Tác giả:

Có người nói trong chốn giang hồ có tranh đấu, có máu tanh, có chém giết, không những thế còn có rất nhiều người trong giang hồ không cần làm gì vẫn có thể ăn no mặc ấm. Bọn họ có võ công cái thế, hành tung quỷ dị khác thường khiến nhiều người sùng bái. Nghe mọi người nói vậy, Hình Hoan cũng cho là như vậy. Nhưng, ý nghĩ này đã bắt đầu sụp đổ từ khi nàng thành thân. Hình Hoan là ai ? Nàng là một người có gia thế trong sạch, kiếm sống nhờ vào nghề chăn nuôi gia súc tại một thị trấn nhỏ heo hút cách xa kinh thành. Năm nàng vừa tròn mười sáu tuổi, trước sự chứng kiến của toàn bộ người trong thôn khoảng bốn mươi lăm hộ gia đình bao gồm thôn trưởng, nàng vô duyên vô cớ nhặt được một may mắn lớn, trở thành một "nhân vật đáng ghen tỵ nhất trong năm". Vì nàng được gả cho nhị thiếu gia Triệu Vĩnh Yên của Triệu gia trang, đệ nhất võ lâm sơn trang về cung cấp binh khí. Trên thực tế cuộc hôn nhân này chỉ là một trò lừa gạt, nhưng nàng kiên quyết không tiết lộ, che dấu sự thật cho tới cùng. Tuy…

Chương 27

Giang Hồ Kỳ CụcTác giả: An Tư NguyênTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn TìnhCó người nói trong chốn giang hồ có tranh đấu, có máu tanh, có chém giết, không những thế còn có rất nhiều người trong giang hồ không cần làm gì vẫn có thể ăn no mặc ấm. Bọn họ có võ công cái thế, hành tung quỷ dị khác thường khiến nhiều người sùng bái. Nghe mọi người nói vậy, Hình Hoan cũng cho là như vậy. Nhưng, ý nghĩ này đã bắt đầu sụp đổ từ khi nàng thành thân. Hình Hoan là ai ? Nàng là một người có gia thế trong sạch, kiếm sống nhờ vào nghề chăn nuôi gia súc tại một thị trấn nhỏ heo hút cách xa kinh thành. Năm nàng vừa tròn mười sáu tuổi, trước sự chứng kiến của toàn bộ người trong thôn khoảng bốn mươi lăm hộ gia đình bao gồm thôn trưởng, nàng vô duyên vô cớ nhặt được một may mắn lớn, trở thành một "nhân vật đáng ghen tỵ nhất trong năm". Vì nàng được gả cho nhị thiếu gia Triệu Vĩnh Yên của Triệu gia trang, đệ nhất võ lâm sơn trang về cung cấp binh khí. Trên thực tế cuộc hôn nhân này chỉ là một trò lừa gạt, nhưng nàng kiên quyết không tiết lộ, che dấu sự thật cho tới cùng. Tuy… Thì ra là ăn chực còn có thể thành Cứu Thế Chủ.Hình Hoan nghĩ thông suốt, bất kể bà bà nói nàng tốt bao nhiêu , đều không cùng tướng công dạy được những cái như "Trọn đời sở học" rồi, không bằng cùng Ngộ Sắc đại sư học lừa gạt bịp bợm, dù sao phương diện này nàng tinh thông tốt hơn.Nhưng lý trí nói cho nàng biết, những thứ này đều là nói sau, trước mắt việc cấp bách bây giờ, bữa cơm này tính ra giá quá cao, nàng làm thế nào để xong việc? Nàng phải bắt cái gì đi để giải quyết khủng hoảng tài chính?"Đại sư, đại sư. . . . . ." Nàng tăng nhanh bước chân, đuổi theo Ngộ Sắc, không thể bỏ qua dù chỉ là cây cỏ cứu mạng."Làm cái gì? Ngươi không phải sẽ chưa ăn no còn muốn trở về tiếp tục đi, Phật viết làm người không thể quá tham lam, chừa chút dạ dày ngày mai để dùng đồ ăn sáng, ngoan." Âm thanh guốc gỗ dừng lại, hắn xoay người, đợi một chút nàng đến gần mới tiếp tục mở ra bước chân."Ta không phải heo!" Trong đầu của nàng trừ ăn ra còn có rất nhiều đáng nhắc tới như đại sự, "Chúng ta lần này là không phải nói láo quá lớn, như thế nào mà thoải mái trở về nha?""Ai nói với ngươi bần tăng đang nói láo rồi, Hoan Hoan muội muội, người xuất gia thật không bao giờ nói dối."". . . . . . Vậy chúng ta bây giờ là thật muốn đi giải quyết cái đó ai đó người nào b*p ch*t tính ra cái gì cái gì nguy cơ?""Là ‘ bấm chỉ ’ không phải ‘ b*p ch*t ’! Nếu rãnh rỗi thì ngồi thêu túi thơm, như thế lại không nào lại không có văn hóa ra ngoài lăn lộn." Hắn liếc nhìn xem thường một đạo. "Ngươi bây giờ có ba con đường có thể chọn. Thứ nhất, trở về đóng cửa suy nghĩ, chờ Thần Y dẫn tới cửa giết; thứ hai, im lặng đi theo ta, chỉ cần phối hợp không cần hỏi lên.""Nói xong rồi hả ?""Xong rồi.""Này, vậy con đường thứ ba đâu?""Hả? Ta nói rồi có con đường thứ ba sao? Ngươi chắc nghe lầm."". . . . . ." Đây không phải là ép buộc sao? Nàng còn có thể lựa chọn à?

