Tác giả:

“ Xú tiểu tử, mau cút lại đây!” Nam nhân trên khuôn mặt tuấn dật có một chút vặn vẹo, hơn nữa mất cả buổi sáng lại vẫn thủy chung không tìm thấy bóng người, nay lại xuất hiện với một thân bẩn đen khi tiểu nam hài đùa giỡn thoải mái từ trong bùn lăn lộn xong, rốt cục nhịn không được nữa hổn hển rống giận, bộ dáng kia dường như hận không thể đem tiểu nam hài b*p ch*t vậy. Ngoáy lỗ tay, nằm ăn vạ dưới đất, lấy khuôn mặt tức chết người không đền mạng cười hi hi ha ha quả quyết cự tuyệt. “ Không, muốn!” Hay nói giỡn, cùng ông ta trở về khổ hình kế tiếp, không chết cũng bị lột da, chỉ có đứa ngốc mới nghe lời. Hắn tự nhận là trời sinh thông minh, không lý nào lại làm những việc chờ chết của đứa ngốc. “ Không cần!”Namnhân ngữ khí nhẹ nhàng, trong mắt lại lóe ra nguy hiểm, ngay cả tay áo cũng lặng lẽ vén lên trên. Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, còn không có lõi đời đến biết được trong mắt nam nhân nổi bão, vẫn như cũ tự đắc lăn qua lăn lại trong bùn đất, rất giống cách làm của heo…

Chương 2

Càng Độc Càng Ngọt NgàoTác giả: Trạm LượngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình“ Xú tiểu tử, mau cút lại đây!” Nam nhân trên khuôn mặt tuấn dật có một chút vặn vẹo, hơn nữa mất cả buổi sáng lại vẫn thủy chung không tìm thấy bóng người, nay lại xuất hiện với một thân bẩn đen khi tiểu nam hài đùa giỡn thoải mái từ trong bùn lăn lộn xong, rốt cục nhịn không được nữa hổn hển rống giận, bộ dáng kia dường như hận không thể đem tiểu nam hài b*p ch*t vậy. Ngoáy lỗ tay, nằm ăn vạ dưới đất, lấy khuôn mặt tức chết người không đền mạng cười hi hi ha ha quả quyết cự tuyệt. “ Không, muốn!” Hay nói giỡn, cùng ông ta trở về khổ hình kế tiếp, không chết cũng bị lột da, chỉ có đứa ngốc mới nghe lời. Hắn tự nhận là trời sinh thông minh, không lý nào lại làm những việc chờ chết của đứa ngốc. “ Không cần!”Namnhân ngữ khí nhẹ nhàng, trong mắt lại lóe ra nguy hiểm, ngay cả tay áo cũng lặng lẽ vén lên trên. Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, còn không có lõi đời đến biết được trong mắt nam nhân nổi bão, vẫn như cũ tự đắc lăn qua lăn lại trong bùn đất, rất giống cách làm của heo… Kinh thành_ Dưới chân thiên tử , đám đông vẫn náo nhiệt như xưa, người bán hàng rong, tiếng rao hàng vang từ đầu ngõ đến cuối phố, tiếng hô quát hết vang từ bên này lại vang đến bên kia, chỉ sợ tiếng rao nhỏ hơn việc buôn bán sẽ bị người khác cướp đi. Về phần các khách đ**m nhà cao cửa rộng, việc làm ăn rất là thịnh vượng, mà mỗi một tửu lâu đều là người đông như trẩy hội, khách nhân nhiều tới tiểu nhị làm không xuể, tiếng hô cũng khàn cả giọng.Ở trên đường cái, được xưng là lớn nhất ở Kinh thành, xa hoa nhất ‘ Thiên Hương Lâu’, giờ phút này ở trên lầu hai có một vị nam tử tướng ăn đáng sợ đang ngồi không ra ngồi đang ngồi dựa vào cửa sổ, chỉ thấy đầy bàn thức ăn tinh xảo xa hoa với tốc độ kinh người liền biến mất ở trong miệng rộng dính đầy dầu mỡ, không bao lâu tất cả các đĩa thức ăn đã sạch sành sanh, nam tử tựa hồ còn chưa thỏa mãn, bàn tay to vẫy một cái, gọi tiểu nhị ca lại.“ Khách quan, ngài còn gì phân phó?” Hù chết người, vị khách quan này rốt cuộc đói bụng mấy ngày rồi! tiểu nhị ca dụi mắt nhìn bàn chén đĩa hỗn độn trên bàn, âm thầm líu lưỡi, nhưng ở mặt ngoài vẫn rất là cung kính, cười tủm tỉm hỏi.“ Cho thêm vài món ăn đắt tiền nhất, nổi tiếng nhất ở trong đ**m của các ngươi ra đây, cái bụng của tiểu gia ta đang chờ!” Nguyệt Tinh Hồn vỗ vỗ bụng của bản thân, cười đến rất là vui vẻ.Âm thầm đánh giá một thân ăn mặc của hắn, bất quá chỉ là bố y áo ngắn, nhìn thế nào cũng không có gia sản gì, làm sao lại có một người nam nhân nhìn trên người không có tài sản gì ra đường lại dám gọi món ăn lung tung thế kia? Đừng nói là tới ăn cơm bá vương nha……( ý là cơm chùa đóa bà kon >

