Tác giả:

Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…

Chương 40: Vụ nổ trong rừng (2)

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Chiếc xe không thắng cứ thế lao vun vút trên con đường, cô nhìn mọi thứ bên ngoài qua cửa kính xe cứ như một loạt hình ảnh đan xen nhau xuất hiện chớp nhoáng. Nếu như tên kia nói đúng, nếu cuối con đường kia là vách núi với cái vận tốc điên cuồng như bây giờ mà rơi xuống đó chắc chắn cô sẽ tan xác.Á Kỳ lấy tay bật thật mạnh cánh cửa xe, nhưng không làm sao mở ra được ,nó bị kẹt rồi. Nhìn tình thế trước mắt.... không lẽ cô phải chết như thế này sao? Chết một cách không rõ ràng, bản thân cô còn không hiểu là ai và tại sao lại có kẻ lại cố tình ép cô tới con đường chết như vậy?. Cô chết thì ông sẽ làm sao đây? Kỳ gia cũng chỉ còn có cô và ông mà thôi, còn cuộc sống của cô và cả ... cuộc hôn nhân kia nữa, nếu cô không còn tồn tại có phải Dịch Tân sẽ coi cô là người phụ nữ đê tiện, hư hỏng tới suốt đời? KHÔNGGG!!!Cô không được phép chết, bằng mọi giá phải thoát ra khỏi chỗ này.Một lần nữa, lại một lần nữa cô cố hết sức giật thật mạnh cửa xe ra. Xe đã chạy gần hết con đường mòn, cô qua kính xe đã nhìn thấy được mấp mé vách núi rồi. Không còn thời gian nữa rồi. Mồ hôi cô trong xe túa ra như mưa, mặt cô tái bệch đi vì dùng sức, cô mím môi cố gồng sức mà giật cửa xe raMột tiếng " Cách" mở rồi. Cửa xe mở rồi nhưng....chiếc xe đã lao tới vách vực rồi. Nó theo đà phóng ra khỏi vách , Á Kỳ không nghĩ nhiều đến sống chết liền khi xe lao ra ngoài vực, bản thân cô cũng mở bung cửa xe mà nhảy ra ngoài theo.Chiếc xe lao ra rồi nhanh rơi xuống, nó rơi mạnh xuống đất rồi phát nổ như một trái bom khổng lồ. Bốc lửa cháy rực, tiếng nổ vang lên cực kỳ mạnh trong khu rừng....Còn cô nhắm hai mắt thả mình cho không trung, cho số phận an bày, một là cô chết hai là có thể sống. Cú rơi tiếp đất mạnh mẽ, toàn thân liền một trận đau đớn khủng khiếp ập tới. Theo chiều dốc núi cô lăn vòng vòng. Mỗi vòng trôi qua, những đám cây khô cứ thay phiên nhau như lưỡi dao cắt lên da thịt cô. Tới cuối cùng cô lăn đụng vào một tảng đá lớn rồi dừng lại bất tỉnh.********************- Tư Mã, anh đến đây, chúng tôi tìm thấy một phụ nữ ở đây, cô ta đang bị thươngNgười đàn ông tên Tư Mã bước lại nơi tảng đá lớn mà đám vệ sĩ cạnh gác báo tin, nhíu mày đầy bực bội:- Sao lại có người xuất hiện ở đây, các anh làm việc kiểu gì vậy??- Chúng tôi đã tuần tra ở đây một giờ trước mà nhưng vừa nãy nghe tiếng nổ nên mới quay lạiTư Mã nhìn người phụ nữ người chi chít là vết thương, bê bết máu, hỏi:- Đã xảy ra chuyện gì?Đám vệ sĩ cung kính nhanh trả lời:- Có lẽ là tai nạn xe, chiếc xe không cẩn thận mà lao xuống đây- Cô ta còn sống không?Tên vệ sĩ ấp úng:-Còn nhưng xem ra rất yếu, chúng ta có nên .... nên đem cô ta về " Long Cơ " không?Tư Mã liền tức giận:- Cậu còn không biết "Long Cơ " trước nay cấm bất cứ ai đem người lạ xâm nhập vào à- Tôi biết nhưng.... bỏ mặc thế này cô ta chắc chắn sẽ chếtTư Mã nghe câu nói của tên vệ sĩ lại nhìn người phụ nữa bê bết máu kia. Cô ta nhìn là biết bị thương không hề nhẹ , nhưng ở chốn rừng núi lại chạy tới bị tai nạn quả thật rất đáng nghi ngờ. Nhưng thấy chết mà bỏ mặc trước nay không phải là tư cách của kẻ trong Long Cơ- Thôi được rồi, các người kiểm tra xem trên người cô ta có mang theo gì lạ không? Nếu an toàn thì mang cô ta về Long Cơ, tôi sẽ nói với lão đại. Còn chiếc xe mau cử người báo cho cảnh sát lại thu dọn. Nhớ đừng để họ quá lấn tới ,lợi dụng sơ hở ảnh hưởng tới Long Cơ- Tôi biết,tôi sẽ hết sức cẩn thận

Chiếc xe không thắng cứ thế lao vun vút trên con đường, cô nhìn mọi thứ bên ngoài qua cửa kính xe cứ như một loạt hình ảnh đan xen nhau xuất hiện chớp nhoáng. Nếu như tên kia nói đúng, nếu cuối con đường kia là vách núi với cái vận tốc điên cuồng như bây giờ mà rơi xuống đó chắc chắn cô sẽ tan xác.

