Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…
Chương 25: Dạ tiệc (2)
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Chap 25: Dạ tiệc (2)Anh và cô cùng sáng bước bên nhau trong buổi tiệc, lướt qua chào hỏi không ít người cũng gặp qua cha con La Thiên, ông ta vẫn bắt tay chào hỏi. Cho tới khi một số chủ tịch công ty khác muốn gặp riêng anh bàn việc thì anh với cô mới tách ra. Khi đi Dịch Tân còn không quên dặn dò cô: " Em ở đây nhớ đừng đi xa quá, có gì thì gọi cho anh biết không?". Á Kỳ mỉm cười gật đầu, tay đưa ra phẩy phẩy ý bảo anh cứ yên tâm điDạo vòng vòng trong sảnh tiệc, gặp vài người biết cô thì chào hỏi xã giao. Nhìn ngoài sàn nhảy mọi người đang hăng say khiêu vũ, giai điệu nhịp nhàng phối hợp rất ăn ý.Lo nhìn họ mà va phải người khác. May mà không sao, vội vàng xin lỗi người đàn ông bị va phải cũng chỉ gật đầu rồi bước lẫn vào đám đông tham dự.Không biết bước thế nào đã ra khỏi sảnh tiệc. Á Kỳ cô thật sự không hợp với những nơi ồn ào đông đúc này. Nhìn ly rượu vang trên tay còn hơn một nửa, ngửa cổ lên mà uống sạch một hơi. Bước vài bước tới khu ban công, tận hưởng cảm giác gió lùa vào người thật thoải mái, thả lỏng bản thân.Có phải là thoải mái quá không mà bản thân bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Nó đến sao mà lẹ quá, cô đã cố mở to mắt nhưng hai mí cứ như có nam châm hút xuống mở thế nào cũng không thành. Cuối cùng là khép lại hoàn toàn ....******************- Á Kỳ! Á Kỳ ......Á Kỳ à!Bên tai cứ có người liên tục gọi tên, mà cò thêm vỗ vỗ vào mặt làm Á Kỳ mở mắt tỉnh dậyNhìn thấy xung quanh là căn phòng xa lạ, bản thân lại nằm trên một chiếc giường lớn. Nhìn kế tiếp sang người gọi cô, giật mình:- La Chí Hạo sao anh lại ở đây? đây là đâu vậy? sao em lại ở đây?La Chí Hạo ngẩn người ra, giây kế tiếp liền hỏi ngược lại Á Kỳ:- Chứ không phải là em nhắn tin bảo anh đến đây có việc gấp sao?Á Kỳ lắc đầu:- Em hoàn toàn không có- Vậy tại sao em lại nằm ngủ ở đây ?- Em cũng không biếtLục lọi trí nhớ, cô nhớ ra rồi...- À đúng rồi khi nãy hình như em có choáng rồi bất tỉnh hay sao ấy. Rồi chắc ai đó mang em tới đây sau rồi gọi đến anh tớiNghe lập luận của cô có lý nên La Chí Hạo gật đầu "ừ" một cái- Vậy bây giờ em thấy khá hơn chưa?- Em cảm thấy tốt rồi.Lại nhớ tiếp việc gì nữa, liền chụp lấy điện thoại. Trên màn hình cuộc gọi của Dịch Tân đã lên mười cuộc. Anh chắc là đang nổi nóng rồi.Liền nhấc chân bước xuống giường mang đôi cao gót vàovới tốc độ nhanh nhất, hướng thẳng ra cửa phòng- Em đi đâu vậy?Cô vội vàng làm La Chí Hạo chỉ kịp hỏi với theo.Quay lại nhìn La Chí Hạo, Á Kỳ gấp gáp mà nói:- Chí Hạo em phải trở về buổi tiệc, Dịch Tân anh ấy tìm không thấy em nhất định sẽ nổi giậnDo gấp gáp bước đi trên đôi cao gót mà cô bị trượt chân té ngã khiến cổ chân có hơi đau. La Chí Hạo bước đến đỡ cô, nói sẽ giúp dìu cô đến cửa thang máy. Chân đau nên cô gật đầuTới cửa thang máy cô cảm ơn anh rồi nhấn thang máy xuống sảnh tiệc
Chap 25: Dạ tiệc (2)
Anh và cô cùng sáng bước bên nhau trong buổi tiệc, lướt qua chào hỏi không ít người cũng gặp qua cha con La Thiên, ông ta vẫn bắt tay chào hỏi. Cho tới khi một số chủ tịch công ty khác muốn gặp riêng anh bàn việc thì anh với cô mới tách ra. Khi đi Dịch Tân còn không quên dặn dò cô: " Em ở đây nhớ đừng đi xa quá, có gì thì gọi cho anh biết không?". Á Kỳ mỉm cười gật đầu, tay đưa ra phẩy phẩy ý bảo anh cứ yên tâm đi
Dạo vòng vòng trong sảnh tiệc, gặp vài người biết cô thì chào hỏi xã giao. Nhìn ngoài sàn nhảy mọi người đang hăng say khiêu vũ, giai điệu nhịp nhàng phối hợp rất ăn ý.
