Tác giả:

tôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ…

Chương 18

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… ba chở tôi tới trường, ở cổng tôi đã thấy Lãm và Long chờ sẵn, vẻ rất sẵn sàng vào cuộc, chỉ có tôi là mặt mày cứ đăm đăm lo lắng.“mấy giờ thì ba đón?”“bác khỏi đón, cháu đưa Xu Xu về!”…Long nhanh nhảu nói với ba tôi, và ông nghe thế thì gật đầudặn dò tôi cố thi cho tốt.Cuộc thi vòng 1toàn trường gồm 8 nhóm tham gia, chia thành 2 khu, mỗi khu thi có 4 đội, tính theo điểm giành được, đội nào cao nhất trong lượt thì vào vòng chung kết.nhóm Hương Kim thi khác khu với nhóm tôi, ko thì chúng tôi phải đối đầu nhau rồi.môn thi đầu tiên, là câu hỏi tổng quát, phần này đội của tôi chỉ có đúng 5/10 câu, ặc ặc.……“mày học kiểu gì mà chiến tranh Biên Giới năm mấy ko nhớ?”“tao nhớ lộn, nhưng mày cũng trả lời sai câu tác giả bài thơ Chinh Phụ Ngâm dzị!”“nhưng mấy câu mày ko nhớ cái gì hết, để tụi nó…”bọn họ cứ cãi nhau như 2 con vịt trời, thiệt là nhức đầu, tôi cũng trả lời sai 1 câu, may mà họ ko quay qua mắng tôi, ko thì tôi… lại mất hết tinh thần cho môn thi kế.đây là sở trường của tôi, câu hỏi IQ.heheheheLãm lẫn Long đều sốt ruột và cứ hỏi tôi là đã học hết các câutrong quyển sách họ đưa chưa..tôi cười cười, vì thực ra, tôi có học gì đâu.IQ mà học thuộc á??…10 câu hỏi IQ, tôi đáp đúng cả 10, và luôn là người bấm chuông trước tiên, tuy nhiên có 1 câu do Long lụp chụp thế nào mà bị phạm qui-bấm chuông trước khi câu hỏi kết thúc, vì vậy, chỉ có 9điểm. T__Tkết thúc phần thi này, 2 L nhìn tôi cực kỳ ngưỡng mộ^___^đôi khi cũng nên cảm ơn “dòng họ nhà ông nội”…!“đúng là tao ko chọn sai người, Lãm hén!”Long xuýt xoa và “dâng” cho tôi ly nước trà đá, còn lấy quyển tập quạt quạt cho tôi nữa..tự nhiên tôi thấy mình thật là..vĩ đại làm sao.^o^“lát nữa, cố chạy nhanh là mình ăn chắc rồi!”“giờ đến phần chạy à?”hic hic…thế là tôi trở lại trạng thái căng thẳng, dù đã tập cũng nhiều buổi rồi..tôi nhìn đồng hồ, 10h20, Đu Đu chắc ko đến đâu..chỉ còn cách trông cậy vào lá bùa của ông thôi.“cái gì đó?”giọng Lãm tự nhiên vang lên bên tailàm tôi giật mình, đánh rơi lá bùa xuống đất.Lãm ngó theo nó và cúi xuống nhặt…“cái này…bùa à?”“uh..”TT__TTtôi giật lại lá bùa và cho vào túi, cố tự trấn an mình, cuộc thi chỉ là phong trào thôi, vậy mà tôi cứ như đi thi đại học!Lãm bỗng siết tay tôi.“đừng sợ, chạy phần Xuân thỏai mái thôi, tôi và thằng Long sẽ bù!”….……ko biết có phải vì câu đó của cậu ấy ko, mà tôi thấy giải tỏa được chút đỉnh………………….môn thi kinh khủng diễn ra trong sự reo hò của các học sinh cổ độngchúng tôi chạy tiếp sức cho nhau 3 đoạn, tổng chiều dài 600m.tôi chạy đoạn đầu tiên, chậm áp chót, hic hickhi tôi trao cây cờ cho Long, thì 2 đội kia đã đi trước 1 quãng rồi, nhưng cậu ấy tăng tốc và vượt 1 người, rồi đến phần Lãm, cậu ấy lên nước rút và về đích trước tiên, giành điểm 10.tuyệt vời làm sao..một đám 6-7 người ko biết là ai bu lại tung hô 2 L, còn tôi bị vứt ra 1 xó..vừa nãy là anh hùng, giờ chẳng là cái gì, nói như cách của Đu Đu – “đời là thế”…-________-…………….nhóm 08 của 3 chúng tôi được 24 điểm, dẫn đầunhóm 13 bám sát với 23 điểm..phần thi cuối – văn nghệ!dẫu đã xong trách nhiệm của mình, nhưng vì qui định của hội thi là cả 3 phải tham gia hết, nên tôi rụt rè khều vai Lãm.“này… các cậu định hát bài gì để tớ còn nhép theo?”“nhép ko được, dễ phát hiện và sẽ bị trừ điểm. Xuân múa minh họa, hiểu ko?”“HẢ??”*________Ochuyện này… còn kinh khủng hơn việc chạy hồi nãy nữa.múa là múa thế nào, ôi ba ơi, Đu Đu ơi..ông ơi, cứu……….“…nhưng…b…bà…bài gì?”“Em đi chơi thuyền ^-^”ặc ặc ặc.họ ko còn bài nào khác để chọn hay sao??TÔI KO MÚA!!!!!!!!!………………khi MC gọi tên nhóm tôi, 2 người kia phải gần như van xin tôi, họ an ủi rằng, chỉ việc ra quơ tay quơ chân 1 lúc thôi..nếu ko phải vì uổng 3 phần thi vừa qua, tôi đã nhất định bỏ về.đành liều thôi…….

