Tác giả:

Tại Dạ phủ, giờ này đang rất tấp nập và khẩn trương. Tất cả mọi người trong gia tộc đều tập trung trước sảnh đường, vẻ mặt ai cũng căng thẳng, lo lắng như đang chờ đợi điều gì. Một lúc sau, tiếng khóc trẻ con ở đâu đó vang lên, rồi một tiểu nha hoàn chạy thật nhanh đến với vẻ mặt vui mừng. - Lão gia, phu nhân đã sinh ra một tiểu thư Tất cả mọi người vui mừng đến phát khóc. Dù không phải nam nhi nhưng đối với Dạ gia nhà bọn họ thì một nữ nhi cũng không hề tệ. Ngược lại là quá tốt vì đã hơn 500 năm nay dạ gia chỉ toàn nam nhi. Đây là nữ nhi đầu tiên sau hơn 500 năm ấy. Đương nhiên quý. - Mau, mau đi xem _ Dạ An Hạo là phụ thân của Dạ Trường ( Cha của nữ chính ) dẫn đầu đi đến Tây Các Khi vừa vào Tây Các, không khí đang tĩnh lặng bỗng náo nhiệt hẳn lên. Dạ Trường tiến đến bên Vũ Như Như, nhẹ nhàng lau mồ hôi cho nương tử của mình. - Nàng vất vả rồi. Vũ Như Như mỉm cười với phu quân: - Ta không sao, chàng mau nhìn tiểu bảo bối đi, bé đang ngủ rất ngoan. Nói đoạn, Vũ Như Như cúi xuống nhìn…

Chương 10

Dạ UTác giả: muathu1234Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại Dạ phủ, giờ này đang rất tấp nập và khẩn trương. Tất cả mọi người trong gia tộc đều tập trung trước sảnh đường, vẻ mặt ai cũng căng thẳng, lo lắng như đang chờ đợi điều gì. Một lúc sau, tiếng khóc trẻ con ở đâu đó vang lên, rồi một tiểu nha hoàn chạy thật nhanh đến với vẻ mặt vui mừng. - Lão gia, phu nhân đã sinh ra một tiểu thư Tất cả mọi người vui mừng đến phát khóc. Dù không phải nam nhi nhưng đối với Dạ gia nhà bọn họ thì một nữ nhi cũng không hề tệ. Ngược lại là quá tốt vì đã hơn 500 năm nay dạ gia chỉ toàn nam nhi. Đây là nữ nhi đầu tiên sau hơn 500 năm ấy. Đương nhiên quý. - Mau, mau đi xem _ Dạ An Hạo là phụ thân của Dạ Trường ( Cha của nữ chính ) dẫn đầu đi đến Tây Các Khi vừa vào Tây Các, không khí đang tĩnh lặng bỗng náo nhiệt hẳn lên. Dạ Trường tiến đến bên Vũ Như Như, nhẹ nhàng lau mồ hôi cho nương tử của mình. - Nàng vất vả rồi. Vũ Như Như mỉm cười với phu quân: - Ta không sao, chàng mau nhìn tiểu bảo bối đi, bé đang ngủ rất ngoan. Nói đoạn, Vũ Như Như cúi xuống nhìn… Khi thu nguyên tố thủy, một việc kì lạ đã xảy ra.- PhốcMột ngụm máu từ trong miệng nàng phun ra.Chuyện gì thế này...Đầu óc nàng choáng váng. Những người khác khi thu nhầm nguyên tố thì cũng sẽ không bị tác động lại mà? Tại sao mình lại...Lại lấy tay thử thu một nguyên tố Hỏa.- PhốcTay Dạ Minh Nguyệt nắm lại thật chặt. Một sự không cam lòng nhen nhóm lên trong lòng.Rốt cục là tại làm sao. Linh lực màu tím không có. Muốn lấy nguyên tố khác cũng không được thì rốt cục là phải làm thế nào đây. Chả nhẽ mình thật sự là một phế vật sao?Bỗng nhiên một giọng nói như có như không, như xa như gần vang lên.- Hahaha, tiểu oa nhi, ngươi thật ngu ngốc a!!!Nàng giật mình quay lại. Trong phòng này không có người. Chả nhẽ... Là Ma??? Mặt nàng tái mét, đang định co giò chạy.- Ê? Ngươi làm gì vậy. Ta không phải ma quỷ gì đâu nhá. Hứ Hứ, vốn dĩ ta là một ngọc thạch linh hồn vô cùng quý hiếm, vô cùng cường đại mà lại bị tiểu cô nương ngươi nói là ma. Phi! Thật biết làm ta tức chết mà.Nàng khẽ nheo mắt. Ngọc thạch linh hồn? Là cái mô gì vậy? Bạn không có thân xác mà cứ làm nhà lảm nhảm như thế mà không gọi là ma. Ơn giời!- Ngươi ở đâu?- Hứ, chưa gì đã quên ta rồi sao. Ngươi mới lấy một phần lực lượng của ta mà đã ăn cháo đá bát. Loại người như ngươi. Ta phi. Ta phi . Ta phi!!!- Ngươi còn phi phi thì đừng trách ta đập vỡ ngươi! Nói!Giọng nói của ngọc thạch linh hồn khẽ run rẩy:- Ở... trên bàn

Khi thu nguyên tố thủy, một việc kì lạ đã xảy ra.

- Phốc

Một ngụm máu từ trong miệng nàng phun ra.

Chuyện gì thế này...

Đầu óc nàng choáng váng. Những người khác khi thu nhầm nguyên tố thì cũng sẽ không bị tác động lại mà? Tại sao mình lại...

