Tác giả:

“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật…

Chương 19-1

Phu Quân, Xin Chào!Tác giả: Lý HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật… “Tứ muội, Thượng Quan phu nhân đến phủ sao muội không ra xem thử? Ta nghe nói đại tỷ sẽ đi gặp Thượng Quan phu nhân đấy.” Nhị cô nương Lý Tử Châu vừa ăn vừa nói chuyện cùng Lý Tử Du: “Chỗ Tứ muội đúng là có đồ ăn ngon, không hổ danh là được trong cung ban thưởng.”Từ lần trước Lý Tử Du vào cung một chuyến, không biết vì sao ngoại trừ dì nhỏ Trần Thái hậu thường ban cho nàng một số thứ thì Vương thái hậu, người ban đầu còn bắt nàng đợi vào ngày đầu tiên gặp nàng cũng thường ban cho một chút trái cây cùng những thực phẩm tươi đến đây.Lý Tử Du gửi một ít sang chỗ thái phu nhân, còn lại thì giữ lại chỗ mình, các tỷ muội khác đều thích ăn. .Nhất là Thất muội Lý Tử Linh, trẻ con thường thích ăn này nọ nên cũng không tránh được. Con bé còn mang theo Tiểu Béo tới đưa cho Lý Tử Du ôm. Lý Tử Du không thích những động vật lông rậm như thế này lắm. Nguyên nhân là vì nàng đã giải phẫu nhiều thỏ quá nên vừa nhìn thấy mấy con vật như thế đều nghĩ đến chuyện giải phẫu, hoàn toàn là phản xạ tự nhiên.“Tổ mẫu nếu đã không muốn muội qua đó thì muội cũng chẳng thể qua được. Nhị tỷ cũng biết đây là quy củ.” Lý Tử Du nói.“Ai nha, muội muội tốt của ta, muội sao lại không suy nghĩ cẩn thận xem Thượng Quan phu nhân đến phủ chúng ta mà đại tỷ lại ra tiếp? Chẳng lẽ là tổ mẫu gọi lên sao? Muội mới là người có hôn ước cùng Thượng Quan gia! Đại tỷ tỷ làm vậy là quá lắm rồi! Thật quá lắm! Ta thấy mà chướng mắt! Chính tỷ ấy gả không được thì liền cướp của người khác, có biết xấu hổ không chứ? Tứ muội trực tiếp qua đó đi, phải dọa tỷ ấy một trận!”Nhị tỷ tỷ này muốn lấy lòng nàng cũng không sao nhưng những lời này không phải có chút không thỏa đáng sao? Nghe qua thì thật giống đang châm ngòi ly gián.“Nhị tỷ tỷ, chúng ta đều là cô nương chưa chồng. Những việc thế này tự nhiên sẽ có các trưởng bối quan tâm, chúng ta không cần quản đâu.”Nếu Thượng Quan phu nhân thật sự coi trọng đại tỷ, muốn hối hôn thì nàng cũng không cần phải gả vào nhà đó. Dù sao hiện tại nhà đó coi trọng cô nương này thì sau này có thể cũng sẽ coi trọng cô nương khác. . Tuy nàng là cháu gái của Thái hậu nhưng rõ ràng Trần thái hậu chỉ là một con rối, bản thân nàng lại mất cha mẹ nên đồ cưới cũng không nhiều. Nếu Thượng Quan phu nhân muốn hối hôn thì cứ làm đi, bằng không nàng gả đến đó cũng sẽ chẳng tốt lành gì. Về phần có mất thanh danh hay không nàng cũng chẳng quan tâm. Bọn họ dám làm thế thì nàng hà tất phải sợ hao tổn thanh danh? Lão thái thái căn bản là không cần đến thanh danh của nàng, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem chuyện này nhanh chóng giải quyết.Chỉ là bọn họ thật sự sẽ được toại nguyện sao? Đại tỷ tỷ dù có tốt thế nào thì cũng chỉ là thứ xuất. Lão thái thái à, bà sẽ lấy gì khiến người ta động tâm đây?“Tứ muội, muội quá thật thà rồi, về sau chỉ có muội là chịu thiệt thôi! Muội có Hoàng thượng và Thái hậu chống lưng mà đại tỷ cũng dám làm thế, có thể thấy được bình thường tỷ ấy cũng không đem muội để vào mắt! Muội nếu không dám nói cho Thái hậu biết thì ta sẽ cùng vào cung với muội. Muội thấy thế nào?”À, thì ra là tỷ muốn tiến cung, chẳng trách tỷ lại thể hiện căm phẫn mà qua chỗ ta nói chuyện mấy ngày nay như thế. Cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình rồi!Lý Tử Du cảm thấy nhị tỷ này là người bám riết không tha. Nàng ta nghĩ rằng nàng có quan hệ với người trong cung nên cũng muốn với tay theo vào.“Muội không thể để dì nhỏ thêm phiền toái được. Nhị tỷ, muội biết tỷ có lòng hảo tâm nhưng vận mệnh của những cô nương như chúng ta đều do các trưởng bối an bài, họ muốn chúng ta thế nào thì chúng ta phải làm như thế. Muội không thể đi!” Lý Tử Du nói.“Ai nha, sao muội lại ngốc như thế! Có quan hệ tốt lại không biết tận dụng, cố tình để cho người khác bắt nạt! Muội thật sự là khiến ta không nói nổi nữa!” Nhị cô nương thấy Lý Tử Du không làm theo lời nàng nói liền trở nên nóng nảy bỏ đi. Ngươi nhát gan như thế khó trách ngươi phải chịu khổ! Về sau không có ai muốn lấy ngươi thì xem ngươi phải làm sao! Quả nhiên là lớn lên ở nông thôn, một chút can đảm cũng không có!Lý Tử Du nở nụ cười nhìn Lý Tử Châu dần đi xa. Nhị tỷ này thật là… Không biết nàng ta muốn tiến cung làm gì. Đã biết nàng không thể lợi dụng thì không biết nàng ta về sau còn đến đây nữa hay không.Tính cách các cô nương trong phủ này thật khác nhau. Không biết đại tỷ bên kia có lấy được hảo cảm của Thượng Quan phu nhân hay không.

