Một ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,…
Chương 8: Cánh cửa mê cung 8: Hắc ám lý do - Jacob Black
Lạc Lối Mê CungTác giả: Vô Tâm Vô TưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,… Ra khỏi phòng hiệu trưởng, cô ngước đầu nhìn trời, thở dài mệt mỏi.Bầu trời vẫn trong xanh như thế…Thời gian vẫn trôi…Con người vẫn phải tồn tại…Nhưng lại khiến cô tinh thần cạn kiệt. Cô không nhớ những tháng ngày âm u kia đã trôi qua thế nào.Nhiều lúc mệt nhoài muốn buông tay…cô không thể chết. Bởi vì, họ không cho cô chết đi đổi lấy tự do tâm hồn.Hiện tại, cô chưa chết. Cô cười nhạt. Biết đâu, Bella sau này sẽ không tha cho một người nào có thể cướp Edward.Jen chưa ngây thơ tới mức cô lạc vào câu chuyện này mà mong không dính líu tới bất kì ai.Ai nha, có lẽ trước khi chết cô nên chơi một trò chơi với Bella. Cuộc sống không thể thiếu thử thách đâu.Còn việc kêu cô làm bạn với Bella thì miễn đi.Hắc ám độc lập, cô độc. Mà Hắc ám đối lập với ánh sáng, không thể dung hợp.Haha, thật mong chờ, Bella ạ!Mà Bella bên kia không hay biết, mình đã bị liệt kê vào mục ánh sáng để khiêu chiến.Jen hiện tại không có ý muốn lết vào lớp nghe mấy nguuời đó nói nhảm.Dù có người thông báo cho hiệu trưởng thì sao? Bà ta còn cầu cô đừng xuất hiện chứ đừng nói đến việc chất vấn.Có vẻ Jen rất có tiềm chất leo cây…Chàng trai bên dưới nhếch mép cười.Vẫn giống lần gặp đầu tiên!Một đứa trẻ con gái vụng về liều lĩnh nửa đêm trong rừng.Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, cô khẽ l**m môi đỏ tựa máu.Trọng điểm là trên người cô không có khí tức con người khiến hắn nhầm lẫn. Nhờ đó mới phát hiện ra loại người thú vị như cô.Lúc hắn "cướp" balô, mặt cô rất ư là buồn cười.[Ry: N9 cùq nam phụ lần gặp đầu gặp nhau không quá tệ chứ hả? :D]Jen từ trên cây nhảy xuống, không nhìn đường cắm đầu cúi cổ ôm mũi bỏ chạy.Mà cuộc đời mang tiềm chất bi kịch xui xẻo bắt đầu tiếp tục phát huy.Bằng chứng là, trán đập mạnh vào lòng ngực rắn chắc, phản mạnh ngã xuống đất."Ai nha!""Cô chảy máu rồi jìa. Để tôi đưa cô đi bệnh viện" Hắn đưa tay nâng cô đứng dậy."A, cảm ơn người tốt nha. Là lỗi do tôi mà còn phải nhờ anh đưa đi bệnh viện"Cô ngửa đầu dựa vào ghế phụ.Nhắm mắt lại. Trong đầu là hình ảnh Edward hiện lên…Anh ta như ánh sáng phản ánh mạnh mẽ bóng tối ở cô.Chết tiệt! Cư nhiên là chảy máu mũi. Quá mất mặt rồi.Phải cách xa anh ta mới được!Ánh sáng quá mãnh liệt không thể thân cận.Và cũng do lí do chết tiệt này khiến Edward bị Jen ghét bỏ một đoạn thời gian sắp tới.[Ry: Ta sẽ không kể quá khứ của Liễu Ninh mà sẽ để cho nó từ từ hé mở cùng tính cách tiềm ẩn.]*Cánh cửa mê cung 9: Rung động
Ra khỏi phòng hiệu trưởng, cô ngước đầu nhìn trời, thở dài mệt mỏi.
Bầu trời vẫn trong xanh như thế…Thời gian vẫn trôi…Con người vẫn phải tồn tại…
Nhưng lại khiến cô tinh thần cạn kiệt. Cô không nhớ những tháng ngày âm u kia đã trôi qua thế nào.
