Tác giả:

Trong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị…

Chương 51: Ai là người được lợi? (2)

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Dịch Tân theo tiếng nói của Thiếu Dương mà nhìn ra bên ngoài, quả nhiên cậu ta đang ở dưới còn dắt theo rất nhiều vệ sĩ đang cản phóng viên lại.Dịch Tân vội vàng bước ra cửa chính thẳng ra ngoài. Đám phóng viên khi nhìn thấy anh xuất hiện đã ầm ĩ đặt câu hỏi tới tấp :- Dịch tổng việc lần này vợ ngài tự tử không biết là lý do gì ?- Nghe nói Dịch thiếu phu nhân ngày trước từng có quan hệ không rõ với thiếu gia La thị phải chăng vì đó mà tự sát?- Dịch tổng xin ngài cho ý kiến có phải do hôn nhân không thuận lợi ?- Minh Pháp đang phát triển sự việc này có gây bất lợi không?Từ đầu tới cuối anh vẫn không hé môi nửa lời, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế chỉ chờ vệ sĩ dọn đường rồi ngồi trong xe. Trong xe Thiếu Dương đã ngồi sẵn sàng ở đó ưu nhã nhìn anh. Dịch Tân khẽ đưa tay chỉnh lại cổ tay áo, nói với người bên cạnh:- Lần này cảm ơn cậu!- Là anh em cả. Cũng chỉ là thêm một chiếc xe ,lôi kéo vài tên vệ sĩ ở nhà mà thôi. Tôi chỉ là giúp cậu bước đầu, cả Sở Nam cũng đã ở Minh Pháp rồi. Chuyện lần này liên quan đến mạng người cậu nên thận trọng.Dịnh Tân mệt mỏi dựa người lên lưng ghế, đôi mắt mệt mỏi nhìn ra đường phố bên ngoài, tâm tư như treo ở đâu đó mãi lúc lâu mới lên tiếng:- Thiếu Dương cậu giúp tôi một việc. Cậu tới xem dùm tôi tình hình ông của Á Kỳ ở bệnh viện trước giúp tôi, hiện giờ tôi phải tập trung giữ cơ nghiệp của ông ấy trước đã.- Được mà cậu không phải lo ,tôi sẽ trực tiếp đến nhờ bác sĩ giỏi nhất để chữa cho ông ấy.Thiếu Dương nhìn Dịch Tân một bên khổ tâm như vậy cũng buột miệng một câu hỏi:- Dịch Tân,Á Kỳ mất đi rồi! thật sự cậu có đau lòng không?Dịch Tân mắt vẫn vô thức nhìn ra bên ngoài rồi nhàn nhạt buông một câu vô thức:- Có động tâm thì sẽ có đau!

Dịch Tân theo tiếng nói của Thiếu Dương mà nhìn ra bên ngoài, quả nhiên cậu ta đang ở dưới còn dắt theo rất nhiều vệ sĩ đang cản phóng viên lại.

Dịch Tân vội vàng bước ra cửa chính thẳng ra ngoài. Đám phóng viên khi nhìn thấy anh xuất hiện đã ầm ĩ đặt câu hỏi tới tấp :

- Dịch tổng việc lần này vợ ngài tự tử không biết là lý do gì ?

- Nghe nói Dịch thiếu phu nhân ngày trước từng có quan hệ không rõ với thiếu gia La thị phải chăng vì đó mà tự sát?

- Dịch tổng xin ngài cho ý kiến có phải do hôn nhân không thuận lợi ?

- Minh Pháp đang phát triển sự việc này có gây bất lợi không?

Từ đầu tới cuối anh vẫn không hé môi nửa lời, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế chỉ chờ vệ sĩ dọn đường rồi ngồi trong xe. Trong xe Thiếu Dương đã ngồi sẵn sàng ở đó ưu nhã nhìn anh. Dịch Tân khẽ đưa tay chỉnh lại cổ tay áo, nói với người bên cạnh:

- Lần này cảm ơn cậu!

- Là anh em cả. Cũng chỉ là thêm một chiếc xe ,lôi kéo vài tên vệ sĩ ở nhà mà thôi. Tôi chỉ là giúp cậu bước đầu, cả Sở Nam cũng đã ở Minh Pháp rồi. Chuyện lần này liên quan đến mạng người cậu nên thận trọng.

Dịnh Tân mệt mỏi dựa người lên lưng ghế, đôi mắt mệt mỏi nhìn ra đường phố bên ngoài, tâm tư như treo ở đâu đó mãi lúc lâu mới lên tiếng:

- Thiếu Dương cậu giúp tôi một việc. Cậu tới xem dùm tôi tình hình ông của Á Kỳ ở bệnh viện trước giúp tôi, hiện giờ tôi phải tập trung giữ cơ nghiệp của ông ấy trước đã.

