“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật…
Chương 8-1
Phu Quân, Xin Chào!Tác giả: Lý HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật… “Tứ cô nương, để nô tỳ rửa chân cho ngài.” Khưu mẫu cung kính nói với Lý Tử Du, thái độ hèn mọn làm cho sắc mặt Họa Mi cùng Hoàng Oanh đang đứng một bên đều thay đổi.Lý Tử Du gật gật đầu, Khưu mẫu cũng không tỏ ra một chút mất hứng nào. Đối với bà ta mà nói việc hầu hạ chủ tử cũng không phải chưa từng trải qua, hơn nữa Tứ cô nương này về sau sẽ có chuyển biến lớn, rửa chân cho nàng mà thôi, có gì mà không được? Sau khi trở về, Thái phu nhân bên kia chắc chắn sẽ khen mình còn hai tiều nha đầu Họa Mi cùng Hoàng Oanh kia, các ngươi cứ chờ đó đi! Dám khiến cho lão nương ta làm công việc của các ngươi, sau khi trở về nhất định sẽ khiến các ngươi đẹp mặt. Miệng nói thì cứ như rồng leo nhưng thực chất làm việc lại như lũ mèo mả ngu xuẩn. Tứ cô nương cho dù thế nào cũng là cháu gái của Thái phu nhân, nếu nàng liều mạng từ bỏ thể diện mà cáo trạng các ngươi thì Thái phu nhân chẳng lẽ lại không làm chủ giúp cháu mình mà lại bênh hai đứa tiểu tốt nha đầu như các ngươi sao?Đúng là không biết thân biết phận, nô tài chính là nô tài, chỉ cần một câu nói của chủ tử thôi cũng đã khiến cho các ngươi vạn kiếp bất phục rồi.“Chân cô nương thật là đẹp quá, thật giống như ngọc.” Lời hay có ai lại không thích nghe đây? Khưu mẫu cũng thật sự cảm thấy chân Tứ cô nương đẹp, ở nông thôn nhiều năm như vậy mà vẫn không trở nên xấu đi.“Khưu mẫu không hổ danh là người bên cạnh tổ mẫu. Tổ mẫu nhất định là thực tín nhiệm ngươi. Hồi kinh rồi nhất định ta sẽ có nhiều chuyện cần thỉnh giáo Khưu mẫu đấy.”“Xem Tứ cô nương nói kìa. Đây đều là bổn phận của nô tài, cái gì mà mà thỉnh giáo hay không thỉnh giáo chứ. Nô tài cùng Lý mẫu từ nhỏ đã quen biết rồi. Cô nương ngài cứ yên tâm, Thái phu nhân vẫn luôn tưởng nhớ cô nương. Có đôi khi nửa đêm thức giấc rồi lại nhớ cô nương đến nỗi không ngủ được.”“Haizz, đều là ta không đúng, khiến cho tổ mẫu chịu khổ. Sau khi trở về nhất định sẽ hiếu kính tổ mẫu.” Hai người cứ đưa đẩy như thế, không khí trông thật hài hòa. Lý mẫu bên cạnh trong lòng cao hứng không thôi, chỉ có Họa Mi cùng Hoàng Oanh là tâm tình bất ổn.Khưu mẫu tìm cơ hội kêu Họa Mi cùng Hoàng Oanh ra ngoài dạy bảo.“Ta nói hai vị cô nương này, chúng ta đều làm nô tài, quan trọng nhất là nhận thức thân phận của mình không phải sao? Ta biết nhị vị cô nương đây có tâm lớn nên không để Tứ cô nương vào mắt. Được thôi, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ không hầu hạ Tứ cô nương nữa, ta sẽ từ mình đi hầu hạ, các ngươi thấy thế nào?”