Thì ra là ăn chực còn có thể thành Cứu Thế Chủ.

Hình Hoan nghĩ thông suốt, bất kể bà bà nói nàng tốt bao nhiêu , đều không cùng tướng công dạy được những cái như "Trọn đời sở học" rồi, không bằng cùng Ngộ Sắc đại sư học lừa gạt bịp bợm, dù sao phương diện này nàng tinh thông tốt hơn.

Nhưng lý trí nói cho nàng biết, những thứ này đều là nói sau, trước mắt việc cấp bách bây giờ, bữa cơm này tính ra giá quá cao, nàng làm thế nào để xong việc? Nàng phải bắt cái gì đi để giải quyết khủng hoảng tài chính?

"Đại sư, đại sư. . . . . ." Nàng tăng nhanh bước chân, đuổi theo Ngộ Sắc, không thể bỏ qua dù chỉ là cây cỏ cứu mạng.

"Làm cái gì? Ngươi không phải sẽ chưa ăn no còn muốn trở về tiếp tục đi, Phật viết làm người không thể quá tham lam, chừa chút dạ dày ngày mai để dùng đồ ăn sáng, ngoan." Âm thanh guốc gỗ dừng lại, hắn xoay người, đợi một chút nàng đến gần mới tiếp tục mở ra bước chân.

"Ta không phải heo!" Trong đầu của nàng trừ ăn ra còn có rất nhiều đáng nhắc tới như đại sự, "Chúng ta lần này là không phải nói láo quá lớn, như thế nào mà thoải mái trở về nha?"

"Ai nói với ngươi bần tăng đang nói láo rồi, Hoan Hoan muội muội, người xuất gia thật không bao giờ nói dối."

". . . . . . Vậy chúng ta bây giờ là thật muốn đi giải quyết cái đó ai đó người nào b*p ch*t tính ra cái gì cái gì nguy cơ?"

"Là ‘ bấm chỉ ’ không phải ‘ b*p ch*t ’! Nếu rãnh rỗi thì ngồi thêu túi thơm, như thế lại không nào lại không có văn hóa ra ngoài lăn lộn." Hắn liếc nhìn xem thường một đạo. "Ngươi bây giờ có ba con đường có thể chọn. Thứ nhất, trở về đóng cửa suy nghĩ, chờ Thần Y dẫn tới cửa giết; thứ hai, im lặng đi theo ta, chỉ cần phối hợp không cần hỏi lên."

"Nói xong rồi hả ?"

"Xong rồi."

"Này, vậy con đường thứ ba đâu?"

"Hả? Ta nói rồi có con đường thứ ba sao? Ngươi chắc nghe lầm."

". . . . . ." Đây không phải là ép buộc sao? Nàng còn có thể lựa chọn à?