Nhiều lúc mệt nhoài muốn buông tay…cô không thể chết. Bởi vì, họ không cho cô chết đi đổi lấy tự do tâm hồn.
Hiện tại, cô chưa chết. Cô cười nhạt. Biết đâu, Bella sau này sẽ không tha cho một người nào có thể cướp Edward.
Jen chưa ngây thơ tới mức cô lạc vào câu chuyện này mà mong không dính líu tới bất kì ai.
Ai nha, có lẽ trước khi chết cô nên chơi một trò chơi với Bella. Cuộc sống không thể thiếu thử thách đâu.
Còn việc kêu cô làm bạn với Bella thì miễn đi.
Hắc ám độc lập, cô độc. Mà Hắc ám đối lập với ánh sáng, không thể dung hợp.
Haha, thật mong chờ, Bella ạ!
Mà Bella bên kia không hay biết, mình đã bị liệt kê vào mục ánh sáng để khiêu chiến.
Jen hiện tại không có ý muốn lết vào lớp nghe mấy nguuời đó nói nhảm.
Dù có người thông báo cho hiệu trưởng thì sao? Bà ta còn cầu cô đừng xuất hiện chứ đừng nói đến việc chất vấn.
Có vẻ Jen rất có tiềm chất leo cây…
Chàng trai bên dưới nhếch mép cười.
Vẫn giống lần gặp đầu tiên!
Một đứa trẻ con gái vụng về liều lĩnh nửa đêm trong rừng.
Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, cô khẽ l**m môi đỏ tựa máu.
Trọng điểm là trên người cô không có khí tức con người khiến hắn nhầm lẫn. Nhờ đó mới phát hiện ra loại người thú vị như cô.
Lúc hắn "cướp" balô, mặt cô rất ư là buồn cười.
[Ry: N9 cùq nam phụ lần gặp đầu gặp nhau không quá tệ chứ hả? :D]
Jen từ trên cây nhảy xuống, không nhìn đường cắm đầu cúi cổ ôm mũi bỏ chạy.
Mà cuộc đời mang tiềm chất bi kịch xui xẻo bắt đầu tiếp tục phát huy.
Bằng chứng là, trán đập mạnh vào lòng ngực rắn chắc, phản mạnh ngã xuống đất.
"Ai nha!"
"Cô chảy máu rồi jìa. Để tôi đưa cô đi bệnh viện" Hắn đưa tay nâng cô đứng dậy.
"A, cảm ơn người tốt nha. Là lỗi do tôi mà còn phải nhờ anh đưa đi bệnh viện"Cô ngửa đầu dựa vào ghế phụ.
Nhắm mắt lại. Trong đầu là hình ảnh Edward hiện lên…Anh ta như ánh sáng phản ánh mạnh mẽ bóng tối ở cô.
Chết tiệt! Cư nhiên là chảy máu mũi. Quá mất mặt rồi.
Phải cách xa anh ta mới được!
Ánh sáng quá mãnh liệt không thể thân cận.
Và cũng do lí do chết tiệt này khiến Edward bị Jen ghét bỏ một đoạn thời gian sắp tới.
[Ry: Ta sẽ không kể quá khứ của Liễu Ninh mà sẽ để cho nó từ từ hé mở cùng tính cách tiềm ẩn.]