ba chở tôi tới trường, ở cổng tôi đã thấy Lãm và Long chờ sẵn, vẻ rất sẵn sàng vào cuộc, chỉ có tôi là mặt mày cứ đăm đăm lo lắng.

“mấy giờ thì ba đón?”

“bác khỏi đón, cháu đưa Xu Xu về!”

…Long nhanh nhảu nói với ba tôi, và ông nghe thế thì gật đầu

dặn dò tôi cố thi cho tốt.

Cuộc thi vòng 1

toàn trường gồm 8 nhóm tham gia, chia thành 2 khu, mỗi khu thi có 4 đội, tính theo điểm giành được, đội nào cao nhất trong lượt thì vào vòng chung kết.

nhóm Hương Kim thi khác khu với nhóm tôi, ko thì chúng tôi phải đối đầu nhau rồi.

môn thi đầu tiên, là câu hỏi tổng quát, phần này đội của tôi chỉ có đúng 5/10 câu, ặc ặc.

……

“mày học kiểu gì mà chiến tranh Biên Giới năm mấy ko nhớ?”

“tao nhớ lộn, nhưng mày cũng trả lời sai câu tác giả bài thơ Chinh Phụ Ngâm dzị!”

“nhưng mấy câu mày ko nhớ cái gì hết, để tụi nó…”

bọn họ cứ cãi nhau như 2 con vịt trời, thiệt là nhức đầu, tôi cũng trả lời sai 1 câu, may mà họ ko quay qua mắng tôi, ko thì tôi… lại mất hết tinh thần cho môn thi kế.

đây là sở trường của tôi, câu hỏi IQ.hehehehe

Lãm lẫn Long đều sốt ruột và cứ hỏi tôi là đã học hết các câu

trong quyển sách họ đưa chưa..

tôi cười cười, vì thực ra, tôi có học gì đâu.

IQ mà học thuộc á??…

10 câu hỏi IQ, tôi đáp đúng cả 10, và luôn là người bấm chuông trước tiên, tuy nhiên có 1 câu do Long lụp chụp thế nào mà bị phạm qui

-bấm chuông trước khi câu hỏi kết thúc, vì vậy, chỉ có 9điểm. T__T

kết thúc phần thi này, 2 L nhìn tôi cực kỳ ngưỡng mộ

^___^

đôi khi cũng nên cảm ơn “dòng họ nhà ông nội”…!

“đúng là tao ko chọn sai người, Lãm hén!”

Long xuýt xoa và “dâng” cho tôi ly nước trà đá, còn lấy quyển tập quạt quạt cho tôi nữa..

tự nhiên tôi thấy mình thật là..vĩ đại làm sao.

^o^

“lát nữa, cố chạy nhanh là mình ăn chắc rồi!”

“giờ đến phần chạy à?”

hic hic…thế là tôi trở lại trạng thái căng thẳng, dù đã tập cũng nhiều buổi rồi..

tôi nhìn đồng hồ, 10h20, Đu Đu chắc ko đến đâu..

chỉ còn cách trông cậy vào lá bùa của ông thôi.

