Tác giả:

Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…

Chương 6: Yêu thương xem ra cũng thật dễ dàng

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Tối hôm nay xem ra Á Kỳ cô không thể ngủ được rồi. Từ cái lúc bưng khay đồ ăn ra khỏi thư phòng thì mặt cô đã viết lên mồn một chữ hạnh phúc to tướng , cứ cười tủm tỉm như kẻ biết yêu lần đầu. Khiến dì Minh nhìn vào không hỏi cũng hiểu được phần nàoCô còn nhớ lúc bước ra khỏi thư phòng anh còn dặn " Á Kỳ về phòng thì ngủ sớm đi đừng thức khuya". Nhớ đến thôi là tim không thể bình tĩnh rồi loạn nhịp hết lênLăn qua rồi lộn lại chục vòng mà vẫn không thể nào ngủ nổi. Nghe tiếng mở cửa, Á Kỳ ngẳn đầu lên nhìn thấy anh về phòngDịch Tân nhìn lên đồng hồ treo tường đã hơn mười hai giờ khuya, rồi nhì cô gái trên giường mà nhăn mặt- Sao giờ này chưa ngủ?- Em chờ anh về phòngThiệt là lắc đầu với cô không xem lời người khác ra gì:- Đúng là lắm chuyện màXong rồi anh đi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt(xem ra nam9 của chúng ta dễ thở hơn rồi nên banhbao112 sẽ đổi cách xưng hô lại chứ không tội chị nữ9 quá )Lúc anh ra thì Á Kỳ vẵn tròn xoe hai mắt nhìn anh- Tôi cũng đã về phòng rồi bây giờ em có thể ngủ được chưa- Ngủ... em ngủ ngay đâyHết nói nổi không ngờ cô gái này trước kia hiền lành nghe lời giờ lại như đứa trẻ hư không nghe lời như vậyDịch Tân vừa nằm xuống giường mắt chưa nhắm thì cô đã đem cả người chui vào lòng anh nhắm nghiền hai mắt- Nàyyy hình như em ngày càng lấn lướt tôi rồi phải không?Người trong lòng vẫn im lặng như tờ mặc không lên tiếng.Thật là muốn chọc chết anh mà-Á Kỳ em có nghe thấy không? hay là em muốn tôi mang em quăng ra cửa sổ đâyLúc này thì lời anh nói mới có vẻ công hiệu- Em không biết tại anh hôm qua ôm em ngủ làm em giờ cảm thấy không được thì không thể ngủ. Anh không cho em sẽ thức tới sáng mà phá anh đó- Em dám-Thì anh cứ thử xemLại còn thế này nữa à. Xem cô gái này bây giờ lớn gan lớn mật chưa kìa.Anh có nên thử hay không đây?- Thôi được,khuya rồi nên hôm nay tôi chiều em một lần sẽ không có lần nữa đâuÁ Kỳ kế đã thực hiện được lập tức vòng tay ôm anh thật chặt cảm nhận sự ấm áp từ anh- Em vừa vừa thôi để người khác còn ngủ, cứ ôm chặt thế này tôi ngủ không đượcLập tức nới lỏng tay ôm anh ra. Á Kỳ mày nên biết tự kiềm chế đi chứ...Nhỏ giọng chúc anh:-Dịch Tân ngủ ngonDịch Tân hôm nay vui lắm, anh với em như vậy thật là em mong từ lâu rồi*********Kể từ đêm hôm ấy có lẽ tâm tình Dịch Tân cũng tốt hơn nhiều. Anh tuy vẫn còn lạnh nhạt nhưng quan tâm cô hơn trước. Anh cùng cô ăn bữa sáng, về nhà cùng cô ăn tối cũng thường xuyên hơn. Có lúc cả hai cũng ngồi cùng nhau xem tivi hay khi anh làm việc trong thư phòng cô ngồi bên cạnh đọc sách.Dì Minh nhìn vào cũng mừng thầm.Á Kỳ được như vậy cũng lấn tới. Có khi ngồi xem tivi gác cả hai chân lên đùi anh, hay đút bắp rang cho anh rồi cả cái việc không có lần sau của anh thì ngày nào cô cũng kiếm cách cho anh phải đồng ý dần anh cũng không ý kiến nửaVới Dịch Tân giờ mỗi lần về nhà là không thể nào yên tĩnh với cô gái này. Anh cũng cảm thấy bản thân mình hình như có thay đổi.Anh chừa chỗ trống cho cô gái Á Kỳ này càng nhiều rồi thì phải???

