Tác giả:

Một ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,…

Chương 6: Cánh cửa mê cung 6: Phát hiện mơ hồ - gặp gỡ Charlie

Lạc Lối Mê CungTác giả: Vô Tâm Vô TưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,… Sáng sớm tinh mơ...Jen đã dậy từ lúc nào chứ không còn lười nhác ngủ đông.Chỉ có điều tinh thần của Jen không được ổn định cho lắm.Tin cô đi dù ai trong trường hợp này cũng sẽ không giữ được bình tĩnh.Cô ngơ ngẩn nhìn cánh tay trắng nõn vốn nên là còn trầy xước nghiêm trọng có nguy cơ nhiễm trùng.Tay di di mi tâm, cắn môi. Cô là cái gì? Sẽ không là ma cà rồng giống gia đình Cullen kia chứ?Không phải...là quỷ tái sinh đi?Cô vừa suy nghĩ vừa đi bộ tới trường.Một tia sáng vụt nhanh qua đầu, mơ mơ hồ hồ xác định thì lại bị tiếng còi xe thức tỉnh.Xe thắng gắp lại.Theo phản xạ cô ngã khuỵ trên mặt đường.Người đàn ông đưa tay nâng cô dậy, chốc lát cô hồi tỉnh nhìn người trước mặt."Chú...? Con xin lỗi ạ!" Jen cúi đầu hối lỗi."Không sao cả. Con định...rời khỏi thị trấn?" Ông nhíu mày hỏi.Jen một vẻ mặt bị đả kích gian nan nói:"Con đi trường học...!"Người đàn ông:"..."Đường đến trường học là ngược lại a!"Được rồi chú thuận đường chở con đi."Jen xấu hổ:"Con cảm ơn"Xuyên suốt dọc đường, hai người nói chuyện không khí hết sức hài hoà."Chú Charlie, Bella một năm đến đây. Đến lúc đó chú sẽ hết cô đơn.""Hả? Cháu biết Bella!" Nghe giọng điệu chắn và cách gọi thân thuộc làm cho ông hoài nghi."Khụ...! Chú coi như cháu chưa nói gì"Sao dạo này cô lắm chuyện thế nhỉ? Đến một năm sau, Bella đến đây, chú Charlie chẳng phải sẽ nhìn cô bằng ánh mắt quái vật sao?Thất sách. Cô không nên chân vào câu chuyện của họ. Ngồi cạnh làm khán giả đợi xem Chạng vạng sống là được rồi.Nhưng mà Jen lại không biết một điều - sự xuất hiện của cô đã làm mọi việc lệch khỏi quỹ đạo vốn có. Câu chuyện bị thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.Tương lai của Bella có thể nói là một màu ảm đạm dưới phần nguyên do cô gây ra.Mà kẻ tai hoạ đó đang rất vui tươi vẫy tay chào tạm biệt Charlie.Trung học Forks... Nhìn thấy tứ phía đều là ánh mắt tò mò nghiền ngẫm…khiến Jen có cảm giác mình là sinh vật lạ từ hành tinh khác đến.Học sinh nơi này cũng không nhiệt tình tới mức chạy tới hỏi thăm. Ngoài ý muốn một phần là do vẻ bề ngoài lạnh nhạt đến mức e ngại không dám bắt chuyện.Số cô vẫn may mắn như vậy a!Tiết đầu tiên của cô ở trường học là Thưởng thức âm nhạc cổ điển. Phòng C.201.Và cô không biết nó ở nơi quái quỷ nào!Chuyển vào một trường học mới, là một nỗi khổ không tên a!*Bịch* Jen thấp thoáng nhìn bảng lớp, vô ý va phải bóng dáng đang đi tới."Thật xin lỗi"Cô ngồi xuống nhặt phụ đồ trên mặt đất.Dạo này, cô thật hay mơ hồ.

Sáng sớm tinh mơ...

Jen đã dậy từ lúc nào chứ không còn lười nhác ngủ đông.

Chỉ có điều tinh thần của Jen không được ổn định cho lắm.

Tin cô đi dù ai trong trường hợp này cũng sẽ không giữ được bình tĩnh.

Cô ngơ ngẩn nhìn cánh tay trắng nõn vốn nên là còn trầy xước nghiêm trọng có nguy cơ nhiễm trùng.

Tay di di mi tâm, cắn môi. Cô là cái gì? Sẽ không là ma cà rồng giống gia đình Cullen kia chứ?

Không phải...là quỷ tái sinh đi?

Cô vừa suy nghĩ vừa đi bộ tới trường.

Một tia sáng vụt nhanh qua đầu, mơ mơ hồ hồ xác định thì lại bị tiếng còi xe thức tỉnh.

Xe thắng gắp lại.

Theo phản xạ cô ngã khuỵ trên mặt đường.

Người đàn ông đưa tay nâng cô dậy, chốc lát cô hồi tỉnh nhìn người trước mặt.

"Chú...? Con xin lỗi ạ!" Jen cúi đầu hối lỗi.

"Không sao cả. Con định...rời khỏi thị trấn?" Ông nhíu mày hỏi.

Jen một vẻ mặt bị đả kích gian nan nói:"Con đi trường học...!"

Người đàn ông:"..."

Đường đến trường học là ngược lại a!

"Được rồi chú thuận đường chở con đi."

Jen xấu hổ:"Con cảm ơn"

Xuyên suốt dọc đường, hai người nói chuyện không khí hết sức hài hoà.

"Chú Charlie, Bella một năm đến đây. Đến lúc đó chú sẽ hết cô đơn."

"Hả? Cháu biết Bella!" Nghe giọng điệu chắn và cách gọi thân thuộc làm cho ông hoài nghi.