Lo nhìn họ mà va phải người khác. May mà không sao, vội vàng xin lỗi người đàn ông bị va phải cũng chỉ gật đầu rồi bước lẫn vào đám đông tham dự.
Không biết bước thế nào đã ra khỏi sảnh tiệc. Á Kỳ cô thật sự không hợp với những nơi ồn ào đông đúc này. Nhìn ly rượu vang trên tay còn hơn một nửa, ngửa cổ lên mà uống sạch một hơi. Bước vài bước tới khu ban công, tận hưởng cảm giác gió lùa vào người thật thoải mái, thả lỏng bản thân.
Có phải là thoải mái quá không mà bản thân bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Nó đến sao mà lẹ quá, cô đã cố mở to mắt nhưng hai mí cứ như có nam châm hút xuống mở thế nào cũng không thành. Cuối cùng là khép lại hoàn toàn ....
******************
- Á Kỳ! Á Kỳ ......Á Kỳ à!
Bên tai cứ có người liên tục gọi tên, mà cò thêm vỗ vỗ vào mặt làm Á Kỳ mở mắt tỉnh dậy
Nhìn thấy xung quanh là căn phòng xa lạ, bản thân lại nằm trên một chiếc giường lớn. Nhìn kế tiếp sang người gọi cô, giật mình:
- La Chí Hạo sao anh lại ở đây? đây là đâu vậy? sao em lại ở đây?
La Chí Hạo ngẩn người ra, giây kế tiếp liền hỏi ngược lại Á Kỳ:
- Chứ không phải là em nhắn tin bảo anh đến đây có việc gấp sao?
Á Kỳ lắc đầu:
- Em hoàn toàn không có
- Vậy tại sao em lại nằm ngủ ở đây ?
- Em cũng không biết
Lục lọi trí nhớ, cô nhớ ra rồi...
- À đúng rồi khi nãy hình như em có choáng rồi bất tỉnh hay sao ấy. Rồi chắc ai đó mang em tới đây sau rồi gọi đến anh tới
Nghe lập luận của cô có lý nên La Chí Hạo gật đầu "ừ" một cái
- Vậy bây giờ em thấy khá hơn chưa?
- Em cảm thấy tốt rồi.
Lại nhớ tiếp việc gì nữa, liền chụp lấy điện thoại. Trên màn hình cuộc gọi của Dịch Tân đã lên mười cuộc. Anh chắc là đang nổi nóng rồi.
Liền nhấc chân bước xuống giường mang đôi cao gót vàovới tốc độ nhanh nhất, hướng thẳng ra cửa phòng
- Em đi đâu vậy?
Cô vội vàng làm La Chí Hạo chỉ kịp hỏi với theo.