“Tứ muội, Thượng Quan phu nhân đến phủ sao muội không ra xem thử? Ta nghe
nói đại tỷ sẽ đi gặp Thượng Quan phu nhân đấy.” Nhị cô nương Lý Tử Châu
vừa ăn vừa nói chuyện cùng Lý Tử Du: “Chỗ Tứ muội đúng là có đồ ăn ngon, không hổ danh là được trong cung ban thưởng.”

Từ lần trước Lý Tử Du vào cung một chuyến, không biết vì sao ngoại trừ dì
nhỏ Trần Thái hậu thường ban cho nàng một số thứ thì Vương thái hậu,
người ban đầu còn bắt nàng đợi vào ngày đầu tiên gặp nàng cũng thường
ban cho một chút trái cây cùng những thực phẩm tươi đến đây.

Lý Tử Du gửi một ít sang chỗ thái phu nhân, còn lại thì giữ lại chỗ mình, các tỷ muội khác đều thích ăn. .Nhất là Thất muội Lý Tử Linh, trẻ con thường thích ăn này nọ nên cũng không
tránh được. Con bé còn mang theo Tiểu Béo tới đưa cho Lý Tử Du ôm. Lý Tử Du không thích những động vật lông rậm như thế này lắm. Nguyên nhân là
vì nàng đã giải phẫu nhiều thỏ quá nên vừa nhìn thấy mấy con vật như thế đều nghĩ đến chuyện giải phẫu, hoàn toàn là phản xạ tự nhiên.

“Tổ mẫu nếu đã không muốn muội qua đó thì muội cũng chẳng thể qua được. Nhị tỷ cũng biết đây là quy củ.” Lý Tử Du nói.