“Khưu mẫu, chúng tôi sai lầm rồi, về sau không dám nữa.” Khưu mẫu này là tâm phúc bên cạnh Thái phu nhân, nếu thật sự cho bà ta đi hầu hạ Tứ cô nương, sau khi trở về nhất định các nàng ta sẽ không được yên.“Hiện tại biết sai rồi sao? Ta nói các ngươi sao lại ngu ngốc vậy chứ? Tứ cô nương dù cho có từ nông thôn đến thì cũng là cháu gái ruột thịt của Thái phu nhân. Các ngươi hầu hạ cháu gái Thái phu nhân không chu đáo, nhất định khi trở về sẽ bị Thái phu nhân xử phạt, đến lúc đó chịu khổ sở cũng đừng oán trách ta!” Để xem các ngươi bị hạ xuống thành nha hoàn thô sử phải quét rác, tẩy bồn cầu thì các ngươi còn thanh cao nổi không!“Khưu mẫu, chúng tôi thật sự biết sai rồi. Sau này chúng tôi nhất định hầu hạ Tứ cô nương thật tốt, mong người giúp chúng tôi đi, đừng đem sự tình nói với Thái phu nhân mà.”Khưu mẫu thở dài một hơi, nói: “Ta chỉ nói như thế thôi, từ nay về sau đừng làm vậy nữa. Lần này ta còn nhắc nhở các ngươi, lần sau còn tái diễn nữa thì trực tiếp chịu đánh phạt đi.”
“Tứ cô nương, để nô tỳ rửa chân cho ngài.” Khưu mẫu cung kính nói với Lý Tử Du, thái độ hèn mọn làm cho sắc mặt Họa Mi cùng Hoàng Oanh đang đứng một bên đều thay đổi.
Lý Tử Du gật gật đầu, Khưu mẫu cũng không tỏ ra một chút mất hứng nào. Đối với bà ta mà nói việc hầu hạ chủ tử cũng không phải chưa từng trải qua, hơn nữa Tứ cô nương này về sau sẽ có chuyển biến lớn, rửa chân cho nàng mà thôi, có gì mà không được? Sau khi trở về, Thái phu nhân bên kia chắc chắn sẽ khen mình còn hai tiều nha đầu Họa Mi cùng Hoàng Oanh kia, các ngươi cứ chờ đó đi! Dám khiến cho lão nương ta làm công việc của các ngươi, sau khi trở về nhất định sẽ khiến các ngươi đẹp mặt. Miệng nói thì cứ như rồng leo nhưng thực chất làm việc lại như lũ mèo mả ngu xuẩn. Tứ cô nương cho dù thế nào cũng là cháu gái của Thái phu nhân, nếu nàng liều mạng từ bỏ thể diện mà cáo trạng các ngươi thì Thái phu nhân chẳng lẽ lại không làm chủ giúp cháu mình mà lại bênh hai đứa tiểu tốt nha đầu như các ngươi sao?
Đúng là không biết thân biết phận, nô tài chính là nô tài, chỉ cần một câu nói của chủ tử thôi cũng đã khiến cho các ngươi vạn kiếp bất phục rồi.
“Chân cô nương thật là đẹp quá, thật giống như ngọc.” Lời hay có ai lại không thích nghe đây? Khưu mẫu cũng thật sự cảm thấy chân Tứ cô nương đẹp, ở nông thôn nhiều năm như vậy mà vẫn không trở nên xấu đi.
“Khưu mẫu không hổ danh là người bên cạnh tổ mẫu. Tổ mẫu nhất định là thực tín nhiệm ngươi. Hồi kinh rồi nhất định ta sẽ có nhiều chuyện cần thỉnh giáo Khưu mẫu đấy.”
“Xem Tứ cô nương nói kìa. Đây đều là bổn phận của nô tài, cái gì mà mà thỉnh giáo hay không thỉnh giáo chứ. Nô tài cùng Lý mẫu từ nhỏ đã quen biết rồi. Cô nương ngài cứ yên tâm, Thái phu nhân vẫn luôn tưởng nhớ cô nương. Có đôi khi nửa đêm thức giấc rồi lại nhớ cô nương đến nỗi không ngủ được.”