Á Kỳ lấy tay bật thật mạnh cánh cửa xe, nhưng không làm sao mở ra được ,nó bị kẹt rồi. Nhìn tình thế trước mắt.... không lẽ cô phải chết như thế này sao? Chết một cách không rõ ràng, bản thân cô còn không hiểu là ai và tại sao lại có kẻ lại cố tình ép cô tới con đường chết như vậy?. Cô chết thì ông sẽ làm sao đây? Kỳ gia cũng chỉ còn có cô và ông mà thôi, còn cuộc sống của cô và cả ... cuộc hôn nhân kia nữa, nếu cô không còn tồn tại có phải Dịch Tân sẽ coi cô là người phụ nữ đê tiện, hư hỏng tới suốt đời? KHÔNGGG!!!Cô không được phép chết, bằng mọi giá phải thoát ra khỏi chỗ này.

Một lần nữa, lại một lần nữa cô cố hết sức giật thật mạnh cửa xe ra. Xe đã chạy gần hết con đường mòn, cô qua kính xe đã nhìn thấy được mấp mé vách núi rồi. Không còn thời gian nữa rồi. Mồ hôi cô trong xe túa ra như mưa, mặt cô tái bệch đi vì dùng sức, cô mím môi cố gồng sức mà giật cửa xe ra

Một tiếng " Cách" mở rồi. Cửa xe mở rồi nhưng....chiếc xe đã lao tới vách vực rồi. Nó theo đà phóng ra khỏi vách , Á Kỳ không nghĩ nhiều đến sống chết liền khi xe lao ra ngoài vực, bản thân cô cũng mở bung cửa xe mà nhảy ra ngoài theo.

Chiếc xe lao ra rồi nhanh rơi xuống, nó rơi mạnh xuống đất rồi phát nổ như một trái bom khổng lồ. Bốc lửa cháy rực, tiếng nổ vang lên cực kỳ mạnh trong khu rừng....

Còn cô nhắm hai mắt thả mình cho không trung, cho số phận an bày, một là cô chết hai là có thể sống. Cú rơi tiếp đất mạnh mẽ, toàn thân liền một trận đau đớn khủng khiếp ập tới. Theo chiều dốc núi cô lăn vòng vòng. Mỗi vòng trôi qua, những đám cây khô cứ thay phiên nhau như lưỡi dao cắt lên da thịt cô. Tới cuối cùng cô lăn đụng vào một tảng đá lớn rồi dừng lại bất tỉnh.

********************

- Tư Mã, anh đến đây, chúng tôi tìm thấy một phụ nữ ở đây, cô ta đang bị thương

Người đàn ông tên Tư Mã bước lại nơi tảng đá lớn mà đám vệ sĩ cạnh gác báo tin, nhíu mày đầy bực bội:

- Sao lại có người xuất hiện ở đây, các anh làm việc kiểu gì vậy??

- Chúng tôi đã tuần tra ở đây một giờ trước mà nhưng vừa nãy nghe tiếng nổ nên mới quay lại

Tư Mã nhìn người phụ nữ người chi chít là vết thương, bê bết máu, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Đám vệ sĩ cung kính nhanh trả lời:

- Có lẽ là tai nạn xe, chiếc xe không cẩn thận mà lao xuống đây

- Cô ta còn sống không?

Tên vệ sĩ ấp úng:

-Còn nhưng xem ra rất yếu, chúng ta có nên .... nên đem cô ta về " Long Cơ " không?

Tư Mã liền tức giận:

- Cậu còn không biết "Long Cơ " trước nay cấm bất cứ ai đem người lạ xâm nhập vào à

- Tôi biết nhưng.... bỏ mặc thế này cô ta chắc chắn sẽ chết

Tư Mã nghe câu nói của tên vệ sĩ lại nhìn người phụ nữa bê bết máu kia. Cô ta nhìn là biết bị thương không hề nhẹ , nhưng ở chốn rừng núi lại chạy tới bị tai nạn quả thật rất đáng nghi ngờ. Nhưng thấy chết mà bỏ mặc trước nay không phải là tư cách của kẻ trong Long Cơ

- Thôi được rồi, các người kiểm tra xem trên người cô ta có mang theo gì lạ không? Nếu an toàn thì mang cô ta về Long Cơ, tôi sẽ nói với lão đại. Còn chiếc xe mau cử người báo cho cảnh sát lại thu dọn. Nhớ đừng để họ quá lấn tới ,lợi dụng sơ hở ảnh hưởng tới Long Cơ