“cái gì đó?”

giọng Lãm tự nhiên vang lên bên tai

làm tôi giật mình, đánh rơi lá bùa xuống đất.

Lãm ngó theo nó và cúi xuống nhặt…

“cái này…bùa à?”

“uh..”

TT__TT

tôi giật lại lá bùa và cho vào túi, cố tự trấn an mình, cuộc thi chỉ là phong trào thôi, vậy mà tôi cứ như đi thi đại học!

Lãm bỗng siết tay tôi.

“đừng sợ, chạy phần Xuân thỏai mái thôi, tôi và thằng Long sẽ bù!”

….

……ko biết có phải vì câu đó của cậu ấy ko, mà tôi thấy giải tỏa được chút đỉnh…

……………….

môn thi kinh khủng diễn ra trong sự reo hò của các học sinh cổ động

chúng tôi chạy tiếp sức cho nhau 3 đoạn, tổng chiều dài 600m.

tôi chạy đoạn đầu tiên, chậm áp chót, hic hic

khi tôi trao cây cờ cho Long, thì 2 đội kia đã đi trước 1 quãng rồi, nhưng cậu ấy tăng tốc và vượt 1 người, rồi đến phần Lãm, cậu ấy lên nước rút và về đích trước tiên, giành điểm 10.

tuyệt vời làm sao..

một đám 6-7 người ko biết là ai bu lại tung hô 2 L, còn tôi bị vứt ra 1 xó..

vừa nãy là anh hùng, giờ chẳng là cái gì, nói như cách của Đu Đu – “đời là thế”…

-________-

…………….

nhóm 08 của 3 chúng tôi được 24 điểm, dẫn đầu

nhóm 13 bám sát với 23 điểm..

phần thi cuối – văn nghệ!

dẫu đã xong trách nhiệm của mình, nhưng vì qui định của hội thi là cả 3 phải tham gia hết, nên tôi rụt rè khều vai Lãm.

“này… các cậu định hát bài gì để tớ còn nhép theo?”

“nhép ko được, dễ phát hiện và sẽ bị trừ điểm. Xuân múa minh họa, hiểu ko?”

“HẢ??”

*________O

chuyện này… còn kinh khủng hơn việc chạy hồi nãy nữa.

múa là múa thế nào, ôi ba ơi, Đu Đu ơi..

ông ơi, cứu……….

“…nhưng…b…bà…bài gì?”

“Em đi chơi thuyền ^-^”

ặc ặc ặc.

họ ko còn bài nào khác để chọn hay sao??

TÔI KO MÚA!!!!!!!!!

………………

khi MC gọi tên nhóm tôi, 2 người kia phải gần như van xin tôi, họ an ủi rằng, chỉ việc ra quơ tay quơ chân 1 lúc thôi..

nếu ko phải vì uổng 3 phần thi vừa qua, tôi đã nhất định bỏ về.

đành liều thôi…….