Tối hôm nay xem ra Á Kỳ cô không thể ngủ được rồi. Từ cái lúc bưng khay đồ ăn ra khỏi thư phòng thì mặt cô đã viết lên mồn một chữ hạnh phúc to tướng , cứ cười tủm tỉm như kẻ biết yêu lần đầu. Khiến dì Minh nhìn vào không hỏi cũng hiểu được phần nào

Cô còn nhớ lúc bước ra khỏi thư phòng anh còn dặn " Á Kỳ về phòng thì ngủ sớm đi đừng thức khuya". Nhớ đến thôi là tim không thể bình tĩnh rồi loạn nhịp hết lên

Lăn qua rồi lộn lại chục vòng mà vẫn không thể nào ngủ nổi. Nghe tiếng mở cửa, Á Kỳ ngẳn đầu lên nhìn thấy anh về phòng

Dịch Tân nhìn lên đồng hồ treo tường đã hơn mười hai giờ khuya, rồi nhì cô gái trên giường mà nhăn mặt

- Sao giờ này chưa ngủ?

- Em chờ anh về phòng

Thiệt là lắc đầu với cô không xem lời người khác ra gì:

- Đúng là lắm chuyện mà

Xong rồi anh đi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt

(xem ra nam9 của chúng ta dễ thở hơn rồi nên banhbao112 sẽ đổi cách xưng hô lại chứ không tội chị nữ9 quá )

Lúc anh ra thì Á Kỳ vẵn tròn xoe hai mắt nhìn anh

- Tôi cũng đã về phòng rồi bây giờ em có thể ngủ được chưa

- Ngủ... em ngủ ngay đây

Hết nói nổi không ngờ cô gái này trước kia hiền lành nghe lời giờ lại như đứa trẻ hư không nghe lời như vậy

Dịch Tân vừa nằm xuống giường mắt chưa nhắm thì cô đã đem cả người chui vào lòng anh nhắm nghiền hai mắt

- Nàyyy hình như em ngày càng lấn lướt tôi rồi phải không?

Người trong lòng vẫn im lặng như tờ mặc không lên tiếng.Thật là muốn chọc chết anh mà

-Á Kỳ em có nghe thấy không? hay là em muốn tôi mang em quăng ra cửa sổ đây

Lúc này thì lời anh nói mới có vẻ công hiệu

- Em không biết tại anh hôm qua ôm em ngủ làm em giờ cảm thấy không được thì không thể ngủ. Anh không cho em sẽ thức tới sáng mà phá anh đó

- Em dám

-Thì anh cứ thử xem

Lại còn thế này nữa à. Xem cô gái này bây giờ lớn gan lớn mật chưa kìa.Anh có nên thử hay không đây?

- Thôi được,khuya rồi nên hôm nay tôi chiều em một lần sẽ không có lần nữa đâu

Á Kỳ kế đã thực hiện được lập tức vòng tay ôm anh thật chặt cảm nhận sự ấm áp từ anh

- Em vừa vừa thôi để người khác còn ngủ, cứ ôm chặt thế này tôi ngủ không được

Lập tức nới lỏng tay ôm anh ra. Á Kỳ mày nên biết tự kiềm chế đi chứ...Nhỏ giọng chúc anh:

-Dịch Tân ngủ ngon

Dịch Tân hôm nay vui lắm, anh với em như vậy thật là em mong từ lâu rồi

*********

Kể từ đêm hôm ấy có lẽ tâm tình Dịch Tân cũng tốt hơn nhiều. Anh tuy vẫn còn lạnh nhạt nhưng quan tâm cô hơn trước. Anh cùng cô ăn bữa sáng, về nhà cùng cô ăn tối cũng thường xuyên hơn. Có lúc cả hai cũng ngồi cùng nhau xem tivi hay khi anh làm việc trong thư phòng cô ngồi bên cạnh đọc sách.Dì Minh nhìn vào cũng mừng thầm.

Á Kỳ được như vậy cũng lấn tới. Có khi ngồi xem tivi gác cả hai chân lên đùi anh, hay đút bắp rang cho anh rồi cả cái việc không có lần sau của anh thì ngày nào cô cũng kiếm cách cho anh phải đồng ý dần anh cũng không ý kiến nửa

Với Dịch Tân giờ mỗi lần về nhà là không thể nào yên tĩnh với cô gái này. Anh cũng cảm thấy bản thân mình hình như có thay đổi.

Anh chừa chỗ trống cho cô gái Á Kỳ này càng nhiều rồi thì phải???

