Tác giả:

tôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ…

Chương 4

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… “này, có phải ít bạn là dở lắm ko?”“hả?”Đu Đu xoay cái rubít và nhăn như khỉ, nên có vẻ ko để ý đếncâu hỏi của tôi.cậu ấy “hả” nhưng rồi tiếp tục xoay xoay cái cục vuông 6 mặt đómặc tôi cứ tha thẩn nghĩ ngợicó lẽ mình phải làm quen thêm nhiều bạn nữa.“HURAYYYYYYYYY~~~~~”Đu Đu nhảy lên và la to sung sướng, cuối cùng cậu ấy cũng xoay được 6 mặt thành công…tôi vẫn buồn thiu.lúc này, Đu Đu mới quan tâm đến tôi.“sao thế?”“chẳng có gì.”“chẳng có gì là sao! nói xem!”“tớ đi ngủ đây.”ko hỉêu sao tôi lại giận dỗi như thế, chỉ biết làtôi ko thích kể cho Đu Đu nghe nữa.kệ cậu ấy với cục rubít đó đi.>_

“này, có phải ít bạn là dở lắm ko?”

“hả?”

Đu Đu xoay cái rubít và nhăn như khỉ, nên có vẻ ko để ý đến

câu hỏi của tôi.

cậu ấy “hả” nhưng rồi tiếp tục xoay xoay cái cục vuông 6 mặt đó

mặc tôi cứ tha thẩn nghĩ ngợi

có lẽ mình phải làm quen thêm nhiều bạn nữa.

“HURAYYYYYYYYY~~~~~”

Đu Đu nhảy lên và la to sung sướng, cuối cùng cậu ấy cũng xoay được 6 mặt thành công…

tôi vẫn buồn thiu.

lúc này, Đu Đu mới quan tâm đến tôi.

“sao thế?”

“chẳng có gì.”

“chẳng có gì là sao! nói xem!”

“tớ đi ngủ đây.”

ko hỉêu sao tôi lại giận dỗi như thế, chỉ biết là

tôi ko thích kể cho Đu Đu nghe nữa.

kệ cậu ấy với cục rubít đó đi.

>_

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… “này, có phải ít bạn là dở lắm ko?”“hả?”Đu Đu xoay cái rubít và nhăn như khỉ, nên có vẻ ko để ý đếncâu hỏi của tôi.cậu ấy “hả” nhưng rồi tiếp tục xoay xoay cái cục vuông 6 mặt đómặc tôi cứ tha thẩn nghĩ ngợicó lẽ mình phải làm quen thêm nhiều bạn nữa.“HURAYYYYYYYYY~~~~~”Đu Đu nhảy lên và la to sung sướng, cuối cùng cậu ấy cũng xoay được 6 mặt thành công…tôi vẫn buồn thiu.lúc này, Đu Đu mới quan tâm đến tôi.“sao thế?”“chẳng có gì.”“chẳng có gì là sao! nói xem!”“tớ đi ngủ đây.”ko hỉêu sao tôi lại giận dỗi như thế, chỉ biết làtôi ko thích kể cho Đu Đu nghe nữa.kệ cậu ấy với cục rubít đó đi.>_

Chương 4