- Tôi biết,tôi sẽ hết sức cẩn thận

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Chiếc xe không thắng cứ thế lao vun vút trên con đường, cô nhìn mọi thứ bên ngoài qua cửa kính xe cứ như một loạt hình ảnh đan xen nhau xuất hiện chớp nhoáng. Nếu như tên kia nói đúng, nếu cuối con đường kia là vách núi với cái vận tốc điên cuồng như bây giờ mà rơi xuống đó chắc chắn cô sẽ tan xác.Á Kỳ lấy tay bật thật mạnh cánh cửa xe, nhưng không làm sao mở ra được ,nó bị kẹt rồi. Nhìn tình thế trước mắt.... không lẽ cô phải chết như thế này sao? Chết một cách không rõ ràng, bản thân cô còn không hiểu là ai và tại sao lại có kẻ lại cố tình ép cô tới con đường chết như vậy?. Cô chết thì ông sẽ làm sao đây? Kỳ gia cũng chỉ còn có cô và ông mà thôi, còn cuộc sống của cô và cả ... cuộc hôn nhân kia nữa, nếu cô không còn tồn tại có phải Dịch Tân sẽ coi cô là người phụ nữ đê tiện, hư hỏng tới suốt đời? KHÔNGGG!!!Cô không được phép chết, bằng mọi giá phải thoát ra khỏi chỗ này.Một lần nữa, lại một lần nữa cô cố hết sức giật thật mạnh cửa xe ra. Xe đã chạy gần hết con đường mòn, cô qua kính xe đã nhìn thấy được mấp mé vách núi rồi. Không còn thời gian nữa rồi. Mồ hôi cô trong xe túa ra như mưa, mặt cô tái bệch đi vì dùng sức, cô mím môi cố gồng sức mà giật cửa xe raMột tiếng " Cách" mở rồi. Cửa xe mở rồi nhưng....chiếc xe đã lao tới vách vực rồi. Nó theo đà phóng ra khỏi vách , Á Kỳ không nghĩ nhiều đến sống chết liền khi xe lao ra ngoài vực, bản thân cô cũng mở bung cửa xe mà nhảy ra ngoài theo.Chiếc xe lao ra rồi nhanh rơi xuống, nó rơi mạnh xuống đất rồi phát nổ như một trái bom khổng lồ. Bốc lửa cháy rực, tiếng nổ vang lên cực kỳ mạnh trong khu rừng....Còn cô nhắm hai mắt thả mình cho không trung, cho số phận an bày, một là cô chết hai là có thể sống. Cú rơi tiếp đất mạnh mẽ, toàn thân liền một trận đau đớn khủng khiếp ập tới. Theo chiều dốc núi cô lăn vòng vòng. Mỗi vòng trôi qua, những đám cây khô cứ thay phiên nhau như lưỡi dao cắt lên da thịt cô. Tới cuối cùng cô lăn đụng vào một tảng đá lớn rồi dừng lại bất tỉnh.********************- Tư Mã, anh đến đây, chúng tôi tìm thấy một phụ nữ ở đây, cô ta đang bị thươngNgười đàn ông tên Tư Mã bước lại nơi tảng đá lớn mà đám vệ sĩ cạnh gác báo tin, nhíu mày đầy bực bội:- Sao lại có người xuất hiện ở đây, các anh làm việc kiểu gì vậy??- Chúng tôi đã tuần tra ở đây một giờ trước mà nhưng vừa nãy nghe tiếng nổ nên mới quay lạiTư Mã nhìn người phụ nữ người chi chít là vết thương, bê bết máu, hỏi:- Đã xảy ra chuyện gì?Đám vệ sĩ cung kính nhanh trả lời:- Có lẽ là tai nạn xe, chiếc xe không cẩn thận mà lao xuống đây- Cô ta còn sống không?Tên vệ sĩ ấp úng:-Còn nhưng xem ra rất yếu, chúng ta có nên .... nên đem cô ta về " Long Cơ " không?Tư Mã liền tức giận:- Cậu còn không biết "Long Cơ " trước nay cấm bất cứ ai đem người lạ xâm nhập vào à- Tôi biết nhưng.... bỏ mặc thế này cô ta chắc chắn sẽ chếtTư Mã nghe câu nói của tên vệ sĩ lại nhìn người phụ nữa bê bết máu kia. Cô ta nhìn là biết bị thương không hề nhẹ , nhưng ở chốn rừng núi lại chạy tới bị tai nạn quả thật rất đáng nghi ngờ. Nhưng thấy chết mà bỏ mặc trước nay không phải là tư cách của kẻ trong Long Cơ- Thôi được rồi, các người kiểm tra xem trên người cô ta có mang theo gì lạ không? Nếu an toàn thì mang cô ta về Long Cơ, tôi sẽ nói với lão đại. Còn chiếc xe mau cử người báo cho cảnh sát lại thu dọn. Nhớ đừng để họ quá lấn tới ,lợi dụng sơ hở ảnh hưởng tới Long Cơ- Tôi biết,tôi sẽ hết sức cẩn thận

Chương 40: Vụ nổ trong rừng (2)