Kinh thành_ Dưới chân thiên tử , đám đông vẫn náo nhiệt như xưa, người bán hàng rong, tiếng rao hàng vang từ đầu ngõ đến cuối phố, tiếng hô quát hết vang từ bên này lại vang đến bên kia, chỉ sợ tiếng rao nhỏ hơn việc buôn bán sẽ bị người khác cướp đi. Về phần các khách đ**m nhà cao cửa rộng, việc làm ăn rất là thịnh vượng, mà mỗi một tửu lâu đều là người đông như trẩy hội, khách nhân nhiều tới tiểu nhị làm không xuể, tiếng hô cũng khàn cả giọng.

Ở trên đường cái, được xưng là lớn nhất ở Kinh thành, xa hoa nhất ‘ Thiên Hương Lâu’, giờ phút này ở trên lầu hai có một vị nam tử tướng ăn đáng sợ đang ngồi không ra ngồi đang ngồi dựa vào cửa sổ, chỉ thấy đầy bàn thức ăn tinh xảo xa hoa với tốc độ kinh người liền biến mất ở trong miệng rộng dính đầy dầu mỡ, không bao lâu tất cả các đĩa thức ăn đã sạch sành sanh, nam tử tựa hồ còn chưa thỏa mãn, bàn tay to vẫy một cái, gọi tiểu nhị ca lại.

“ Khách quan, ngài còn gì phân phó?” Hù chết người, vị khách quan này rốt cuộc đói bụng mấy ngày rồi! tiểu nhị ca dụi mắt nhìn bàn chén đĩa hỗn độn trên bàn, âm thầm líu lưỡi, nhưng ở mặt ngoài vẫn rất là cung kính, cười tủm tỉm hỏi.

“ Cho thêm vài món ăn đắt tiền nhất, nổi tiếng nhất ở trong đ**m của các ngươi ra đây, cái bụng của tiểu gia ta đang chờ!” Nguyệt Tinh Hồn vỗ vỗ bụng của bản thân, cười đến rất là vui vẻ.

