Năm 2010, tại phòng thí nghiệm nổi tiếng với những nghiên cứu chế dược sinh vật. ” Rốt cục cũng đã làm ra đến đây!” Một thiếu niên mặc áo khoác trắng cao hứng giơ lên một ống nghiệm nhỏ, thưởng thức chất lỏng màu lam trong suốt trong đó”Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi thân hình 165cm này, ha ha ha”( cười sớm quá đó em^^) Thiếu niên ấy là Lăng Tông, 26 tuổi, nổi tiếng với việc nghiên cứu, chế dược sinh vật trong phòng thí nghiệm kiêm chủ tịch chế dược sư ( hẳn là có chức vụ này đi), là một thiên tài mới của thế kỉ với chỉ số thông minh là 185. Thật khiến cho người ta ao ước. Nhưng không phải con người nào cũng toàn vẹn, chế dược sư chỉ cao 1m65, khuôn mặt lại vô cùng đáng yêu, thêm nữa tiếng nói rất thanh và ôn nhu. Lần đầu tiên gặp mặt sẽ không nghĩ hắn 26 tuổi mà mới chỉ 16 mà thôi. Vì thế, Lăng Tông từ khi bé đến lớn đều có duy nhất một nguyện vọng là cao thật cao, thoát khỏi chiều cao xấu hổ kia. Đáng tiếc sữa hay thuốc bổ ngày nào cũng thay nhau uống mà đại thiếu gia hắn không có…

Chương 3

Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca CaTác giả: Ta Cũng Không Được Rõ ATruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcNăm 2010, tại phòng thí nghiệm nổi tiếng với những nghiên cứu chế dược sinh vật. ” Rốt cục cũng đã làm ra đến đây!” Một thiếu niên mặc áo khoác trắng cao hứng giơ lên một ống nghiệm nhỏ, thưởng thức chất lỏng màu lam trong suốt trong đó”Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi thân hình 165cm này, ha ha ha”( cười sớm quá đó em^^) Thiếu niên ấy là Lăng Tông, 26 tuổi, nổi tiếng với việc nghiên cứu, chế dược sinh vật trong phòng thí nghiệm kiêm chủ tịch chế dược sư ( hẳn là có chức vụ này đi), là một thiên tài mới của thế kỉ với chỉ số thông minh là 185. Thật khiến cho người ta ao ước. Nhưng không phải con người nào cũng toàn vẹn, chế dược sư chỉ cao 1m65, khuôn mặt lại vô cùng đáng yêu, thêm nữa tiếng nói rất thanh và ôn nhu. Lần đầu tiên gặp mặt sẽ không nghĩ hắn 26 tuổi mà mới chỉ 16 mà thôi. Vì thế, Lăng Tông từ khi bé đến lớn đều có duy nhất một nguyện vọng là cao thật cao, thoát khỏi chiều cao xấu hổ kia. Đáng tiếc sữa hay thuốc bổ ngày nào cũng thay nhau uống mà đại thiếu gia hắn không có… Chỉ chớp mắt, Lăng Tông đã 13 tuổi nhưng vẫn chỉ là 1 tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu, tính tình cũng không thay đổi.Hôm nay, lão nhân gọi hắn đến trước mặt, cười đến dị thường nịnh nọt ” Nói, tiểu tông nhi a, ngươi đến giờ mười một năm chưa về nhà a~”Hắn vừa liếc mắt tỏ vẻ xem thường, ta ngay cả nhà ở đâu còn không biết, ý nghĩ muốn quay về thật mảy may không có.Cái ánh mắt xem thường kia đã rơi vào  mắt sư phụ, hắn vội ho một tiếng” Có nghĩa là nên trở về nhìn xem?”Lăng Tông dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá lão sư phụ một phen, như thế nào lại tốt như vậy, nhất định là có âm mưu. Mười một năm qua bị người nào đó gây sức ép đến khó sống —— tuy rằng trong hai năm trở lại đây hắn đã có thể vừa làm mà vẫn ung dung gây sức ép trở về. “Trọng điểm?”“Khụ” lão sư phụ không được tự nhiên vuốt râu, ” Ngươi cũng có thể xuống núi để du lịch, tiện học hỏi thêm nhiều kiến thức”Hắn vừa nghe thì nước mắt đã như muốn trào ra” Sư phụ, ngươi không cần ta……Vì cái gì? Tông nhi đều nghe lời ngài cố gắng học tập, vì cái gì không cần ta nữa?” Kì thực đừng nhìn Lăng Tông đã sống qua một đời người trưởng thành, nhưng ở kiếp trước phần lớn thời gian đều tập trung nghiên cứu dược lý, không tiếp xúc với bên ngoài nhiều, nên tâm tính vẫn như một tiểu hài tử.Xem xét ái đồ( đồ đệ yêu) bình thường mặt lạnh mà bây giờ lại dàn dụa nước mắt, lão sư phụ đau lòng không yên. Hắn nhanh đem tiểu hài tử vào lòng, vỗ vỗ an ủi” Sư phụ không phải không cần ngươi, sư phụ chẳng qua chỉ muốn ngươi trở về quê nhà mà thôi!”” Sư phụ là đuổi Tông nhi đi phải không?”~~~>_

Chỉ chớp mắt, Lăng Tông đã 13 tuổi nhưng vẫn chỉ là 1 tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu, tính tình cũng không thay đổi.

Hôm nay, lão nhân gọi hắn đến trước mặt, cười đến dị thường nịnh nọt ” Nói, tiểu tông nhi a, ngươi đến giờ mười một năm chưa về nhà a~”

Hắn vừa liếc mắt tỏ vẻ xem thường, ta ngay cả nhà ở đâu còn không biết, ý nghĩ muốn quay về thật mảy may không có.

