Nàng cầm một chén cơm thừa căn cặn tản bộ trên đường, quần áo chắp vá, nước bẩn bôi đen mặt, chỉ có một đôi mắt to linh động, giống như vô tình kì thực lại cẩn thận đoan trang nhìn mỗi một người qua đường. Bỗng nhiên, nàng đứng trước mặt một tiểu nam hài quần áo còn thảm hại hơn, đối với hắn ngoắc ngoắc ngón tay: “Này! Có muốn đi theo ta không?” Tiểu nam hài nghi hoặc nhìn nàng: “Đi cùng với ngươi?” Nàng ra sức gật đầu, lớn tiếng tuyên bố: “Không sai! Làm đồng dưỡng phu của ta!” Một khách nhân bất hạnh đang ăn mì ở sạp bên cạnh nghe xong mì từ thất khiếu phun phụt ra. Làm đồng dưỡng phu của nàng đến năm thứ tư, hắn chín tuổi, nàng mười bốn uổi. Lúc nàng nhặt hắn về tuổi gần như gấp đôi hắn, hắn quả thật cung phụng nàng như thần tiên, tuyệt không trái lệnh. Đương nhiên, lúc đó hắn căn bản không biết “đồng dưỡng phu” có nghĩa là gì, thực ra lúc đó trừ nàng, không có ai nói qua cụm từ ba chữ này. Hắn lúc sáu tuổi cảm thấy đi theo một đại tỷ cao hơn mình nhiều thì ít nhất sẽ được ăn no…
Chương 13
Kế Hoạch Dưỡng Thành Đồng Dưỡng PhuTác giả: Tuyền Trúc TràTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNàng cầm một chén cơm thừa căn cặn tản bộ trên đường, quần áo chắp vá, nước bẩn bôi đen mặt, chỉ có một đôi mắt to linh động, giống như vô tình kì thực lại cẩn thận đoan trang nhìn mỗi một người qua đường. Bỗng nhiên, nàng đứng trước mặt một tiểu nam hài quần áo còn thảm hại hơn, đối với hắn ngoắc ngoắc ngón tay: “Này! Có muốn đi theo ta không?” Tiểu nam hài nghi hoặc nhìn nàng: “Đi cùng với ngươi?” Nàng ra sức gật đầu, lớn tiếng tuyên bố: “Không sai! Làm đồng dưỡng phu của ta!” Một khách nhân bất hạnh đang ăn mì ở sạp bên cạnh nghe xong mì từ thất khiếu phun phụt ra. Làm đồng dưỡng phu của nàng đến năm thứ tư, hắn chín tuổi, nàng mười bốn uổi. Lúc nàng nhặt hắn về tuổi gần như gấp đôi hắn, hắn quả thật cung phụng nàng như thần tiên, tuyệt không trái lệnh. Đương nhiên, lúc đó hắn căn bản không biết “đồng dưỡng phu” có nghĩa là gì, thực ra lúc đó trừ nàng, không có ai nói qua cụm từ ba chữ này. Hắn lúc sáu tuổi cảm thấy đi theo một đại tỷ cao hơn mình nhiều thì ít nhất sẽ được ăn no… Hình ảnh chưa công khai.Diêu Tín Hoa: “Các ngươi muốn hù chết ta có phải không? Không việc gì tới nhà vệ sinh dập cái gì lửa! Nếu Tiểu Phong gặp chuyện gì, tất cả các ngươi đều chôn cùng cho ta!”Nam nhân vô dụng Giáp: “Bởi vì chúng ta cho rằng ‘Cháy’ …. Nên… mới đi ‘cứu hỏa’ a…” Vô cùng ủy khuất nói. Thật sự là một bạo quân a!Diêu Tín Hoa: “Các ngươi là trư à! Nơi này là miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần mà cháy thì còn thể thống gì nữa!”Nam nhân vô dụng Ất: “Hóa ra miếu đổ nát này kêu là miếu hỏa thần a…” Lần đầu biết nha.Chán nản. “Các ngươi đều lăn ra ngoài xin cơm cho ta!”Mọi người: “Bây giờ là nửa đêm nha…”[Phong Vô Tình đang hôn mê phía sau tượng thần: Ngô… Thiên Lôi tảng? Đây là địa phương nào? A a, miệng vết thương hắn đau quá, đầu cũng đau, lỗ tai cũng đau quá!]
