Tác giả:

tôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ…

Chương 59

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… giọng Long hồ hởi vang to trong điện thoại, tôi đoán cậu ấy đang đi đâu đó cùng bạn bè, vì nghe ồn ào..“ở đó xa ko, đi xe máy tới được ko?”“ko được đâu, tớ nghĩ xa lắm, tận Cai Lậy, cậu ở trên đó chơi đi.”“nhớ Xu Xu quá àh”“ack.”tôi vác cái điện thoại chạy ra vườn tránh để bị bác haivà mấy anh chị nghe thấy..rồi mới dám nói tiếp với Long.“alo?…alo???”mất sóng rồi.bác hai nói trạm phát sóng ở đây hơi xa nên cứ hay bị mất sóng, chán thật.……………….cái điện thoại trở thành cục gạch để tôi chơi game, từ chiều cho tới tận khuya nó cũng ko hề chớp sóng >__

giọng Long hồ hởi vang to trong điện thoại, tôi đoán cậu ấy đang đi đâu đó cùng bạn bè, vì nghe ồn ào..

“ở đó xa ko, đi xe máy tới được ko?”

“ko được đâu, tớ nghĩ xa lắm, tận Cai Lậy, cậu ở trên đó chơi đi.”

“nhớ Xu Xu quá àh”

“ack.”

tôi vác cái điện thoại chạy ra vườn tránh để bị bác hai

và mấy anh chị nghe thấy..

rồi mới dám nói tiếp với Long.

“alo?…alo???”

mất sóng rồi.

bác hai nói trạm phát sóng ở đây hơi xa nên cứ hay bị mất sóng, chán thật.

……………….

cái điện thoại trở thành cục gạch để tôi chơi game, từ chiều cho tới tận khuya nó cũng ko hề chớp sóng >__

Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… giọng Long hồ hởi vang to trong điện thoại, tôi đoán cậu ấy đang đi đâu đó cùng bạn bè, vì nghe ồn ào..“ở đó xa ko, đi xe máy tới được ko?”“ko được đâu, tớ nghĩ xa lắm, tận Cai Lậy, cậu ở trên đó chơi đi.”“nhớ Xu Xu quá àh”“ack.”tôi vác cái điện thoại chạy ra vườn tránh để bị bác haivà mấy anh chị nghe thấy..rồi mới dám nói tiếp với Long.“alo?…alo???”mất sóng rồi.bác hai nói trạm phát sóng ở đây hơi xa nên cứ hay bị mất sóng, chán thật.……………….cái điện thoại trở thành cục gạch để tôi chơi game, từ chiều cho tới tận khuya nó cũng ko hề chớp sóng >__

Chương 59