Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…
Chương 11: Về nhà
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Loay hoay cả một ngày hết họp rồi lại xử lý một núi giấy tờ. Cuối cùng khi ngước lên nhìn thì đồng hồ đã điểm 8h tối tới nơi rồi. Thật là b*p ch*t người mà, nhưng bù lại xem như việc cũng đâu vào đó.Giờ Dịch Tân mới cảm thấy bụng đói.Cầm điện thoại định gọi thức ăn đem đến thì vừa nhìn thấy tin nhắn của Á Kỳ>Dịch Tân đọc tin nhắn rồi cười. Cô gái này từ ngày anh ở lại công ty tới giờ ngày nào cô cũng đều đặn mang quần áo lên cho anh, rồi còn mang canh đến, không thì ngày nào cũng nhắn tin nhắc anh ăn uống đầy đủ.Nghĩ lại thì anh hơn tuần nay không về nhà còn gì. Giờ cũng nên về nhà rồi. Nghĩ là làm anh đứng dậy cầm áo khoác, mở cửa bước ra xuống gara lấy xe một mạch chạy thẳng về nhà.****************Về tới nhà, bước vào liền thấy dì Minh chạy ra đón, liếc một vòng quanh nhà không thấy cô đâu quay ra hỏi dì Minh- Á Kỳ, cô ấy ra ngoài rồi à?- Không, thiếu phu nhân đang bếp nấu ăn- Nấu ăn giờ này à???Dịch Tân cảm thấy khó hiểu ...- Vâng, thiếu phu nhân bảo hầm canh để mai đem lên công ty cho ngàiThì ra là vậy.....vì anh sao- Được rồi, không còn sớm dì cũng nên đi nghỉ sớm điBước chân hướng vào phòng bếp xem thử. Đứng khoanh tay tựa vào cửa phòng bếpNghe tiếng động Á Kỳ nói vọng ra- Dì Minh, con một mình ở đây làm được rồi, dì mau mau về phòng nghỉ đi- Là anhÁ Kỳ ngẩn người ra, giọng nói này, không lẽ nào là ..... quay người lại mừng rỡ- Dịch Tân, anh về rồi sao?
Loay hoay cả một ngày hết họp rồi lại xử lý một núi giấy tờ. Cuối cùng khi ngước lên nhìn thì đồng hồ đã điểm 8h tối tới nơi rồi. Thật là b*p ch*t người mà, nhưng bù lại xem như việc cũng đâu vào đó.Giờ Dịch Tân mới cảm thấy bụng đói.Cầm điện thoại định gọi thức ăn đem đến thì vừa nhìn thấy tin nhắn của Á Kỳ
>
Dịch Tân đọc tin nhắn rồi cười. Cô gái này từ ngày anh ở lại công ty tới giờ ngày nào cô cũng đều đặn mang quần áo lên cho anh, rồi còn mang canh đến, không thì ngày nào cũng nhắn tin nhắc anh ăn uống đầy đủ.
Nghĩ lại thì anh hơn tuần nay không về nhà còn gì. Giờ cũng nên về nhà rồi. Nghĩ là làm anh đứng dậy cầm áo khoác, mở cửa bước ra xuống gara lấy xe một mạch chạy thẳng về nhà.
****************
Về tới nhà, bước vào liền thấy dì Minh chạy ra đón, liếc một vòng quanh nhà không thấy cô đâu quay ra hỏi dì Minh
- Á Kỳ, cô ấy ra ngoài rồi à?
- Không, thiếu phu nhân đang bếp nấu ăn
- Nấu ăn giờ này à???
Dịch Tân cảm thấy khó hiểu ...
- Vâng, thiếu phu nhân bảo hầm canh để mai đem lên công ty cho ngài
Thì ra là vậy.....vì anh sao
- Được rồi, không còn sớm dì cũng nên đi nghỉ sớm đi
Bước chân hướng vào phòng bếp xem thử. Đứng khoanh tay tựa vào cửa phòng bếp
Nghe tiếng động Á Kỳ nói vọng ra
- Dì Minh, con một mình ở đây làm được rồi, dì mau mau về phòng nghỉ đi
- Là anh
Á Kỳ ngẩn người ra, giọng nói này, không lẽ nào là ..... quay người lại mừng rỡ
- Dịch Tân, anh về rồi sao?
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Loay hoay cả một ngày hết họp rồi lại xử lý một núi giấy tờ. Cuối cùng khi ngước lên nhìn thì đồng hồ đã điểm 8h tối tới nơi rồi. Thật là b*p ch*t người mà, nhưng bù lại xem như việc cũng đâu vào đó.Giờ Dịch Tân mới cảm thấy bụng đói.Cầm điện thoại định gọi thức ăn đem đến thì vừa nhìn thấy tin nhắn của Á Kỳ>Dịch Tân đọc tin nhắn rồi cười. Cô gái này từ ngày anh ở lại công ty tới giờ ngày nào cô cũng đều đặn mang quần áo lên cho anh, rồi còn mang canh đến, không thì ngày nào cũng nhắn tin nhắc anh ăn uống đầy đủ.Nghĩ lại thì anh hơn tuần nay không về nhà còn gì. Giờ cũng nên về nhà rồi. Nghĩ là làm anh đứng dậy cầm áo khoác, mở cửa bước ra xuống gara lấy xe một mạch chạy thẳng về nhà.****************Về tới nhà, bước vào liền thấy dì Minh chạy ra đón, liếc một vòng quanh nhà không thấy cô đâu quay ra hỏi dì Minh- Á Kỳ, cô ấy ra ngoài rồi à?- Không, thiếu phu nhân đang bếp nấu ăn- Nấu ăn giờ này à???Dịch Tân cảm thấy khó hiểu ...- Vâng, thiếu phu nhân bảo hầm canh để mai đem lên công ty cho ngàiThì ra là vậy.....vì anh sao- Được rồi, không còn sớm dì cũng nên đi nghỉ sớm điBước chân hướng vào phòng bếp xem thử. Đứng khoanh tay tựa vào cửa phòng bếpNghe tiếng động Á Kỳ nói vọng ra- Dì Minh, con một mình ở đây làm được rồi, dì mau mau về phòng nghỉ đi- Là anhÁ Kỳ ngẩn người ra, giọng nói này, không lẽ nào là ..... quay người lại mừng rỡ- Dịch Tân, anh về rồi sao?