“Ai nha, muội muội tốt của ta, muội sao lại không suy nghĩ cẩn thận xem
Thượng Quan phu nhân đến phủ chúng ta mà đại tỷ lại ra tiếp? Chẳng lẽ là tổ mẫu gọi lên sao? Muội mới là người có hôn ước cùng Thượng Quan gia!
Đại tỷ tỷ làm vậy là quá lắm rồi! Thật quá lắm! Ta thấy mà chướng mắt!
Chính tỷ ấy gả không được thì liền cướp của người khác, có biết xấu hổ
không chứ? Tứ muội trực tiếp qua đó đi, phải dọa tỷ ấy một trận!”

Nhị tỷ tỷ này muốn lấy lòng nàng cũng không sao nhưng những lời này không
phải có chút không thỏa đáng sao? Nghe qua thì thật giống đang châm ngòi ly gián.

“Nhị tỷ tỷ, chúng ta đều là cô nương chưa chồng. Những việc thế này tự nhiên sẽ có các trưởng bối quan tâm, chúng ta không cần quản đâu.”

Nếu Thượng Quan phu nhân thật sự coi trọng đại tỷ, muốn hối hôn thì nàng
cũng không cần phải gả vào nhà đó. Dù sao hiện tại nhà đó coi trọng cô
nương này thì sau này có thể cũng sẽ coi trọng cô nương khác. . Tuy nàng là cháu gái của Thái hậu nhưng rõ ràng Trần thái hậu chỉ là
một con rối, bản thân nàng lại mất cha mẹ nên đồ cưới cũng không nhiều.
Nếu Thượng Quan phu nhân muốn hối hôn thì cứ làm đi, bằng không nàng gả
đến đó cũng sẽ chẳng tốt lành gì. Về phần có mất thanh danh hay không
nàng cũng chẳng quan tâm. Bọn họ dám làm thế thì nàng hà tất phải sợ hao tổn thanh danh? Lão thái thái căn bản là không cần đến thanh danh của
nàng, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem chuyện này nhanh chóng giải quyết.

Chỉ là bọn họ thật sự sẽ được toại nguyện sao? Đại tỷ tỷ dù có tốt thế nào
thì cũng chỉ là thứ xuất. Lão thái thái à, bà sẽ lấy gì khiến người ta
động tâm đây?

“Tứ muội, muội quá thật thà rồi, về sau chỉ có muội là chịu thiệt thôi!
Muội có Hoàng thượng và Thái hậu chống lưng mà đại tỷ cũng dám làm thế,
có thể thấy được bình thường tỷ ấy cũng không đem muội để vào mắt! Muội
nếu không dám nói cho Thái hậu biết thì ta sẽ cùng vào cung với muội.
Muội thấy thế nào?”

À, thì ra là tỷ muốn tiến cung, chẳng trách tỷ lại thể hiện căm phẫn mà
qua chỗ ta nói chuyện mấy ngày nay như thế. Cuối cùng cũng nói ra mục
đích của mình rồi!

Lý Tử Du cảm thấy nhị tỷ này là người bám riết không tha. Nàng ta nghĩ
rằng nàng có quan hệ với người trong cung nên cũng muốn với tay theo
vào.

“Muội không thể để dì nhỏ thêm phiền toái được. Nhị tỷ, muội biết tỷ có lòng
hảo tâm nhưng vận mệnh của những cô nương như chúng ta đều do các trưởng bối an bài, họ muốn chúng ta thế nào thì chúng ta phải làm như thế.
Muội không thể đi!” Lý Tử Du nói.

“Ai nha, sao muội lại ngốc như thế! Có quan hệ tốt lại không biết tận dụng, cố tình để cho người khác bắt nạt! Muội thật sự là khiến ta không nói
nổi nữa!” Nhị cô nương thấy Lý Tử Du không làm theo lời nàng nói liền
trở nên nóng nảy bỏ đi. Ngươi nhát gan như thế khó trách ngươi phải chịu khổ! Về sau không có ai muốn lấy ngươi thì xem ngươi phải làm sao! Quả
nhiên là lớn lên ở nông thôn, một chút can đảm cũng không có!