“Haizz, đều là ta không đúng, khiến cho tổ mẫu chịu khổ. Sau khi trở về nhất định sẽ hiếu kính tổ mẫu.” Hai người cứ đưa đẩy như thế, không khí trông thật hài hòa. Lý mẫu bên cạnh trong lòng cao hứng không thôi, chỉ có Họa Mi cùng Hoàng Oanh là tâm tình bất ổn.
Khưu mẫu tìm cơ hội kêu Họa Mi cùng Hoàng Oanh ra ngoài dạy bảo.
“Ta nói hai vị cô nương này, chúng ta đều làm nô tài, quan trọng nhất là nhận thức thân phận của mình không phải sao? Ta biết nhị vị cô nương đây có tâm lớn nên không để Tứ cô nương vào mắt. Được thôi, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ không hầu hạ Tứ cô nương nữa, ta sẽ từ mình đi hầu hạ, các ngươi thấy thế nào?”
“Khưu mẫu, chúng tôi sai lầm rồi, về sau không dám nữa.” Khưu mẫu này là tâm phúc bên cạnh Thái phu nhân, nếu thật sự cho bà ta đi hầu hạ Tứ cô nương, sau khi trở về nhất định các nàng ta sẽ không được yên.
“Hiện tại biết sai rồi sao? Ta nói các ngươi sao lại ngu ngốc vậy chứ? Tứ cô nương dù cho có từ nông thôn đến thì cũng là cháu gái ruột thịt của Thái phu nhân. Các ngươi hầu hạ cháu gái Thái phu nhân không chu đáo, nhất định khi trở về sẽ bị Thái phu nhân xử phạt, đến lúc đó chịu khổ sở cũng đừng oán trách ta!” Để xem các ngươi bị hạ xuống thành nha hoàn thô sử phải quét rác, tẩy bồn cầu thì các ngươi còn thanh cao nổi không!
“Khưu mẫu, chúng tôi thật sự biết sai rồi. Sau này chúng tôi nhất định hầu hạ Tứ cô nương thật tốt, mong người giúp chúng tôi đi, đừng đem sự tình nói với Thái phu nhân mà.”
Khưu mẫu thở dài một hơi, nói: “Ta chỉ nói như thế thôi, từ nay về sau đừng làm vậy nữa. Lần này ta còn nhắc nhở các ngươi, lần sau còn tái diễn nữa thì trực tiếp chịu đánh phạt đi.”
Phu Quân, Xin Chào!Tác giả: Lý HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật… “Tứ cô nương, để nô tỳ rửa chân cho ngài.” Khưu mẫu cung kính nói với Lý Tử Du, thái độ hèn mọn làm cho sắc mặt Họa Mi cùng Hoàng Oanh đang đứng một bên đều thay đổi.Lý Tử Du gật gật đầu, Khưu mẫu cũng không tỏ ra một chút mất hứng nào. Đối với bà ta mà nói việc hầu hạ chủ tử cũng không phải chưa từng trải qua, hơn nữa Tứ cô nương này về sau sẽ có chuyển biến lớn, rửa chân cho nàng mà thôi, có gì mà không được? Sau khi trở về, Thái phu nhân bên kia chắc chắn sẽ khen mình còn hai tiều nha đầu Họa Mi cùng Hoàng Oanh kia, các ngươi cứ chờ đó đi! Dám khiến cho lão nương ta làm công việc của các ngươi, sau khi trở về nhất định sẽ khiến các ngươi đẹp mặt. Miệng nói thì cứ như rồng leo nhưng thực chất làm việc lại như lũ mèo mả ngu xuẩn. Tứ cô nương cho dù thế nào cũng là cháu gái của Thái phu nhân, nếu nàng liều mạng từ bỏ thể diện mà cáo trạng các ngươi thì Thái phu nhân chẳng lẽ lại không làm chủ giúp cháu mình mà lại bênh hai đứa tiểu tốt nha đầu như các ngươi sao?