Hình ảnh chưa công khai.
Diêu Tín Hoa: “Các ngươi muốn hù chết ta có phải không? Không việc gì tới
nhà vệ sinh dập cái gì lửa! Nếu Tiểu Phong gặp chuyện gì, tất cả các
ngươi đều chôn cùng cho ta!”
Nam nhân vô dụng Giáp: “Bởi vì chúng ta cho rằng ‘Cháy’ …. Nên… mới đi ‘cứu hỏa’ a…” Vô cùng ủy khuất nói.
Thật sự là một bạo quân a!
Diêu Tín Hoa: “Các ngươi là trư à! Nơi này là miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần mà cháy thì còn thể thống gì nữa!”
Nam nhân vô dụng Ất: “Hóa ra miếu đổ nát này kêu là miếu hỏa thần a…” Lần đầu biết nha.
Chán nản. “Các ngươi đều lăn ra ngoài xin cơm cho ta!”
Mọi người: “Bây giờ là nửa đêm nha…”
[Phong Vô Tình đang hôn mê phía sau tượng thần: Ngô… Thiên Lôi tảng? Đây là
địa phương nào? A a, miệng vết thương hắn đau quá, đầu cũng đau, lỗ tai
cũng đau quá!]
Kế Hoạch Dưỡng Thành Đồng Dưỡng PhuTác giả: Tuyền Trúc TràTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNàng cầm một chén cơm thừa căn cặn tản bộ trên đường, quần áo chắp vá, nước bẩn bôi đen mặt, chỉ có một đôi mắt to linh động, giống như vô tình kì thực lại cẩn thận đoan trang nhìn mỗi một người qua đường. Bỗng nhiên, nàng đứng trước mặt một tiểu nam hài quần áo còn thảm hại hơn, đối với hắn ngoắc ngoắc ngón tay: “Này! Có muốn đi theo ta không?” Tiểu nam hài nghi hoặc nhìn nàng: “Đi cùng với ngươi?” Nàng ra sức gật đầu, lớn tiếng tuyên bố: “Không sai! Làm đồng dưỡng phu của ta!” Một khách nhân bất hạnh đang ăn mì ở sạp bên cạnh nghe xong mì từ thất khiếu phun phụt ra. Làm đồng dưỡng phu của nàng đến năm thứ tư, hắn chín tuổi, nàng mười bốn uổi. Lúc nàng nhặt hắn về tuổi gần như gấp đôi hắn, hắn quả thật cung phụng nàng như thần tiên, tuyệt không trái lệnh. Đương nhiên, lúc đó hắn căn bản không biết “đồng dưỡng phu” có nghĩa là gì, thực ra lúc đó trừ nàng, không có ai nói qua cụm từ ba chữ này. Hắn lúc sáu tuổi cảm thấy đi theo một đại tỷ cao hơn mình nhiều thì ít nhất sẽ được ăn no… Hình ảnh chưa công khai.Diêu Tín Hoa: “Các ngươi muốn hù chết ta có phải không? Không việc gì tới nhà vệ sinh dập cái gì lửa! Nếu Tiểu Phong gặp chuyện gì, tất cả các ngươi đều chôn cùng cho ta!”Nam nhân vô dụng Giáp: “Bởi vì chúng ta cho rằng ‘Cháy’ …. Nên… mới đi ‘cứu hỏa’ a…” Vô cùng ủy khuất nói. Thật sự là một bạo quân a!Diêu Tín Hoa: “Các ngươi là trư à! Nơi này là miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần! Miếu hỏa thần mà cháy thì còn thể thống gì nữa!”Nam nhân vô dụng Ất: “Hóa ra miếu đổ nát này kêu là miếu hỏa thần a…” Lần đầu biết nha.Chán nản. “Các ngươi đều lăn ra ngoài xin cơm cho ta!”Mọi người: “Bây giờ là nửa đêm nha…”[Phong Vô Tình đang hôn mê phía sau tượng thần: Ngô… Thiên Lôi tảng? Đây là địa phương nào? A a, miệng vết thương hắn đau quá, đầu cũng đau, lỗ tai cũng đau quá!]