào.”Cứu mạng! Chú cảnh sát mau tới bắt b**n th**! T_T“Dùng thân thể của cậu bồi thường tôi, thế nào?”Ngực cảm thấy lành lạnh, đối phương đang cởi nút áo tôi, vật thể mềm mại ướt át quanh quẩn trên làn da. Càng l**m càng trượt xuống phía dưới, mắt thấy sẽ trượt đến… (>__
Hắn mà đi phối âm nhất định thủ vai mấy ông chú b**n th** này nọ! Tôi đây mới không thèm nói mấy lời kịch cẩu huyết như “lấy thân báo đáp” đâu. Vươn tay bắt được ống tay áo của hắn, tôi dùng hết khí lực để nói.
“Cứu cứu tôi…”
Cả người ướt đẫm, tôi cực kỳ khó chịu. Tôi cảm giác được tóc dính vào hai bên má, bọt nước theo hai má trượt xuống, chảy vào trong cổ. Trước mắt vẫn là một mảnh mơ hồ, giống như cách một bức màn nước, tôi chỉ miễn cưỡng nhìn thấy đối phương không mang kính râm, mắt sáng như đuốc, tầm mắt cực nóng hơi nheo lại nhìn chằm chằm tôi.
Hô hấp đối phương tựa hồ trở nên nặng nề. Vừa rồi từ dưới nước bò lên tôi đều không nghe được hắn thở. Tôi vừa định mở miệng, bỗng ngón tay mang theo hơi lạnh cư nhiên cạy mở môi tôi, xâm nhập vào miệng.
Tôi muốn hỏi ‘Anh làm gì’ nhưng lại chỉ có thể phát ra âm thanh ái muội. Ngón tay c**n l** đ** l*** tôi, nước bọt tiết ra không cách nào nuốt vào, theo khóe miệng tôi chảy ra.
Nắm được quần áo hắn, tôi định giãy dụa, lại phát hiện cả người không chút khí lực. Tôi nghe thấy tiếng người nọ cúi xuống tóc tôi hít thật sâu, giọng nói mê người lại vang lên.
“Uhm… Thơm quá… Quả nhiên là loại hương vị này.”
Bên tai truyền đến tiếng nỉ non mang theo mê đắm cùng si dại, khiến tôi sởn cả tóc gáy. Trên cổ bị thứ ấm áp ướt át l**m qua, làm lòng tôi càng thét lên chói tai không thôi.
Hết tang thi lại gặp b**n th**, hôm nay quả thật là xui xẻo tám kiếp mà!
Ngón tay rút ra khỏi miệng, tôi lập tức mở miệng xin tha, “Đừng thương tổn tôi … xin anh!” Ai ngờ lại phát hiện hắn đang m*t vào hai ngón tay kia.
“Hương vị rất ngọt ngào.”
Cứu mạng! Chú cảnh sát mau tới bắt b**n th**! T_T
“Dùng thân thể của cậu bồi thường tôi, thế nào?”
Ngực cảm thấy lành lạnh, đối phương đang cởi nút áo tôi, vật thể mềm mại ướt át quanh quẩn trên làn da. Càng l**m càng trượt xuống phía dưới, mắt thấy sẽ trượt đến… (>__
Sổ Tay Về Cửa Hàng Nhang Đèn Tử ĐằngTác giả: Hà Mễ Sao Phấn TiTruyện Đam MỹCuộc sống, tựa như một bàn trà, mặt trên bày đầy chén trà. Khi chúng ta tưởng mình đã nhảy ra khỏi một chén trà, thì cũng là lúc rơi vào một chén trà khác. Mà nếu anh phát hiện anh không hề nhảy vào một chén trà khác… Vậy chúc mừng anh… Anh đã rớt khỏi bàn trà. Ngày nhận điểm thi đại học, tôi biết mình đã rớt khỏi ‘bàn trà’. Chính là, sau khi rớt khỏi bàn trà tôi trực tiếp biến thành ‘đồ bếp’, cùng một ngày, ba tôi nhận được tin ông nội qua đời Ba vội vàng mang tôi đến thành phố của ông nội để chịu tang. Lúc đến nơi thì bác cả đã xử lý di thể của ông nội thõa đáng cả rồi, còn lại chỉ cần túc trực bên linh cữu nữa thôi. Vốn dĩ đa phần mọi người trong thời đại này đều sẽ không quá câu nệ mấy chuyện này, mà hầu như đều đến nhà tang lễ làm lễ một chút, hỏa tang xong thì đặt vào trong nghĩa địa công cộng là được. Nhưng bác cả lại làm rất long trọng, nói là bạn của ông ngoại mãnh liệt yêu cầu Tôi vừa nghe đã thấy bực, lo liệu tang sự là chuyện của chúng tôi, người ngoài quản thế là hơi bị… Hắn mà đi phối âm nhất định thủ vai mấy ông chú b**n th** này nọ! Tôi đây mới không thèm nói mấy lời kịch cẩu huyết như “lấy thân báo đáp” đâu. Vươn tay bắt được ống tay áo của hắn, tôi dùng hết khí lực để nói.“Cứu cứu tôi…”Cả người ướt đẫm, tôi cực kỳ khó chịu. Tôi cảm giác được tóc dính vào hai bên má, bọt nước theo hai má trượt xuống, chảy vào trong cổ. Trước mắt vẫn là một mảnh mơ hồ, giống như cách một bức màn nước, tôi chỉ miễn cưỡng nhìn thấy đối phương không mang kính râm, mắt sáng như đuốc, tầm mắt cực nóng hơi nheo lại nhìn chằm chằm tôi. Hô hấp đối phương tựa hồ trở nên nặng nề. Vừa rồi từ dưới nước bò lên tôi đều không nghe được hắn thở. Tôi vừa định mở miệng, bỗng ngón tay mang theo hơi lạnh cư nhiên cạy mở môi tôi, xâm nhập vào miệng.Tôi muốn hỏi ‘Anh làm gì’ nhưng lại chỉ có thể phát ra âm thanh ái muội. Ngón tay c**n l** đ** l*** tôi, nước bọt tiết ra không cách nào nuốt vào, theo khóe miệng tôi chảy ra. Nắm được quần áo hắn, tôi định giãy dụa, lại phát hiện cả người không chút khí lực. Tôi nghe thấy tiếng người nọ cúi xuống tóc tôi hít thật sâu, giọng nói mê người lại vang lên.“Uhm… Thơm quá… Quả nhiên là loại hương vị này.”Bên tai truyền đến tiếng nỉ non mang theo mê đắm cùng si dại, khiến tôi sởn cả tóc gáy. Trên cổ bị thứ ấm áp ướt át l**m qua, làm lòng tôi càng thét lên chói tai không thôi.Hết tang thi lại gặp b**n th**, hôm nay quả thật là xui xẻo tám kiếp mà!Ngón tay rút ra khỏi miệng, tôi lập tức mở miệng xin tha, “Đừng thương tổn tôi … xin anh!” Ai ngờ lại phát hiện hắn đang m*t vào hai ngón tay kia.“Hương vị rất ngọt ngào.”Cứu mạng! Chú cảnh sát mau tới bắt b**n th**! T_T“Dùng thân thể của cậu bồi thường tôi, thế nào?”Ngực cảm thấy lành lạnh, đối phương đang cởi nút áo tôi, vật thể mềm mại ướt át quanh quẩn trên làn da. Càng l**m càng trượt xuống phía dưới, mắt thấy sẽ trượt đến… (>__