Giang Hồ Kỳ CụcTác giả: An Tư NguyênTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn TìnhCó người nói trong chốn giang hồ có tranh đấu, có máu tanh, có chém giết, không những thế còn có rất nhiều người trong giang hồ không cần làm gì vẫn có thể ăn no mặc ấm. Bọn họ có võ công cái thế, hành tung quỷ dị khác thường khiến nhiều người sùng bái. Nghe mọi người nói vậy, Hình Hoan cũng cho là như vậy. Nhưng, ý nghĩ này đã bắt đầu sụp đổ từ khi nàng thành thân. Hình Hoan là ai ? Nàng là một người có gia thế trong sạch, kiếm sống nhờ vào nghề chăn nuôi gia súc tại một thị trấn nhỏ heo hút cách xa kinh thành. Năm nàng vừa tròn mười sáu tuổi, trước sự chứng kiến của toàn bộ người trong thôn khoảng bốn mươi lăm hộ gia đình bao gồm thôn trưởng, nàng vô duyên vô cớ nhặt được một may mắn lớn, trở thành một "nhân vật đáng ghen tỵ nhất trong năm". Vì nàng được gả cho nhị thiếu gia Triệu Vĩnh Yên của Triệu gia trang, đệ nhất võ lâm sơn trang về cung cấp binh khí. Trên thực tế cuộc hôn nhân này chỉ là một trò lừa gạt, nhưng nàng kiên quyết không tiết lộ, che dấu sự thật cho tới cùng. Tuy… Thì ra là ăn chực còn có thể thành Cứu Thế Chủ.Hình Hoan nghĩ thông suốt, bất kể bà bà nói nàng tốt bao nhiêu , đều không cùng tướng công dạy được những cái như "Trọn đời sở học" rồi, không bằng cùng Ngộ Sắc đại sư học lừa gạt bịp bợm, dù sao phương diện này nàng tinh thông tốt hơn.Nhưng lý trí nói cho nàng biết, những thứ này đều là nói sau, trước mắt việc cấp bách bây giờ, bữa cơm này tính ra giá quá cao, nàng làm thế nào để xong việc? Nàng phải bắt cái gì đi để giải quyết khủng hoảng tài chính?"Đại sư, đại sư. . . . . ." Nàng tăng nhanh bước chân, đuổi theo Ngộ Sắc, không thể bỏ qua dù chỉ là cây cỏ cứu mạng."Làm cái gì? Ngươi không phải sẽ chưa ăn no còn muốn trở về tiếp tục đi, Phật viết làm người không thể quá tham lam, chừa chút dạ dày ngày mai để dùng đồ ăn sáng, ngoan." Âm thanh guốc gỗ dừng lại, hắn xoay người, đợi một chút nàng đến gần mới tiếp tục mở ra bước chân."Ta không phải heo!" Trong đầu của nàng trừ ăn ra còn có rất nhiều đáng nhắc tới như đại sự, "Chúng ta lần này là không phải nói láo quá lớn, như thế nào mà thoải mái trở về nha?""Ai nói với ngươi bần tăng đang nói láo rồi, Hoan Hoan muội muội, người xuất gia thật không bao giờ nói dối."". . . . . . Vậy chúng ta bây giờ là thật muốn đi giải quyết cái đó ai đó người nào b*p ch*t tính ra cái gì cái gì nguy cơ?""Là ‘ bấm chỉ ’ không phải ‘ b*p ch*t ’! Nếu rãnh rỗi thì ngồi thêu túi thơm, như thế lại không nào lại không có văn hóa ra ngoài lăn lộn." Hắn liếc nhìn xem thường một đạo. "Ngươi bây giờ có ba con đường có thể chọn. Thứ nhất, trở về đóng cửa suy nghĩ, chờ Thần Y dẫn tới cửa giết; thứ hai, im lặng đi theo ta, chỉ cần phối hợp không cần hỏi lên.""Nói xong rồi hả ?""Xong rồi.""Này, vậy con đường thứ ba đâu?""Hả? Ta nói rồi có con đường thứ ba sao? Ngươi chắc nghe lầm."". . . . . ." Đây không phải là ép buộc sao? Nàng còn có thể lựa chọn à?

Chương 27