Cái ánh mắt xem thường kia đã rơi vào  mắt sư phụ, hắn vội ho một tiếng” Có nghĩa là nên trở về nhìn xem?”

Lăng Tông dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá lão sư phụ một phen, như thế nào lại tốt như vậy, nhất định là có âm mưu. Mười một năm qua bị người nào đó gây sức ép đến khó sống —— tuy rằng trong hai năm trở lại đây hắn đã có thể vừa làm mà vẫn ung dung gây sức ép trở về. “Trọng điểm?”

“Khụ” lão sư phụ không được tự nhiên vuốt râu, ” Ngươi cũng có thể xuống núi để du lịch, tiện học hỏi thêm nhiều kiến thức”

Hắn vừa nghe thì nước mắt đã như muốn trào ra” Sư phụ, ngươi không cần ta……Vì cái gì? Tông nhi đều nghe lời ngài cố gắng học tập, vì cái gì không cần ta nữa?” Kì thực đừng nhìn Lăng Tông đã sống qua một đời người trưởng thành, nhưng ở kiếp trước phần lớn thời gian đều tập trung nghiên cứu dược lý, không tiếp xúc với bên ngoài nhiều, nên tâm tính vẫn như một tiểu hài tử.

Xem xét ái đồ( đồ đệ yêu) bình thường mặt lạnh mà bây giờ lại dàn dụa nước mắt, lão sư phụ đau lòng không yên. Hắn nhanh đem tiểu hài tử vào lòng, vỗ vỗ an ủi” Sư phụ không phải không cần ngươi, sư phụ chẳng qua chỉ muốn ngươi trở về quê nhà mà thôi!”

” Sư phụ là đuổi Tông nhi đi phải không?”~~~>_

Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca CaTác giả: Ta Cũng Không Được Rõ ATruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcNăm 2010, tại phòng thí nghiệm nổi tiếng với những nghiên cứu chế dược sinh vật. ” Rốt cục cũng đã làm ra đến đây!” Một thiếu niên mặc áo khoác trắng cao hứng giơ lên một ống nghiệm nhỏ, thưởng thức chất lỏng màu lam trong suốt trong đó”Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi thân hình 165cm này, ha ha ha”( cười sớm quá đó em^^) Thiếu niên ấy là Lăng Tông, 26 tuổi, nổi tiếng với việc nghiên cứu, chế dược sinh vật trong phòng thí nghiệm kiêm chủ tịch chế dược sư ( hẳn là có chức vụ này đi), là một thiên tài mới của thế kỉ với chỉ số thông minh là 185. Thật khiến cho người ta ao ước. Nhưng không phải con người nào cũng toàn vẹn, chế dược sư chỉ cao 1m65, khuôn mặt lại vô cùng đáng yêu, thêm nữa tiếng nói rất thanh và ôn nhu. Lần đầu tiên gặp mặt sẽ không nghĩ hắn 26 tuổi mà mới chỉ 16 mà thôi. Vì thế, Lăng Tông từ khi bé đến lớn đều có duy nhất một nguyện vọng là cao thật cao, thoát khỏi chiều cao xấu hổ kia. Đáng tiếc sữa hay thuốc bổ ngày nào cũng thay nhau uống mà đại thiếu gia hắn không có… Chỉ chớp mắt, Lăng Tông đã 13 tuổi nhưng vẫn chỉ là 1 tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu, tính tình cũng không thay đổi.Hôm nay, lão nhân gọi hắn đến trước mặt, cười đến dị thường nịnh nọt ” Nói, tiểu tông nhi a, ngươi đến giờ mười một năm chưa về nhà a~”Hắn vừa liếc mắt tỏ vẻ xem thường, ta ngay cả nhà ở đâu còn không biết, ý nghĩ muốn quay về thật mảy may không có.Cái ánh mắt xem thường kia đã rơi vào  mắt sư phụ, hắn vội ho một tiếng” Có nghĩa là nên trở về nhìn xem?”Lăng Tông dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá lão sư phụ một phen, như thế nào lại tốt như vậy, nhất định là có âm mưu. Mười một năm qua bị người nào đó gây sức ép đến khó sống —— tuy rằng trong hai năm trở lại đây hắn đã có thể vừa làm mà vẫn ung dung gây sức ép trở về. “Trọng điểm?”“Khụ” lão sư phụ không được tự nhiên vuốt râu, ” Ngươi cũng có thể xuống núi để du lịch, tiện học hỏi thêm nhiều kiến thức”Hắn vừa nghe thì nước mắt đã như muốn trào ra” Sư phụ, ngươi không cần ta……Vì cái gì? Tông nhi đều nghe lời ngài cố gắng học tập, vì cái gì không cần ta nữa?” Kì thực đừng nhìn Lăng Tông đã sống qua một đời người trưởng thành, nhưng ở kiếp trước phần lớn thời gian đều tập trung nghiên cứu dược lý, không tiếp xúc với bên ngoài nhiều, nên tâm tính vẫn như một tiểu hài tử.Xem xét ái đồ( đồ đệ yêu) bình thường mặt lạnh mà bây giờ lại dàn dụa nước mắt, lão sư phụ đau lòng không yên. Hắn nhanh đem tiểu hài tử vào lòng, vỗ vỗ an ủi” Sư phụ không phải không cần ngươi, sư phụ chẳng qua chỉ muốn ngươi trở về quê nhà mà thôi!”” Sư phụ là đuổi Tông nhi đi phải không?”~~~>_

Chương 3