“Ô oa,làm sao bây giờ làm sao bây giờ, vì cái gì lại tìm không thấy a??? Đáng ghét!” “Ngươi đồ đần độn này, đây chính là Hàn Chỉ Minh đưa cho hắn giữ lại, ngươi làm thế nào lại làm mất, lần này chúng ta chết chắc rồi ~~~” ************************************************************************ Một căn nhà đơn sơ, tuy là không đến mức chỉ có bốn bức tường, thế nhưng cũng tìm không ra cái gì trông giống vật dụng trong nhà, duy nhất nhìn qua có vẻ tương đối có giá trị, chính là một dàn máy tính chủ đặt ở góc tường, và một cái mũ giáp dày nặng đã lỗi thời, cái kia chính là quà sinh nhật của Kỳ Kỳ, ba ba tặng hắn lúc sáu tuổi, tuy rằng, khi đó hắn còn chưa thể chơi, nhưng mà nhận được quà tặng vẫn là rất vui vẻ. Có điều phía trên bụi bặm đã chồng chất, đã rất lâu không có ai dùng qua. Trong phòng nhỏ, ở một chỗ tương đối dễ thấy khác, chính là bức ảnh thật lớn trên tường kia, chính xác phải nói là hai bức ảnh hợp lại cùng một chỗ. Trong ảnh là một người phụ nữ tuổi còn trẻ, trên tay ôm một…

Chương 36: Vĩ thanh

Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch OnlineTác giả: Luyến Trần (Mộng Tùy Tâm)Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Ô oa,làm sao bây giờ làm sao bây giờ, vì cái gì lại tìm không thấy a??? Đáng ghét!” “Ngươi đồ đần độn này, đây chính là Hàn Chỉ Minh đưa cho hắn giữ lại, ngươi làm thế nào lại làm mất, lần này chúng ta chết chắc rồi ~~~” ************************************************************************ Một căn nhà đơn sơ, tuy là không đến mức chỉ có bốn bức tường, thế nhưng cũng tìm không ra cái gì trông giống vật dụng trong nhà, duy nhất nhìn qua có vẻ tương đối có giá trị, chính là một dàn máy tính chủ đặt ở góc tường, và một cái mũ giáp dày nặng đã lỗi thời, cái kia chính là quà sinh nhật của Kỳ Kỳ, ba ba tặng hắn lúc sáu tuổi, tuy rằng, khi đó hắn còn chưa thể chơi, nhưng mà nhận được quà tặng vẫn là rất vui vẻ. Có điều phía trên bụi bặm đã chồng chất, đã rất lâu không có ai dùng qua. Trong phòng nhỏ, ở một chỗ tương đối dễ thấy khác, chính là bức ảnh thật lớn trên tường kia, chính xác phải nói là hai bức ảnh hợp lại cùng một chỗ. Trong ảnh là một người phụ nữ tuổi còn trẻ, trên tay ôm một… Lần nữa trở lại trong trò chơi, đã là chuyện của một tháng sau. Sau khi Kỳ Kỳ login, Thiên sứ tiểu bạch cẩu khẩn cấp từ trong thanh sủng vật nhảy ra, chỉ trích chủ nhân không có trách nhiệm gì với mình cả.“Ngươi cuối cùng cũng lên a, mau làm ta ngộp đến muốn hỏng. Mau mang ta đi luyện cấp, ta nhất định phải thắng cái ác ma kia.”“Hừ, sợ ngươi hay sao.” Ác ma tiểu hắc cẩu đồng thời được thả ra cũng tích cực nghênh chiến, hai người, nga không, là hai tiểu cẩu lại như mọi ngày mắng chửi đánh lộn. Mãi cho đến khi Ma Tây bắt bọn nó giật ra.“Trước khi đi luyện cấp, còn có chuyện phải làm.” Chỉ thấy Nhã Lạc Khắc và Ái Nhĩ Ngu Ngốc, mỗi người ôm lấy một con chó, đi vào trong gian tiểu đ**m. Sau một lát, trong đ**m truyền ra tiếng gào thét của hai con cẩu: “Không được tắm a~~~” “Ngu Ngốc, đừng cắt đó là tóc ta ~~~” “A, cái này là cái gì a” một lát sau, thanh âm đã không còn, đi tới hai con tiểu cẩu vô cùng đáng yêu, trên người còn mặc y phục viền hoa, đáng yêu cực kỳ, có điều nếu như trương ra hai khuôn mặt đừng khóc lóc thảm thiết như vậy thì tốt hơn.“OK, xuất phát đi”“Đi nơi nào?”“Đương nhiên là Giáo đường rồi”————–Tung hoa ~~~ cuối cùng cũng xong

Lần nữa trở lại trong trò chơi, đã là chuyện của một tháng sau. Sau khi Kỳ Kỳ login, Thiên sứ tiểu bạch cẩu khẩn cấp từ trong thanh sủng vật nhảy ra, chỉ trích chủ nhân không có trách nhiệm gì với mình cả.