Đúng là không biết thân biết phận, nô tài chính là nô tài, chỉ cần một câu nói của chủ tử thôi cũng đã khiến cho các ngươi vạn kiếp bất phục rồi.“Chân cô nương thật là đẹp quá, thật giống như ngọc.” Lời hay có ai lại không thích nghe đây? Khưu mẫu cũng thật sự cảm thấy chân Tứ cô nương đẹp, ở nông thôn nhiều năm như vậy mà vẫn không trở nên xấu đi.“Khưu mẫu không hổ danh là người bên cạnh tổ mẫu. Tổ mẫu nhất định là thực tín nhiệm ngươi. Hồi kinh rồi nhất định ta sẽ có nhiều chuyện cần thỉnh giáo Khưu mẫu đấy.”“Xem Tứ cô nương nói kìa. Đây đều là bổn phận của nô tài, cái gì mà mà thỉnh giáo hay không thỉnh giáo chứ. Nô tài cùng Lý mẫu từ nhỏ đã quen biết rồi. Cô nương ngài cứ yên tâm, Thái phu nhân vẫn luôn tưởng nhớ cô nương. Có đôi khi nửa đêm thức giấc rồi lại nhớ cô nương đến nỗi không ngủ được.”“Haizz, đều là ta không đúng, khiến cho tổ mẫu chịu khổ. Sau khi trở về nhất định sẽ hiếu kính tổ mẫu.” Hai người cứ đưa đẩy như thế, không khí trông thật hài hòa. Lý mẫu bên cạnh trong lòng cao hứng không thôi, chỉ có Họa Mi cùng Hoàng Oanh là tâm tình bất ổn.Khưu mẫu tìm cơ hội kêu Họa Mi cùng Hoàng Oanh ra ngoài dạy bảo.“Ta nói hai vị cô nương này, chúng ta đều làm nô tài, quan trọng nhất là nhận thức thân phận của mình không phải sao? Ta biết nhị vị cô nương đây có tâm lớn nên không để Tứ cô nương vào mắt. Được thôi, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ không hầu hạ Tứ cô nương nữa, ta sẽ từ mình đi hầu hạ, các ngươi thấy thế nào?”“Khưu mẫu, chúng tôi sai lầm rồi, về sau không dám nữa.” Khưu mẫu này là tâm phúc bên cạnh Thái phu nhân, nếu thật sự cho bà ta đi hầu hạ Tứ cô nương, sau khi trở về nhất định các nàng ta sẽ không được yên.“Hiện tại biết sai rồi sao? Ta nói các ngươi sao lại ngu ngốc vậy chứ? Tứ cô nương dù cho có từ nông thôn đến thì cũng là cháu gái ruột thịt của Thái phu nhân. Các ngươi hầu hạ cháu gái Thái phu nhân không chu đáo, nhất định khi trở về sẽ bị Thái phu nhân xử phạt, đến lúc đó chịu khổ sở cũng đừng oán trách ta!” Để xem các ngươi bị hạ xuống thành nha hoàn thô sử phải quét rác, tẩy bồn cầu thì các ngươi còn thanh cao nổi không!“Khưu mẫu, chúng tôi thật sự biết sai rồi. Sau này chúng tôi nhất định hầu hạ Tứ cô nương thật tốt, mong người giúp chúng tôi đi, đừng đem sự tình nói với Thái phu nhân mà.”Khưu mẫu thở dài một hơi, nói: “Ta chỉ nói như thế thôi, từ nay về sau đừng làm vậy nữa. Lần này ta còn nhắc nhở các ngươi, lần sau còn tái diễn nữa thì trực tiếp chịu đánh phạt đi.”