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Tối hôm nay xem ra Á Kỳ cô không thể ngủ được rồi. Từ cái lúc bưng khay đồ ăn ra khỏi thư phòng thì mặt cô đã viết lên mồn một chữ hạnh phúc to tướng , cứ cười tủm tỉm như kẻ biết yêu lần đầu. Khiến dì Minh nhìn vào không hỏi cũng hiểu được phần nàoCô còn nhớ lúc bước ra khỏi thư phòng anh còn dặn " Á Kỳ về phòng thì ngủ sớm đi đừng thức khuya". Nhớ đến thôi là tim không thể bình tĩnh rồi loạn nhịp hết lênLăn qua rồi lộn lại chục vòng mà vẫn không thể nào ngủ nổi. Nghe tiếng mở cửa, Á Kỳ ngẳn đầu lên nhìn thấy anh về phòngDịch Tân nhìn lên đồng hồ treo tường đã hơn mười hai giờ khuya, rồi nhì cô gái trên giường mà nhăn mặt- Sao giờ này chưa ngủ?- Em chờ anh về phòngThiệt là lắc đầu với cô không xem lời người khác ra gì:- Đúng là lắm chuyện màXong rồi anh đi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt(xem ra nam9 của chúng ta dễ thở hơn rồi nên banhbao112 sẽ đổi cách xưng hô lại chứ không tội chị nữ9 quá )Lúc anh ra thì Á Kỳ vẵn tròn xoe hai mắt nhìn anh- Tôi cũng đã về phòng rồi bây giờ em có thể ngủ được chưa- Ngủ... em ngủ ngay đâyHết nói nổi không ngờ cô gái này trước kia hiền lành nghe lời giờ lại như đứa trẻ hư không nghe lời như vậyDịch Tân vừa nằm xuống giường mắt chưa nhắm thì cô đã đem cả người chui vào lòng anh nhắm nghiền hai mắt- Nàyyy hình như em ngày càng lấn lướt tôi rồi phải không?Người trong lòng vẫn im lặng như tờ mặc không lên tiếng.Thật là muốn chọc chết anh mà-Á Kỳ em có nghe thấy không? hay là em muốn tôi mang em quăng ra cửa sổ đâyLúc này thì lời anh nói mới có vẻ công hiệu- Em không biết tại anh hôm qua ôm em ngủ làm em giờ cảm thấy không được thì không thể ngủ. Anh không cho em sẽ thức tới sáng mà phá anh đó- Em dám-Thì anh cứ thử xemLại còn thế này nữa à. Xem cô gái này bây giờ lớn gan lớn mật chưa kìa.Anh có nên thử hay không đây?- Thôi được,khuya rồi nên hôm nay tôi chiều em một lần sẽ không có lần nữa đâuÁ Kỳ kế đã thực hiện được lập tức vòng tay ôm anh thật chặt cảm nhận sự ấm áp từ anh- Em vừa vừa thôi để người khác còn ngủ, cứ ôm chặt thế này tôi ngủ không đượcLập tức nới lỏng tay ôm anh ra. Á Kỳ mày nên biết tự kiềm chế đi chứ...Nhỏ giọng chúc anh:-Dịch Tân ngủ ngonDịch Tân hôm nay vui lắm, anh với em như vậy thật là em mong từ lâu rồi*********Kể từ đêm hôm ấy có lẽ tâm tình Dịch Tân cũng tốt hơn nhiều. Anh tuy vẫn còn lạnh nhạt nhưng quan tâm cô hơn trước. Anh cùng cô ăn bữa sáng, về nhà cùng cô ăn tối cũng thường xuyên hơn. Có lúc cả hai cũng ngồi cùng nhau xem tivi hay khi anh làm việc trong thư phòng cô ngồi bên cạnh đọc sách.Dì Minh nhìn vào cũng mừng thầm.Á Kỳ được như vậy cũng lấn tới. Có khi ngồi xem tivi gác cả hai chân lên đùi anh, hay đút bắp rang cho anh rồi cả cái việc không có lần sau của anh thì ngày nào cô cũng kiếm cách cho anh phải đồng ý dần anh cũng không ý kiến nửaVới Dịch Tân giờ mỗi lần về nhà là không thể nào yên tĩnh với cô gái này. Anh cũng cảm thấy bản thân mình hình như có thay đổi.Anh chừa chỗ trống cho cô gái Á Kỳ này càng nhiều rồi thì phải???

Chương 6: Yêu thương xem ra cũng thật dễ dàng