Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…
Chương 43: Tin dữ
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Đêm tối đã bao trùm cả một khu rừng bạt ngàn. Y lời của Cung Chính Thần, ban ngày khí hậu ở đây rất biết chiều lòng người, ôn hòa dễ chịu nhưng mà vào đêm nó lạ trở chứng ngang tàn rít gió ầm ĩ, lạnh thấu xương thật đáng sợ....Cung Chính Thần đứng trong căn phòng ấm áp mà nhìn ra bên ngoài lạnh lẽo kia. Anh nhìn thấy Tư Mã đang hì hục chạy, xem sức anh ra rất khỏe chạy rất nhanh. Phạt anh ta cũng là muốn mượn cớ cảnh cáo luôn những kẻ còn lại ,cho dù có là thân cận tới đâu thì khi phạm lỗi vẫn sẽ không tha thứ.Chuông điện thoại nơi bàn reo lên phá tan cả không gian trầm mặc"Reng reng reng.....!"Cung Chính Thần trở lại nơi bàn làm việc, đưa tay nhấc ống nghe máy, đôi mắt anh cũng đảo qua nhìn đồng hồ đặt trên bàn...quá nửa khuya rồi. Mở lời:- Là tôi đâyGiọng người bên kia đầy sợ hãi:- Lão.. lão đại!!! không xong rồi... tiểu thư Anna, cô ấy... tự tử rồi!Câu nói truyền từ bên kia đầu dây về làm cho cả người Cung Chính Thần căng cứng lại, đại não như có cái gì đó chèn ép đến sắp nổ tung ra được, tay anh nắm chặt thành quyền gân tay nổi lên lằn lừng dấu. Tất cả sự bình tỉnh nơi anh không còn nữaAnna chết rồi.. tại sao lại ngay vào lúc này!
Đêm tối đã bao trùm cả một khu rừng bạt ngàn. Y lời của Cung Chính Thần, ban ngày khí hậu ở đây rất biết chiều lòng người, ôn hòa dễ chịu nhưng mà vào đêm nó lạ trở chứng ngang tàn rít gió ầm ĩ, lạnh thấu xương thật đáng sợ....
Cung Chính Thần đứng trong căn phòng ấm áp mà nhìn ra bên ngoài lạnh lẽo kia. Anh nhìn thấy Tư Mã đang hì hục chạy, xem sức anh ra rất khỏe chạy rất nhanh. Phạt anh ta cũng là muốn mượn cớ cảnh cáo luôn những kẻ còn lại ,cho dù có là thân cận tới đâu thì khi phạm lỗi vẫn sẽ không tha thứ.
Chuông điện thoại nơi bàn reo lên phá tan cả không gian trầm mặc
"Reng reng reng.....!"
Cung Chính Thần trở lại nơi bàn làm việc, đưa tay nhấc ống nghe máy, đôi mắt anh cũng đảo qua nhìn đồng hồ đặt trên bàn...quá nửa khuya rồi. Mở lời:
- Là tôi đây
Giọng người bên kia đầy sợ hãi:
- Lão.. lão đại!!! không xong rồi... tiểu thư Anna, cô ấy... tự tử rồi!
Câu nói truyền từ bên kia đầu dây về làm cho cả người Cung Chính Thần căng cứng lại, đại não như có cái gì đó chèn ép đến sắp nổ tung ra được, tay anh nắm chặt thành quyền gân tay nổi lên lằn lừng dấu. Tất cả sự bình tỉnh nơi anh không còn nữa
Anna chết rồi.. tại sao lại ngay vào lúc này!
Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Đêm tối đã bao trùm cả một khu rừng bạt ngàn. Y lời của Cung Chính Thần, ban ngày khí hậu ở đây rất biết chiều lòng người, ôn hòa dễ chịu nhưng mà vào đêm nó lạ trở chứng ngang tàn rít gió ầm ĩ, lạnh thấu xương thật đáng sợ....Cung Chính Thần đứng trong căn phòng ấm áp mà nhìn ra bên ngoài lạnh lẽo kia. Anh nhìn thấy Tư Mã đang hì hục chạy, xem sức anh ra rất khỏe chạy rất nhanh. Phạt anh ta cũng là muốn mượn cớ cảnh cáo luôn những kẻ còn lại ,cho dù có là thân cận tới đâu thì khi phạm lỗi vẫn sẽ không tha thứ.Chuông điện thoại nơi bàn reo lên phá tan cả không gian trầm mặc"Reng reng reng.....!"Cung Chính Thần trở lại nơi bàn làm việc, đưa tay nhấc ống nghe máy, đôi mắt anh cũng đảo qua nhìn đồng hồ đặt trên bàn...quá nửa khuya rồi. Mở lời:- Là tôi đâyGiọng người bên kia đầy sợ hãi:- Lão.. lão đại!!! không xong rồi... tiểu thư Anna, cô ấy... tự tử rồi!Câu nói truyền từ bên kia đầu dây về làm cho cả người Cung Chính Thần căng cứng lại, đại não như có cái gì đó chèn ép đến sắp nổ tung ra được, tay anh nắm chặt thành quyền gân tay nổi lên lằn lừng dấu. Tất cả sự bình tỉnh nơi anh không còn nữaAnna chết rồi.. tại sao lại ngay vào lúc này!