"Khụ...! Chú coi như cháu chưa nói gì"

Sao dạo này cô lắm chuyện thế nhỉ? Đến một năm sau, Bella đến đây, chú Charlie chẳng phải sẽ nhìn cô bằng ánh mắt quái vật sao?

Thất sách. Cô không nên chân vào câu chuyện của họ. Ngồi cạnh làm khán giả đợi xem Chạng vạng sống là được rồi.

Nhưng mà Jen lại không biết một điều - sự xuất hiện của cô đã làm mọi việc lệch khỏi quỹ đạo vốn có. Câu chuyện bị thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.

Tương lai của Bella có thể nói là một màu ảm đạm dưới phần nguyên do cô gây ra.

Mà kẻ tai hoạ đó đang rất vui tươi vẫy tay chào tạm biệt Charlie.

Trung học Forks... Nhìn thấy tứ phía đều là ánh mắt tò mò nghiền ngẫm…khiến Jen có cảm giác mình là sinh vật lạ từ hành tinh khác đến.

Học sinh nơi này cũng không nhiệt tình tới mức chạy tới hỏi thăm. Ngoài ý muốn một phần là do vẻ bề ngoài lạnh nhạt đến mức e ngại không dám bắt chuyện.

Số cô vẫn may mắn như vậy a!

Tiết đầu tiên của cô ở trường học là Thưởng thức âm nhạc cổ điển. Phòng C.201.

Và cô không biết nó ở nơi quái quỷ nào!

Chuyển vào một trường học mới, là một nỗi khổ không tên a!

*Bịch* Jen thấp thoáng nhìn bảng lớp, vô ý va phải bóng dáng đang đi tới.

"Thật xin lỗi"Cô ngồi xuống nhặt phụ đồ trên mặt đất.

Dạo này, cô thật hay mơ hồ.

Lạc Lối Mê CungTác giả: Vô Tâm Vô TưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,… Sáng sớm tinh mơ...Jen đã dậy từ lúc nào chứ không còn lười nhác ngủ đông.Chỉ có điều tinh thần của Jen không được ổn định cho lắm.Tin cô đi dù ai trong trường hợp này cũng sẽ không giữ được bình tĩnh.Cô ngơ ngẩn nhìn cánh tay trắng nõn vốn nên là còn trầy xước nghiêm trọng có nguy cơ nhiễm trùng.Tay di di mi tâm, cắn môi. Cô là cái gì? Sẽ không là ma cà rồng giống gia đình Cullen kia chứ?Không phải...là quỷ tái sinh đi?Cô vừa suy nghĩ vừa đi bộ tới trường.Một tia sáng vụt nhanh qua đầu, mơ mơ hồ hồ xác định thì lại bị tiếng còi xe thức tỉnh.Xe thắng gắp lại.Theo phản xạ cô ngã khuỵ trên mặt đường.Người đàn ông đưa tay nâng cô dậy, chốc lát cô hồi tỉnh nhìn người trước mặt."Chú...? Con xin lỗi ạ!" Jen cúi đầu hối lỗi."Không sao cả. Con định...rời khỏi thị trấn?" Ông nhíu mày hỏi.Jen một vẻ mặt bị đả kích gian nan nói:"Con đi trường học...!"Người đàn ông:"..."Đường đến trường học là ngược lại a!"Được rồi chú thuận đường chở con đi."Jen xấu hổ:"Con cảm ơn"Xuyên suốt dọc đường, hai người nói chuyện không khí hết sức hài hoà."Chú Charlie, Bella một năm đến đây. Đến lúc đó chú sẽ hết cô đơn.""Hả? Cháu biết Bella!" Nghe giọng điệu chắn và cách gọi thân thuộc làm cho ông hoài nghi."Khụ...! Chú coi như cháu chưa nói gì"Sao dạo này cô lắm chuyện thế nhỉ? Đến một năm sau, Bella đến đây, chú Charlie chẳng phải sẽ nhìn cô bằng ánh mắt quái vật sao?Thất sách. Cô không nên chân vào câu chuyện của họ. Ngồi cạnh làm khán giả đợi xem Chạng vạng sống là được rồi.Nhưng mà Jen lại không biết một điều - sự xuất hiện của cô đã làm mọi việc lệch khỏi quỹ đạo vốn có. Câu chuyện bị thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.Tương lai của Bella có thể nói là một màu ảm đạm dưới phần nguyên do cô gây ra.Mà kẻ tai hoạ đó đang rất vui tươi vẫy tay chào tạm biệt Charlie.Trung học Forks... Nhìn thấy tứ phía đều là ánh mắt tò mò nghiền ngẫm…khiến Jen có cảm giác mình là sinh vật lạ từ hành tinh khác đến.Học sinh nơi này cũng không nhiệt tình tới mức chạy tới hỏi thăm. Ngoài ý muốn một phần là do vẻ bề ngoài lạnh nhạt đến mức e ngại không dám bắt chuyện.Số cô vẫn may mắn như vậy a!Tiết đầu tiên của cô ở trường học là Thưởng thức âm nhạc cổ điển. Phòng C.201.Và cô không biết nó ở nơi quái quỷ nào!Chuyển vào một trường học mới, là một nỗi khổ không tên a!*Bịch* Jen thấp thoáng nhìn bảng lớp, vô ý va phải bóng dáng đang đi tới."Thật xin lỗi"Cô ngồi xuống nhặt phụ đồ trên mặt đất.Dạo này, cô thật hay mơ hồ.

Chương 6: Cánh cửa mê cung 6: Phát hiện mơ hồ - gặp gỡ Charlie