Lại lấy tay thử thu một nguyên tố Hỏa.

- Phốc

Tay Dạ Minh Nguyệt nắm lại thật chặt. Một sự không cam lòng nhen nhóm lên trong lòng.

Rốt cục là tại làm sao. Linh lực màu tím không có. Muốn lấy nguyên tố khác cũng không được thì rốt cục là phải làm thế nào đây. Chả nhẽ mình thật sự là một phế vật sao?

Bỗng nhiên một giọng nói như có như không, như xa như gần vang lên.

- Hahaha, tiểu oa nhi, ngươi thật ngu ngốc a!!!

Nàng giật mình quay lại. Trong phòng này không có người. Chả nhẽ... Là Ma??? Mặt nàng tái mét, đang định co giò chạy.

- Ê? Ngươi làm gì vậy. Ta không phải ma quỷ gì đâu nhá. Hứ Hứ, vốn dĩ ta là một ngọc thạch linh hồn vô cùng quý hiếm, vô cùng cường đại mà lại bị tiểu cô nương ngươi nói là ma. Phi! Thật biết làm ta tức chết mà.

Nàng khẽ nheo mắt. Ngọc thạch linh hồn? Là cái mô gì vậy? Bạn không có thân xác mà cứ làm nhà lảm nhảm như thế mà không gọi là ma. Ơn giời!

- Ngươi ở đâu?

- Hứ, chưa gì đã quên ta rồi sao. Ngươi mới lấy một phần lực lượng của ta mà đã ăn cháo đá bát. Loại người như ngươi. Ta phi. Ta phi . Ta phi!!!

- Ngươi còn phi phi thì đừng trách ta đập vỡ ngươi! Nói!

Giọng nói của ngọc thạch linh hồn khẽ run rẩy:

- Ở... trên bàn

Dạ UTác giả: muathu1234Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại Dạ phủ, giờ này đang rất tấp nập và khẩn trương. Tất cả mọi người trong gia tộc đều tập trung trước sảnh đường, vẻ mặt ai cũng căng thẳng, lo lắng như đang chờ đợi điều gì. Một lúc sau, tiếng khóc trẻ con ở đâu đó vang lên, rồi một tiểu nha hoàn chạy thật nhanh đến với vẻ mặt vui mừng. - Lão gia, phu nhân đã sinh ra một tiểu thư Tất cả mọi người vui mừng đến phát khóc. Dù không phải nam nhi nhưng đối với Dạ gia nhà bọn họ thì một nữ nhi cũng không hề tệ. Ngược lại là quá tốt vì đã hơn 500 năm nay dạ gia chỉ toàn nam nhi. Đây là nữ nhi đầu tiên sau hơn 500 năm ấy. Đương nhiên quý. - Mau, mau đi xem _ Dạ An Hạo là phụ thân của Dạ Trường ( Cha của nữ chính ) dẫn đầu đi đến Tây Các Khi vừa vào Tây Các, không khí đang tĩnh lặng bỗng náo nhiệt hẳn lên. Dạ Trường tiến đến bên Vũ Như Như, nhẹ nhàng lau mồ hôi cho nương tử của mình. - Nàng vất vả rồi. Vũ Như Như mỉm cười với phu quân: - Ta không sao, chàng mau nhìn tiểu bảo bối đi, bé đang ngủ rất ngoan. Nói đoạn, Vũ Như Như cúi xuống nhìn… Khi thu nguyên tố thủy, một việc kì lạ đã xảy ra.- PhốcMột ngụm máu từ trong miệng nàng phun ra.Chuyện gì thế này...Đầu óc nàng choáng váng. Những người khác khi thu nhầm nguyên tố thì cũng sẽ không bị tác động lại mà? Tại sao mình lại...Lại lấy tay thử thu một nguyên tố Hỏa.- PhốcTay Dạ Minh Nguyệt nắm lại thật chặt. Một sự không cam lòng nhen nhóm lên trong lòng.Rốt cục là tại làm sao. Linh lực màu tím không có. Muốn lấy nguyên tố khác cũng không được thì rốt cục là phải làm thế nào đây. Chả nhẽ mình thật sự là một phế vật sao?Bỗng nhiên một giọng nói như có như không, như xa như gần vang lên.- Hahaha, tiểu oa nhi, ngươi thật ngu ngốc a!!!Nàng giật mình quay lại. Trong phòng này không có người. Chả nhẽ... Là Ma??? Mặt nàng tái mét, đang định co giò chạy.- Ê? Ngươi làm gì vậy. Ta không phải ma quỷ gì đâu nhá. Hứ Hứ, vốn dĩ ta là một ngọc thạch linh hồn vô cùng quý hiếm, vô cùng cường đại mà lại bị tiểu cô nương ngươi nói là ma. Phi! Thật biết làm ta tức chết mà.Nàng khẽ nheo mắt. Ngọc thạch linh hồn? Là cái mô gì vậy? Bạn không có thân xác mà cứ làm nhà lảm nhảm như thế mà không gọi là ma. Ơn giời!- Ngươi ở đâu?- Hứ, chưa gì đã quên ta rồi sao. Ngươi mới lấy một phần lực lượng của ta mà đã ăn cháo đá bát. Loại người như ngươi. Ta phi. Ta phi . Ta phi!!!- Ngươi còn phi phi thì đừng trách ta đập vỡ ngươi! Nói!Giọng nói của ngọc thạch linh hồn khẽ run rẩy:- Ở... trên bàn

Chương 10