- Được mà cậu không phải lo ,tôi sẽ trực tiếp đến nhờ bác sĩ giỏi nhất để chữa cho ông ấy.

Thiếu Dương nhìn Dịch Tân một bên khổ tâm như vậy cũng buột miệng một câu hỏi:

- Dịch Tân,Á Kỳ mất đi rồi! thật sự cậu có đau lòng không?

Dịch Tân mắt vẫn vô thức nhìn ra bên ngoài rồi nhàn nhạt buông một câu vô thức:

- Có động tâm thì sẽ có đau!

Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám ĐốcTác giả: Phương ÁiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong ngôi biệt thự sang trọng kiểu dáng châu Âu .Một người đàn ông cao lớn, ngũ quan anh tuấn đến động lòng người, đang đứng trước tấm gương lớn tao nhã mặc âu phục, đột nhiên anh cau mày rồi lên tiếng: - Á Kỳ! Á Kỳ cô đâu rồi? cà vạt của tôi đi đâu rồi ? - Dịch Tân anh chờ em một lát em mang lên ngay Không lâu sau đó đã thấy Á Kỳ hớt hải chạy vội vào phòng với cái cà vạt trong tay, nhóm chân thắt nó vào cho Dịch Tân - Tại sao cô luôn phải chờ tôi lên tiếng nhắc nhở cô như thế - Em xin lỗi tại sáng dì Minh gọi em hỏi vài thứ trong bếp - Cô khi nào cũng có lý do cho mình Nghe anh nói vậy Á Kỳ thự sự thấy mình như kẻ mang tội vội lên tiếng : -Không là thật mà là em .... - Thôi được rồi tôi còn phải đến công ty không có thời gian dài dòng đâu Nói rồi anh thậm chí không nhìn lại cô thêm lần nào nửa bước ra khỏi phòng.Á Kỳ chỉ kịp gọi với theo anh : -Dịch Tân anh ăn sáng rồi hãy đi làm. Em có nấu cháo ngũ vị anh thích đấy Nghe vậy anh chỉ đáp lại cô một câu: - Hôm nay tôi không có khẩu vị… Dịch Tân theo tiếng nói của Thiếu Dương mà nhìn ra bên ngoài, quả nhiên cậu ta đang ở dưới còn dắt theo rất nhiều vệ sĩ đang cản phóng viên lại.Dịch Tân vội vàng bước ra cửa chính thẳng ra ngoài. Đám phóng viên khi nhìn thấy anh xuất hiện đã ầm ĩ đặt câu hỏi tới tấp :- Dịch tổng việc lần này vợ ngài tự tử không biết là lý do gì ?- Nghe nói Dịch thiếu phu nhân ngày trước từng có quan hệ không rõ với thiếu gia La thị phải chăng vì đó mà tự sát?- Dịch tổng xin ngài cho ý kiến có phải do hôn nhân không thuận lợi ?- Minh Pháp đang phát triển sự việc này có gây bất lợi không?Từ đầu tới cuối anh vẫn không hé môi nửa lời, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế chỉ chờ vệ sĩ dọn đường rồi ngồi trong xe. Trong xe Thiếu Dương đã ngồi sẵn sàng ở đó ưu nhã nhìn anh. Dịch Tân khẽ đưa tay chỉnh lại cổ tay áo, nói với người bên cạnh:- Lần này cảm ơn cậu!- Là anh em cả. Cũng chỉ là thêm một chiếc xe ,lôi kéo vài tên vệ sĩ ở nhà mà thôi. Tôi chỉ là giúp cậu bước đầu, cả Sở Nam cũng đã ở Minh Pháp rồi. Chuyện lần này liên quan đến mạng người cậu nên thận trọng.Dịnh Tân mệt mỏi dựa người lên lưng ghế, đôi mắt mệt mỏi nhìn ra đường phố bên ngoài, tâm tư như treo ở đâu đó mãi lúc lâu mới lên tiếng:- Thiếu Dương cậu giúp tôi một việc. Cậu tới xem dùm tôi tình hình ông của Á Kỳ ở bệnh viện trước giúp tôi, hiện giờ tôi phải tập trung giữ cơ nghiệp của ông ấy trước đã.- Được mà cậu không phải lo ,tôi sẽ trực tiếp đến nhờ bác sĩ giỏi nhất để chữa cho ông ấy.Thiếu Dương nhìn Dịch Tân một bên khổ tâm như vậy cũng buột miệng một câu hỏi:- Dịch Tân,Á Kỳ mất đi rồi! thật sự cậu có đau lòng không?Dịch Tân mắt vẫn vô thức nhìn ra bên ngoài rồi nhàn nhạt buông một câu vô thức:- Có động tâm thì sẽ có đau!

Chương 51: Ai là người được lợi? (2)