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… ba chở tôi tới trường, ở cổng tôi đã thấy Lãm và Long chờ sẵn, vẻ rất sẵn sàng vào cuộc, chỉ có tôi là mặt mày cứ đăm đăm lo lắng.“mấy giờ thì ba đón?”“bác khỏi đón, cháu đưa Xu Xu về!”…Long nhanh nhảu nói với ba tôi, và ông nghe thế thì gật đầudặn dò tôi cố thi cho tốt.Cuộc thi vòng 1toàn trường gồm 8 nhóm tham gia, chia thành 2 khu, mỗi khu thi có 4 đội, tính theo điểm giành được, đội nào cao nhất trong lượt thì vào vòng chung kết.nhóm Hương Kim thi khác khu với nhóm tôi, ko thì chúng tôi phải đối đầu nhau rồi.môn thi đầu tiên, là câu hỏi tổng quát, phần này đội của tôi chỉ có đúng 5/10 câu, ặc ặc.……“mày học kiểu gì mà chiến tranh Biên Giới năm mấy ko nhớ?”“tao nhớ lộn, nhưng mày cũng trả lời sai câu tác giả bài thơ Chinh Phụ Ngâm dzị!”“nhưng mấy câu mày ko nhớ cái gì hết, để tụi nó…”bọn họ cứ cãi nhau như 2 con vịt trời, thiệt là nhức đầu, tôi cũng trả lời sai 1 câu, may mà họ ko quay qua mắng tôi, ko thì tôi… lại mất hết tinh thần cho môn thi kế.đây là sở trường của tôi, câu hỏi IQ.heheheheLãm lẫn Long đều sốt ruột và cứ hỏi tôi là đã học hết các câutrong quyển sách họ đưa chưa..tôi cười cười, vì thực ra, tôi có học gì đâu.IQ mà học thuộc á??…10 câu hỏi IQ, tôi đáp đúng cả 10, và luôn là người bấm chuông trước tiên, tuy nhiên có 1 câu do Long lụp chụp thế nào mà bị phạm qui-bấm chuông trước khi câu hỏi kết thúc, vì vậy, chỉ có 9điểm. T__Tkết thúc phần thi này, 2 L nhìn tôi cực kỳ ngưỡng mộ^___^đôi khi cũng nên cảm ơn “dòng họ nhà ông nội”…!“đúng là tao ko chọn sai người, Lãm hén!”Long xuýt xoa và “dâng” cho tôi ly nước trà đá, còn lấy quyển tập quạt quạt cho tôi nữa..tự nhiên tôi thấy mình thật là..vĩ đại làm sao.^o^“lát nữa, cố chạy nhanh là mình ăn chắc rồi!”“giờ đến phần chạy à?”hic hic…thế là tôi trở lại trạng thái căng thẳng, dù đã tập cũng nhiều buổi rồi..tôi nhìn đồng hồ, 10h20, Đu Đu chắc ko đến đâu..chỉ còn cách trông cậy vào lá bùa của ông thôi.“cái gì đó?”giọng Lãm tự nhiên vang lên bên tailàm tôi giật mình, đánh rơi lá bùa xuống đất.Lãm ngó theo nó và cúi xuống nhặt…“cái này…bùa à?”“uh..”TT__TTtôi giật lại lá bùa và cho vào túi, cố tự trấn an mình, cuộc thi chỉ là phong trào thôi, vậy mà tôi cứ như đi thi đại học!Lãm bỗng siết tay tôi.“đừng sợ, chạy phần Xuân thỏai mái thôi, tôi và thằng Long sẽ bù!”….……ko biết có phải vì câu đó của cậu ấy ko, mà tôi thấy giải tỏa được chút đỉnh………………….môn thi kinh khủng diễn ra trong sự reo hò của các học sinh cổ độngchúng tôi chạy tiếp sức cho nhau 3 đoạn, tổng chiều dài 600m.tôi chạy đoạn đầu tiên, chậm áp chót, hic hickhi tôi trao cây cờ cho Long, thì 2 đội kia đã đi trước 1 quãng rồi, nhưng cậu ấy tăng tốc và vượt 1 người, rồi đến phần Lãm, cậu ấy lên nước rút và về đích trước tiên, giành điểm 10.tuyệt vời làm sao..một đám 6-7 người ko biết là ai bu lại tung hô 2 L, còn tôi bị vứt ra 1 xó..vừa nãy là anh hùng, giờ chẳng là cái gì, nói như cách của Đu Đu – “đời là thế”…-________-…………….nhóm 08 của 3 chúng tôi được 24 điểm, dẫn đầunhóm 13 bám sát với 23 điểm..phần thi cuối – văn nghệ!dẫu đã xong trách nhiệm của mình, nhưng vì qui định của hội thi là cả 3 phải tham gia hết, nên tôi rụt rè khều vai Lãm.“này… các cậu định hát bài gì để tớ còn nhép theo?”“nhép ko được, dễ phát hiện và sẽ bị trừ điểm. Xuân múa minh họa, hiểu ko?”“HẢ??”*________Ochuyện này… còn kinh khủng hơn việc chạy hồi nãy nữa.múa là múa thế nào, ôi ba ơi, Đu Đu ơi..ông ơi, cứu……….“…nhưng…b…bà…bài gì?”“Em đi chơi thuyền ^-^”ặc ặc ặc.họ ko còn bài nào khác để chọn hay sao??TÔI KO MÚA!!!!!!!!!………………khi MC gọi tên nhóm tôi, 2 người kia phải gần như van xin tôi, họ an ủi rằng, chỉ việc ra quơ tay quơ chân 1 lúc thôi..nếu ko phải vì uổng 3 phần thi vừa qua, tôi đã nhất định bỏ về.đành liều thôi…….

Chương 18