Lý Tử Du nở nụ cười nhìn Lý Tử Châu dần đi xa. Nhị tỷ này thật là… Không
biết nàng ta muốn tiến cung làm gì. Đã biết nàng không thể lợi dụng thì
không biết nàng ta về sau còn đến đây nữa hay không.

Tính cách các cô nương trong phủ này thật khác nhau. Không biết đại tỷ bên
kia có lấy được hảo cảm của Thượng Quan phu nhân hay không.

Phu Quân, Xin Chào!Tác giả: Lý HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Ta phải đi rồi, con thật sự không đi cùng ta sao?” – Một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi hỏi “Không ạ, con đã học tốt lắm rồi, con muốn ở lại đây.” – Một tiểu cô nương hơn mười tuổi ngẫm nghĩ rồi kiên quyết trả lời. “Con đã học tốt lắm, theo ta đi đến sống ở địa phương kia, nơi đó mọi người bình đẳng, một vợ một chồng, nếu vợ chồng bất hòa có thể ly hôn, tài sản chia đôi, chẳng ai kì thị con lại còn có thể tái hôn. Nhưng nếu con ở lại đây, con sẽ phải chịu đựng chuyện trượng phu tương lai của con sẽ có rất nhiều nữ nhân, còn phải từng khắc đề phòng người khác tính kế con.” – Nữ nhân lớn tuổi thuyết phục. “Sư phụ à, người không phải từng nói cho con biết ở thế giới của người nam nhân cũng có tiểu tam tiểu tứ đó sao, cho nên có gì khác nhau chứ, mà con đây là người của thế giới này, mộ phần phụ mẫu con cũng ở đây, con không nghĩ đến chuyện ngay cả phụ mẫu con cũng không được nhìn thấy.” – Tiểu cô nương thương cảm nói. “Vậy được rồi, ta đây không miễn cưỡng con nữa. Con đây phải thật… “Tứ muội, Thượng Quan phu nhân đến phủ sao muội không ra xem thử? Ta nghe nói đại tỷ sẽ đi gặp Thượng Quan phu nhân đấy.” Nhị cô nương Lý Tử Châu vừa ăn vừa nói chuyện cùng Lý Tử Du: “Chỗ Tứ muội đúng là có đồ ăn ngon, không hổ danh là được trong cung ban thưởng.”Từ lần trước Lý Tử Du vào cung một chuyến, không biết vì sao ngoại trừ dì nhỏ Trần Thái hậu thường ban cho nàng một số thứ thì Vương thái hậu, người ban đầu còn bắt nàng đợi vào ngày đầu tiên gặp nàng cũng thường ban cho một chút trái cây cùng những thực phẩm tươi đến đây.Lý Tử Du gửi một ít sang chỗ thái phu nhân, còn lại thì giữ lại chỗ mình, các tỷ muội khác đều thích ăn. .Nhất là Thất muội Lý Tử Linh, trẻ con thường thích ăn này nọ nên cũng không tránh được. Con bé còn mang theo Tiểu Béo tới đưa cho Lý Tử Du ôm. Lý Tử Du không thích những động vật lông rậm như thế này lắm. Nguyên nhân là vì nàng đã giải phẫu nhiều thỏ quá nên vừa nhìn thấy mấy con vật như thế đều nghĩ đến chuyện giải phẫu, hoàn toàn là phản xạ tự nhiên.“Tổ mẫu nếu đã không muốn muội qua đó thì muội cũng chẳng thể qua được. Nhị tỷ cũng biết đây là quy củ.” Lý Tử Du nói.“Ai nha, muội muội tốt của ta, muội sao lại không suy nghĩ cẩn thận xem Thượng Quan phu nhân đến phủ chúng ta mà đại tỷ lại ra tiếp? Chẳng lẽ là tổ mẫu gọi lên sao? Muội mới là người có hôn ước cùng Thượng Quan gia! Đại tỷ tỷ làm vậy là quá lắm rồi! Thật quá lắm! Ta thấy mà chướng mắt! Chính tỷ ấy gả không được thì liền cướp của người khác, có biết xấu hổ không chứ? Tứ muội trực tiếp qua đó đi, phải dọa tỷ ấy một trận!”Nhị tỷ tỷ này muốn lấy lòng nàng cũng không sao nhưng những lời này không phải có chút không thỏa đáng sao? Nghe qua thì thật giống đang châm ngòi ly gián.