Trong một căn nhà hộ nhỏ bé tầm 40m2, có một người ngồi ở trong phòng, Kiều Kiều uống từng ngụm bia, ha hả, hôm nay là đêm giáng sinh, mọi người đều đi chơi, vậy mà cô lại không có chỗ nào để đi, bạn bè đều có người nhà của họ, vào lúc này sẽ không tới đây với cô, lại nghĩ tới xung đột hôm nay ở công ty, cô cười khổ, làm sao cô lại chán nản như vậy? Mấy ngày nữa là cô tròn ba mươi tuổi, đương nhiên, hôm nay cô vẫn là hai mươi chín, nhưng vẫn là một người cô đơn, bạn bè không có ai bên cạnh, mỗi lần gọi điện thoại hay gặp mặt cha mẹ, đều là nghe họ oán trách mấy câu, cô thật sự muốn khóc, cũng không biết nên làm thế nào. Không phải là cô không muốn tìm, mà do cô không hiểu đàn ông, người bên cạnh giới thiệu cũng không đáng tin, cô thật rối rắm, ai cũng nói cô kén chọn, thật ra không phải như vậy, thực sự không phải. Cô chỉ muốn tìm một người tâm đầu ý hợp, tại sao lại khó như vậy?-Trucxinh- Hôm nay ở công ty, đồng nghiệp lại nhắc tới chuyện cô còn độc thân, cô tức giận, liền nói vài…
Chương 65: Đại học A
Trùng Sinh Chi Kiều Kiều (Kiều Kiều Trọng Sinh)Tác giả: VivianTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn nhà hộ nhỏ bé tầm 40m2, có một người ngồi ở trong phòng, Kiều Kiều uống từng ngụm bia, ha hả, hôm nay là đêm giáng sinh, mọi người đều đi chơi, vậy mà cô lại không có chỗ nào để đi, bạn bè đều có người nhà của họ, vào lúc này sẽ không tới đây với cô, lại nghĩ tới xung đột hôm nay ở công ty, cô cười khổ, làm sao cô lại chán nản như vậy? Mấy ngày nữa là cô tròn ba mươi tuổi, đương nhiên, hôm nay cô vẫn là hai mươi chín, nhưng vẫn là một người cô đơn, bạn bè không có ai bên cạnh, mỗi lần gọi điện thoại hay gặp mặt cha mẹ, đều là nghe họ oán trách mấy câu, cô thật sự muốn khóc, cũng không biết nên làm thế nào. Không phải là cô không muốn tìm, mà do cô không hiểu đàn ông, người bên cạnh giới thiệu cũng không đáng tin, cô thật rối rắm, ai cũng nói cô kén chọn, thật ra không phải như vậy, thực sự không phải. Cô chỉ muốn tìm một người tâm đầu ý hợp, tại sao lại khó như vậy?-Trucxinh- Hôm nay ở công ty, đồng nghiệp lại nhắc tới chuyện cô còn độc thân, cô tức giận, liền nói vài… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ Mạn chờ phòng ngủ đầy đủ bốn người tới mới rời đi. Ngoại trừ Phương Khuynh Nhan, hiền lành văn tĩnh nhất, còn có một cô gái còn đẹp rực rỡ hơn nhiều so với Từ Mạn, tính cách cũng rất đường hoàng, Phòng Huyền Sương. Cùng với Hoa Ấu Lâm là người có chút ồn ã. Các cô ở ký túc là ký túc của khoa Tài chính, cũng đều là nữ sinh ban một. Trừ Phương Khuynh Nhan, những người khác đều không phải người địa phương. Kiều Kiều nghĩ, thảo nào! Phương Khuynh Nhan lại là người tới sớm như vậy.Cùng mọi người chào hỏi xong, đám người Giang Phóng cùng đi ăn cơm.Lần này trừ Quách Vũ Phi mới quen biết, còn có Quản Lâm bị gọi là tiểu Tam Nhi. Mà bị gọi tiểu Tam Nhi, không phải là biệt danh cái gì cả, mà là, Quản Lâm là anh em sinh ba, hắn lại là đứa thứ ba, người trong nhà gọi thành như vậy. Khai giảng ngày đầu tiên, mọi người nghe thấy cha mẹ của hắn gọi như vậy, biết nguyên nhân, cũng gọi theo luôn. Lộ Nam Phong, nghe thấy mấy cái tên đều có chút quen quen, Kiều Kiều suy nghĩ, hóa ra, lúc đầu, Giang Phóng ở ký túc, mà bạn cùng phòng là ba người này. Nhưng mà, Giang Phóng cơ bản một tuần chỉ ở một ngày, sau khi có phòng riêng, thì không ở nữa.Nhưng tình bạn của nam nhân chính là như vậy, tuy nói tiếp xúc không nhiều, thế nhưng vẫn có vài người bạn đối xử không tệ với nhau. Mà Giang Phóng đính hôn, vốn không muốn làm to, cũng không nói cho nhiều người, ai nghĩ đến cuối cùng thành như vậy. Báo gấp gáp mọi người tới không kịp, toàn là người ở tỉnh ngoài, cuối cùng thì có mấy người không tham gia.Trừ mấy vị này, tiểu Bạch với nhị Hắc không cần nói nhiều, đã biết mấy trăm năm trước rồi.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Mạn chờ phòng ngủ đầy đủ bốn người tới mới rời đi. Ngoại trừ Phương Khuynh Nhan, hiền lành văn tĩnh nhất, còn có một cô gái còn đẹp rực rỡ hơn nhiều so với Từ Mạn, tính cách cũng rất đường hoàng, Phòng Huyền Sương. Cùng với Hoa Ấu Lâm là người có chút ồn ã. Các cô ở ký túc là ký túc của khoa Tài chính, cũng đều là nữ sinh ban một. Trừ Phương Khuynh Nhan, những người khác đều không phải người địa phương. Kiều Kiều nghĩ, thảo nào! Phương Khuynh Nhan lại là người tới sớm như vậy.