Âm thầm đánh giá một thân ăn mặc của hắn, bất quá chỉ là bố y áo ngắn, nhìn thế nào cũng không có gia sản gì, làm sao lại có một người nam nhân nhìn trên người không có tài sản gì ra đường lại dám gọi món ăn lung tung thế kia? Đừng nói là tới ăn cơm bá vương nha……( ý là cơm chùa đóa bà kon >

Càng Độc Càng Ngọt NgàoTác giả: Trạm LượngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình“ Xú tiểu tử, mau cút lại đây!” Nam nhân trên khuôn mặt tuấn dật có một chút vặn vẹo, hơn nữa mất cả buổi sáng lại vẫn thủy chung không tìm thấy bóng người, nay lại xuất hiện với một thân bẩn đen khi tiểu nam hài đùa giỡn thoải mái từ trong bùn lăn lộn xong, rốt cục nhịn không được nữa hổn hển rống giận, bộ dáng kia dường như hận không thể đem tiểu nam hài b*p ch*t vậy. Ngoáy lỗ tay, nằm ăn vạ dưới đất, lấy khuôn mặt tức chết người không đền mạng cười hi hi ha ha quả quyết cự tuyệt. “ Không, muốn!” Hay nói giỡn, cùng ông ta trở về khổ hình kế tiếp, không chết cũng bị lột da, chỉ có đứa ngốc mới nghe lời. Hắn tự nhận là trời sinh thông minh, không lý nào lại làm những việc chờ chết của đứa ngốc. “ Không cần!”Namnhân ngữ khí nhẹ nhàng, trong mắt lại lóe ra nguy hiểm, ngay cả tay áo cũng lặng lẽ vén lên trên. Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, còn không có lõi đời đến biết được trong mắt nam nhân nổi bão, vẫn như cũ tự đắc lăn qua lăn lại trong bùn đất, rất giống cách làm của heo… Kinh thành_ Dưới chân thiên tử , đám đông vẫn náo nhiệt như xưa, người bán hàng rong, tiếng rao hàng vang từ đầu ngõ đến cuối phố, tiếng hô quát hết vang từ bên này lại vang đến bên kia, chỉ sợ tiếng rao nhỏ hơn việc buôn bán sẽ bị người khác cướp đi. Về phần các khách đ**m nhà cao cửa rộng, việc làm ăn rất là thịnh vượng, mà mỗi một tửu lâu đều là người đông như trẩy hội, khách nhân nhiều tới tiểu nhị làm không xuể, tiếng hô cũng khàn cả giọng.Ở trên đường cái, được xưng là lớn nhất ở Kinh thành, xa hoa nhất ‘ Thiên Hương Lâu’, giờ phút này ở trên lầu hai có một vị nam tử tướng ăn đáng sợ đang ngồi không ra ngồi đang ngồi dựa vào cửa sổ, chỉ thấy đầy bàn thức ăn tinh xảo xa hoa với tốc độ kinh người liền biến mất ở trong miệng rộng dính đầy dầu mỡ, không bao lâu tất cả các đĩa thức ăn đã sạch sành sanh, nam tử tựa hồ còn chưa thỏa mãn, bàn tay to vẫy một cái, gọi tiểu nhị ca lại.“ Khách quan, ngài còn gì phân phó?” Hù chết người, vị khách quan này rốt cuộc đói bụng mấy ngày rồi! tiểu nhị ca dụi mắt nhìn bàn chén đĩa hỗn độn trên bàn, âm thầm líu lưỡi, nhưng ở mặt ngoài vẫn rất là cung kính, cười tủm tỉm hỏi.“ Cho thêm vài món ăn đắt tiền nhất, nổi tiếng nhất ở trong đ**m của các ngươi ra đây, cái bụng của tiểu gia ta đang chờ!” Nguyệt Tinh Hồn vỗ vỗ bụng của bản thân, cười đến rất là vui vẻ.Âm thầm đánh giá một thân ăn mặc của hắn, bất quá chỉ là bố y áo ngắn, nhìn thế nào cũng không có gia sản gì, làm sao lại có một người nam nhân nhìn trên người không có tài sản gì ra đường lại dám gọi món ăn lung tung thế kia? Đừng nói là tới ăn cơm bá vương nha……( ý là cơm chùa đóa bà kon >

Chương 2