“Ngươi cuối cùng cũng lên a, mau làm ta ngộp đến muốn hỏng. Mau mang ta đi luyện cấp, ta nhất định phải thắng cái ác ma kia.”

“Hừ, sợ ngươi hay sao.” Ác ma tiểu hắc cẩu đồng thời được thả ra cũng tích cực nghênh chiến, hai người, nga không, là hai tiểu cẩu lại như mọi ngày mắng chửi đánh lộn. Mãi cho đến khi Ma Tây bắt bọn nó giật ra.

“Trước khi đi luyện cấp, còn có chuyện phải làm.” Chỉ thấy Nhã Lạc Khắc và Ái Nhĩ Ngu Ngốc, mỗi người ôm lấy một con chó, đi vào trong gian tiểu đ**m. Sau một lát, trong đ**m truyền ra tiếng gào thét của hai con cẩu: “Không được tắm a~~~” “Ngu Ngốc, đừng cắt đó là tóc ta ~~~” “A, cái này là cái gì a” một lát sau, thanh âm đã không còn, đi tới hai con tiểu cẩu vô cùng đáng yêu, trên người còn mặc y phục viền hoa, đáng yêu cực kỳ, có điều nếu như trương ra hai khuôn mặt đừng khóc lóc thảm thiết như vậy thì tốt hơn.

“OK, xuất phát đi”

“Đi nơi nào?”

“Đương nhiên là Giáo đường rồi”

————–

Tung hoa ~~~ cuối cùng cũng xong

Võng Du Chi Anh Hùng Vô Địch OnlineTác giả: Luyến Trần (Mộng Tùy Tâm)Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Ô oa,làm sao bây giờ làm sao bây giờ, vì cái gì lại tìm không thấy a??? Đáng ghét!” “Ngươi đồ đần độn này, đây chính là Hàn Chỉ Minh đưa cho hắn giữ lại, ngươi làm thế nào lại làm mất, lần này chúng ta chết chắc rồi ~~~” ************************************************************************ Một căn nhà đơn sơ, tuy là không đến mức chỉ có bốn bức tường, thế nhưng cũng tìm không ra cái gì trông giống vật dụng trong nhà, duy nhất nhìn qua có vẻ tương đối có giá trị, chính là một dàn máy tính chủ đặt ở góc tường, và một cái mũ giáp dày nặng đã lỗi thời, cái kia chính là quà sinh nhật của Kỳ Kỳ, ba ba tặng hắn lúc sáu tuổi, tuy rằng, khi đó hắn còn chưa thể chơi, nhưng mà nhận được quà tặng vẫn là rất vui vẻ. Có điều phía trên bụi bặm đã chồng chất, đã rất lâu không có ai dùng qua. Trong phòng nhỏ, ở một chỗ tương đối dễ thấy khác, chính là bức ảnh thật lớn trên tường kia, chính xác phải nói là hai bức ảnh hợp lại cùng một chỗ. Trong ảnh là một người phụ nữ tuổi còn trẻ, trên tay ôm một… Lần nữa trở lại trong trò chơi, đã là chuyện của một tháng sau. Sau khi Kỳ Kỳ login, Thiên sứ tiểu bạch cẩu khẩn cấp từ trong thanh sủng vật nhảy ra, chỉ trích chủ nhân không có trách nhiệm gì với mình cả.“Ngươi cuối cùng cũng lên a, mau làm ta ngộp đến muốn hỏng. Mau mang ta đi luyện cấp, ta nhất định phải thắng cái ác ma kia.”“Hừ, sợ ngươi hay sao.” Ác ma tiểu hắc cẩu đồng thời được thả ra cũng tích cực nghênh chiến, hai người, nga không, là hai tiểu cẩu lại như mọi ngày mắng chửi đánh lộn. Mãi cho đến khi Ma Tây bắt bọn nó giật ra.“Trước khi đi luyện cấp, còn có chuyện phải làm.” Chỉ thấy Nhã Lạc Khắc và Ái Nhĩ Ngu Ngốc, mỗi người ôm lấy một con chó, đi vào trong gian tiểu đ**m. Sau một lát, trong đ**m truyền ra tiếng gào thét của hai con cẩu: “Không được tắm a~~~” “Ngu Ngốc, đừng cắt đó là tóc ta ~~~” “A, cái này là cái gì a” một lát sau, thanh âm đã không còn, đi tới hai con tiểu cẩu vô cùng đáng yêu, trên người còn mặc y phục viền hoa, đáng yêu cực kỳ, có điều nếu như trương ra hai khuôn mặt đừng khóc lóc thảm thiết như vậy thì tốt hơn.“OK, xuất phát đi”“Đi nơi nào?”“Đương nhiên là Giáo đường rồi”————–Tung hoa ~~~ cuối cùng cũng xong

Chương 36: Vĩ thanh