Cùng mọi người chào hỏi xong, đám người Giang Phóng cùng đi ăn cơm.
Lần này trừ Quách Vũ Phi mới quen biết, còn có Quản Lâm bị gọi là tiểu Tam Nhi. Mà bị gọi tiểu Tam Nhi, không phải là biệt danh cái gì cả, mà là, Quản Lâm là anh em sinh ba, hắn lại là đứa thứ ba, người trong nhà gọi thành như vậy. Khai giảng ngày đầu tiên, mọi người nghe thấy cha mẹ của hắn gọi như vậy, biết nguyên nhân, cũng gọi theo luôn. Lộ Nam Phong, nghe thấy mấy cái tên đều có chút quen quen, Kiều Kiều suy nghĩ, hóa ra, lúc đầu, Giang Phóng ở ký túc, mà bạn cùng phòng là ba người này. Nhưng mà, Giang Phóng cơ bản một tuần chỉ ở một ngày, sau khi có phòng riêng, thì không ở nữa.
Nhưng tình bạn của nam nhân chính là như vậy, tuy nói tiếp xúc không nhiều, thế nhưng vẫn có vài người bạn đối xử không tệ với nhau. Mà Giang Phóng đính hôn, vốn không muốn làm to, cũng không nói cho nhiều người, ai nghĩ đến cuối cùng thành như vậy. Báo gấp gáp mọi người tới không kịp, toàn là người ở tỉnh ngoài, cuối cùng thì có mấy người không tham gia.
Trừ mấy vị này, tiểu Bạch với nhị Hắc không cần nói nhiều, đã biết mấy trăm năm trước rồi.
Trùng Sinh Chi Kiều Kiều (Kiều Kiều Trọng Sinh)Tác giả: VivianTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn nhà hộ nhỏ bé tầm 40m2, có một người ngồi ở trong phòng, Kiều Kiều uống từng ngụm bia, ha hả, hôm nay là đêm giáng sinh, mọi người đều đi chơi, vậy mà cô lại không có chỗ nào để đi, bạn bè đều có người nhà của họ, vào lúc này sẽ không tới đây với cô, lại nghĩ tới xung đột hôm nay ở công ty, cô cười khổ, làm sao cô lại chán nản như vậy? Mấy ngày nữa là cô tròn ba mươi tuổi, đương nhiên, hôm nay cô vẫn là hai mươi chín, nhưng vẫn là một người cô đơn, bạn bè không có ai bên cạnh, mỗi lần gọi điện thoại hay gặp mặt cha mẹ, đều là nghe họ oán trách mấy câu, cô thật sự muốn khóc, cũng không biết nên làm thế nào. Không phải là cô không muốn tìm, mà do cô không hiểu đàn ông, người bên cạnh giới thiệu cũng không đáng tin, cô thật rối rắm, ai cũng nói cô kén chọn, thật ra không phải như vậy, thực sự không phải. Cô chỉ muốn tìm một người tâm đầu ý hợp, tại sao lại khó như vậy?-Trucxinh- Hôm nay ở công ty, đồng nghiệp lại nhắc tới chuyện cô còn độc thân, cô tức giận, liền nói vài… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ Mạn chờ phòng ngủ đầy đủ bốn người tới mới rời đi. Ngoại trừ Phương Khuynh Nhan, hiền lành văn tĩnh nhất, còn có một cô gái còn đẹp rực rỡ hơn nhiều so với Từ Mạn, tính cách cũng rất đường hoàng, Phòng Huyền Sương. Cùng với Hoa Ấu Lâm là người có chút ồn ã. Các cô ở ký túc là ký túc của khoa Tài chính, cũng đều là nữ sinh ban một. Trừ Phương Khuynh Nhan, những người khác đều không phải người địa phương. Kiều Kiều nghĩ, thảo nào! Phương Khuynh Nhan lại là người tới sớm như vậy.Cùng mọi người chào hỏi xong, đám người Giang Phóng cùng đi ăn cơm.Lần này trừ Quách Vũ Phi mới quen biết, còn có Quản Lâm bị gọi là tiểu Tam Nhi. Mà bị gọi tiểu Tam Nhi, không phải là biệt danh cái gì cả, mà là, Quản Lâm là anh em sinh ba, hắn lại là đứa thứ ba, người trong nhà gọi thành như vậy. Khai giảng ngày đầu tiên, mọi người nghe thấy cha mẹ của hắn gọi như vậy, biết nguyên nhân, cũng gọi theo luôn. Lộ Nam Phong, nghe thấy mấy cái tên đều có chút quen quen, Kiều Kiều suy nghĩ, hóa ra, lúc đầu, Giang Phóng ở ký túc, mà bạn cùng phòng là ba người này. Nhưng mà, Giang Phóng cơ bản một tuần chỉ ở một ngày, sau khi có phòng riêng, thì không ở nữa.Nhưng tình bạn của nam nhân chính là như vậy, tuy nói tiếp xúc không nhiều, thế nhưng vẫn có vài người bạn đối xử không tệ với nhau. Mà Giang Phóng đính hôn, vốn không muốn làm to, cũng không nói cho nhiều người, ai nghĩ đến cuối cùng thành như vậy. Báo gấp gáp mọi người tới không kịp, toàn là người ở tỉnh ngoài, cuối cùng thì có mấy người không tham gia.Trừ mấy vị này, tiểu Bạch với nhị Hắc không cần nói nhiều, đã biết mấy trăm năm trước rồi.