“Nhị tỷ tỷ, chúng ta đều là cô nương chưa chồng. Những việc thế này tự nhiên sẽ có các trưởng bối quan tâm, chúng ta không cần quản đâu.”Nếu Thượng Quan phu nhân thật sự coi trọng đại tỷ, muốn hối hôn thì nàng cũng không cần phải gả vào nhà đó. Dù sao hiện tại nhà đó coi trọng cô nương này thì sau này có thể cũng sẽ coi trọng cô nương khác. . Tuy nàng là cháu gái của Thái hậu nhưng rõ ràng Trần thái hậu chỉ là một con rối, bản thân nàng lại mất cha mẹ nên đồ cưới cũng không nhiều. Nếu Thượng Quan phu nhân muốn hối hôn thì cứ làm đi, bằng không nàng gả đến đó cũng sẽ chẳng tốt lành gì. Về phần có mất thanh danh hay không nàng cũng chẳng quan tâm. Bọn họ dám làm thế thì nàng hà tất phải sợ hao tổn thanh danh? Lão thái thái căn bản là không cần đến thanh danh của nàng, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem chuyện này nhanh chóng giải quyết.Chỉ là bọn họ thật sự sẽ được toại nguyện sao? Đại tỷ tỷ dù có tốt thế nào thì cũng chỉ là thứ xuất. Lão thái thái à, bà sẽ lấy gì khiến người ta động tâm đây?“Tứ muội, muội quá thật thà rồi, về sau chỉ có muội là chịu thiệt thôi! Muội có Hoàng thượng và Thái hậu chống lưng mà đại tỷ cũng dám làm thế, có thể thấy được bình thường tỷ ấy cũng không đem muội để vào mắt! Muội nếu không dám nói cho Thái hậu biết thì ta sẽ cùng vào cung với muội. Muội thấy thế nào?”À, thì ra là tỷ muốn tiến cung, chẳng trách tỷ lại thể hiện căm phẫn mà qua chỗ ta nói chuyện mấy ngày nay như thế. Cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình rồi!Lý Tử Du cảm thấy nhị tỷ này là người bám riết không tha. Nàng ta nghĩ rằng nàng có quan hệ với người trong cung nên cũng muốn với tay theo vào.“Muội không thể để dì nhỏ thêm phiền toái được. Nhị tỷ, muội biết tỷ có lòng hảo tâm nhưng vận mệnh của những cô nương như chúng ta đều do các trưởng bối an bài, họ muốn chúng ta thế nào thì chúng ta phải làm như thế. Muội không thể đi!” Lý Tử Du nói.“Ai nha, sao muội lại ngốc như thế! Có quan hệ tốt lại không biết tận dụng, cố tình để cho người khác bắt nạt! Muội thật sự là khiến ta không nói nổi nữa!” Nhị cô nương thấy Lý Tử Du không làm theo lời nàng nói liền trở nên nóng nảy bỏ đi. Ngươi nhát gan như thế khó trách ngươi phải chịu khổ! Về sau không có ai muốn lấy ngươi thì xem ngươi phải làm sao! Quả nhiên là lớn lên ở nông thôn, một chút can đảm cũng không có!Lý Tử Du nở nụ cười nhìn Lý Tử Châu dần đi xa. Nhị tỷ này thật là… Không biết nàng ta muốn tiến cung làm gì. Đã biết nàng không thể lợi dụng thì không biết nàng ta về sau còn đến đây nữa hay không.Tính cách các cô nương trong phủ này thật khác nhau. Không biết đại tỷ bên kia có lấy được hảo cảm của Thượng Quan phu nhân hay không.

Chương 19-1