*Cánh cửa mê cung 9: Rung động
Lạc Lối Mê CungTác giả: Vô Tâm Vô TưTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày mới lại bắt đầu. Nắng lên. Từng tia nắng nhạt ôm lấy thân hình mảnh mai ngồi ở quán coffee ngoài lề là con sông gợn gió nhẹ. Đôi mắt màu hạt dẻ ẩn ẩn tia xám tro phức tạp trong lúc lơ đãng toát lên vẻ thần bí thu hút không ít ánh nhìn. Cô nhẹ nhàng khoáy cafe, nâng tách môi hồng khẽ chạm nhấp, ưu nhã tư thế nhìn là biết thiên kim giáo dưỡng từ nhỏ. Người đàn ông cầm vali đen từ xa sững sờ nhìn cô gái tóc màu xám tro lấp lánh dưới ánh trời. Đây là, người đạp đổ năm anh chị em mình để sở hữu di sản cha mẹ để lại sao? Không khỏi quá trẻ nhưng tâm cơ lại năng như vậy? Ông từng chứng kiến cô mang vỏ bọc tự kỉ trong khi anh chị em đấu đá...quá trình suốt 7năm trời! Ông có chút khâm phục sự nhẫn nại của cô gái trẻ này. Nhưng hôm nay gọi ông ra sớm để làm gì? Chẳng phải họ đã bàn xong từ hai tháng trước, tuần sau mới rời đi sao? "Ông, mời ngồi"Cô lạnh nhạt nói. "Ella tiểu thư..." "Là vì chuyện này đấy!"Cô ngẩng đầu nhìn thẳng mắt ông. Ông giật mình, mồ hôi lạnb loáng thoáng rỉ ra,… Ra khỏi phòng hiệu trưởng, cô ngước đầu nhìn trời, thở dài mệt mỏi.Bầu trời vẫn trong xanh như thế…Thời gian vẫn trôi…Con người vẫn phải tồn tại…Nhưng lại khiến cô tinh thần cạn kiệt. Cô không nhớ những tháng ngày âm u kia đã trôi qua thế nào.Nhiều lúc mệt nhoài muốn buông tay…cô không thể chết. Bởi vì, họ không cho cô chết đi đổi lấy tự do tâm hồn.Hiện tại, cô chưa chết. Cô cười nhạt. Biết đâu, Bella sau này sẽ không tha cho một người nào có thể cướp Edward.Jen chưa ngây thơ tới mức cô lạc vào câu chuyện này mà mong không dính líu tới bất kì ai.Ai nha, có lẽ trước khi chết cô nên chơi một trò chơi với Bella. Cuộc sống không thể thiếu thử thách đâu.Còn việc kêu cô làm bạn với Bella thì miễn đi.Hắc ám độc lập, cô độc. Mà Hắc ám đối lập với ánh sáng, không thể dung hợp.Haha, thật mong chờ, Bella ạ!Mà Bella bên kia không hay biết, mình đã bị liệt kê vào mục ánh sáng để khiêu chiến.Jen hiện tại không có ý muốn lết vào lớp nghe mấy nguuời đó nói nhảm.Dù có người thông báo cho hiệu trưởng thì sao? Bà ta còn cầu cô đừng xuất hiện chứ đừng nói đến việc chất vấn.Có vẻ Jen rất có tiềm chất leo cây…Chàng trai bên dưới nhếch mép cười.Vẫn giống lần gặp đầu tiên!Một đứa trẻ con gái vụng về liều lĩnh nửa đêm trong rừng.Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, cô khẽ l**m môi đỏ tựa máu.Trọng điểm là trên người cô không có khí tức con người khiến hắn nhầm lẫn. Nhờ đó mới phát hiện ra loại người thú vị như cô.Lúc hắn "cướp" balô, mặt cô rất ư là buồn cười.[Ry: N9 cùq nam phụ lần gặp đầu gặp nhau không quá tệ chứ hả? :D]Jen từ trên cây nhảy xuống, không nhìn đường cắm đầu cúi cổ ôm mũi bỏ chạy.Mà cuộc đời mang tiềm chất bi kịch xui xẻo bắt đầu tiếp tục phát huy.Bằng chứng là, trán đập mạnh vào lòng ngực rắn chắc, phản mạnh ngã xuống đất."Ai nha!""Cô chảy máu rồi jìa. Để tôi đưa cô đi bệnh viện" Hắn đưa tay nâng cô đứng dậy."A, cảm ơn người tốt nha. Là lỗi do tôi mà còn phải nhờ anh đưa đi bệnh viện"Cô ngửa đầu dựa vào ghế phụ.Nhắm mắt lại. Trong đầu là hình ảnh Edward hiện lên…Anh ta như ánh sáng phản ánh mạnh mẽ bóng tối ở cô.Chết tiệt! Cư nhiên là chảy máu mũi. Quá mất mặt rồi.Phải cách xa anh ta mới được!Ánh sáng quá mãnh liệt không thể thân cận.Và cũng do lí do chết tiệt này khiến Edward bị Jen ghét bỏ một đoạn thời gian sắp tới.[Ry: Ta sẽ không kể quá khứ của Liễu Ninh mà sẽ để cho nó từ từ hé mở cùng tính cách tiềm ẩn.]*Cánh cửa mê cung 9: Rung động