Quay lại nhìn La Chí Hạo, Á Kỳ gấp gáp mà nói:
- Chí Hạo em phải trở về buổi tiệc, Dịch Tân anh ấy tìm không thấy em nhất định sẽ nổi giận
Do gấp gáp bước đi trên đôi cao gót mà cô bị trượt chân té ngã khiến cổ chân có hơi đau. La Chí Hạo bước đến đỡ cô, nói sẽ giúp dìu cô đến cửa thang máy. Chân đau nên cô gật đầu
Tới cửa thang máy cô cảm ơn anh rồi nhấn thang máy xuống sảnh tiệc
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Chap 25: Dạ tiệc (2)Anh và cô cùng sáng bước bên nhau trong buổi tiệc, lướt qua chào hỏi không ít người cũng gặp qua cha con La Thiên, ông ta vẫn bắt tay chào hỏi. Cho tới khi một số chủ tịch công ty khác muốn gặp riêng anh bàn việc thì anh với cô mới tách ra. Khi đi Dịch Tân còn không quên dặn dò cô: " Em ở đây nhớ đừng đi xa quá, có gì thì gọi cho anh biết không?". Á Kỳ mỉm cười gật đầu, tay đưa ra phẩy phẩy ý bảo anh cứ yên tâm điDạo vòng vòng trong sảnh tiệc, gặp vài người biết cô thì chào hỏi xã giao. Nhìn ngoài sàn nhảy mọi người đang hăng say khiêu vũ, giai điệu nhịp nhàng phối hợp rất ăn ý.Lo nhìn họ mà va phải người khác. May mà không sao, vội vàng xin lỗi người đàn ông bị va phải cũng chỉ gật đầu rồi bước lẫn vào đám đông tham dự.Không biết bước thế nào đã ra khỏi sảnh tiệc. Á Kỳ cô thật sự không hợp với những nơi ồn ào đông đúc này. Nhìn ly rượu vang trên tay còn hơn một nửa, ngửa cổ lên mà uống sạch một hơi. Bước vài bước tới khu ban công, tận hưởng cảm giác gió lùa vào người thật thoải mái, thả lỏng bản thân.Có phải là thoải mái quá không mà bản thân bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Nó đến sao mà lẹ quá, cô đã cố mở to mắt nhưng hai mí cứ như có nam châm hút xuống mở thế nào cũng không thành. Cuối cùng là khép lại hoàn toàn ....******************- Á Kỳ! Á Kỳ ......Á Kỳ à!Bên tai cứ có người liên tục gọi tên, mà cò thêm vỗ vỗ vào mặt làm Á Kỳ mở mắt tỉnh dậyNhìn thấy xung quanh là căn phòng xa lạ, bản thân lại nằm trên một chiếc giường lớn. Nhìn kế tiếp sang người gọi cô, giật mình:- La Chí Hạo sao anh lại ở đây? đây là đâu vậy? sao em lại ở đây?La Chí Hạo ngẩn người ra, giây kế tiếp liền hỏi ngược lại Á Kỳ:- Chứ không phải là em nhắn tin bảo anh đến đây có việc gấp sao?Á Kỳ lắc đầu:- Em hoàn toàn không có- Vậy tại sao em lại nằm ngủ ở đây ?- Em cũng không biếtLục lọi trí nhớ, cô nhớ ra rồi...- À đúng rồi khi nãy hình như em có choáng rồi bất tỉnh hay sao ấy. Rồi chắc ai đó mang em tới đây sau rồi gọi đến anh tớiNghe lập luận của cô có lý nên La Chí Hạo gật đầu "ừ" một cái- Vậy bây giờ em thấy khá hơn chưa?- Em cảm thấy tốt rồi.Lại nhớ tiếp việc gì nữa, liền chụp lấy điện thoại. Trên màn hình cuộc gọi của Dịch Tân đã lên mười cuộc. Anh chắc là đang nổi nóng rồi.Liền nhấc chân bước xuống giường mang đôi cao gót vàovới tốc độ nhanh nhất, hướng thẳng ra cửa phòng- Em đi đâu vậy?Cô vội vàng làm La Chí Hạo chỉ kịp hỏi với theo.Quay lại nhìn La Chí Hạo, Á Kỳ gấp gáp mà nói:- Chí Hạo em phải trở về buổi tiệc, Dịch Tân anh ấy tìm không thấy em nhất định sẽ nổi giậnDo gấp gáp bước đi trên đôi cao gót mà cô bị trượt chân té ngã khiến cổ chân có hơi đau. La Chí Hạo bước đến đỡ cô, nói sẽ giúp dìu cô đến cửa thang máy. Chân đau nên cô gật đầuTới cửa thang máy cô cảm ơn anh rồi nhấn thang máy xuống sảnh tiệc