Tác giả:

Khu nhà ở nằm kế bên công viên, rèm cửa sổ được kéo ra, ánh trời chiều không có gì ngăn cản tràn vào khiến căn phòng sáng rực. Chương Linh theo bản năng nhắm mắt lại, một lát sau lại chậm rãi mở ra. Có mấy đôi tình nhân đi dạo trên sân cỏ c*̉a công viên, cảnh tượng gắn bó át cả ánh mặt trời, cây phong mùa thu xanh mướt, đẹp như trong bưu thiếp. Trên xích đu, hai nữ sinh mặc váy ca rô ngắn c*̀ng ăn một que kem, cậu một miếng, tớ một miếng. Không cẩn thận chạm vào mũi nhau, hai người liền vui vẻ cười lớn. Khóe miệng c*̉a Chương Linh khẽ cong, cô thích nhìn những cảnh tượng như vậy. Gian phòng rất yên tĩnh, âm thanh c*̉a điện thoại di động vang lên có vẻ trống trải mà vang dội, thậm chí còn có chút đáng sợ. Chương Linh đưa di động lên tai, nhàn nhạt hỏi: “Cố Dĩnh, có chuyện gì vậy?” Màn đêm vừa buông xuống, cuộc sống rực rỡ về đêm c*̉a người đẹp Cố Dĩnh mới bắt đầu, từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ có…

Chương 8

Nam Sơn Có Củ ẤuTác giả: Lâm Địch NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKhu nhà ở nằm kế bên công viên, rèm cửa sổ được kéo ra, ánh trời chiều không có gì ngăn cản tràn vào khiến căn phòng sáng rực. Chương Linh theo bản năng nhắm mắt lại, một lát sau lại chậm rãi mở ra. Có mấy đôi tình nhân đi dạo trên sân cỏ c*̉a công viên, cảnh tượng gắn bó át cả ánh mặt trời, cây phong mùa thu xanh mướt, đẹp như trong bưu thiếp. Trên xích đu, hai nữ sinh mặc váy ca rô ngắn c*̀ng ăn một que kem, cậu một miếng, tớ một miếng. Không cẩn thận chạm vào mũi nhau, hai người liền vui vẻ cười lớn. Khóe miệng c*̉a Chương Linh khẽ cong, cô thích nhìn những cảnh tượng như vậy. Gian phòng rất yên tĩnh, âm thanh c*̉a điện thoại di động vang lên có vẻ trống trải mà vang dội, thậm chí còn có chút đáng sợ. Chương Linh đưa di động lên tai, nhàn nhạt hỏi: “Cố Dĩnh, có chuyện gì vậy?” Màn đêm vừa buông xuống, cuộc sống rực rỡ về đêm c*̉a người đẹp Cố Dĩnh mới bắt đầu, từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ có… Đồng nghiệp c*̉a Cố Dĩnh muốn kết hôn, cô nàng liền kéo Chương Linh đến Vương Phủ Tỉnh chọn một món quà. Nhìn một vòng quanh phòng, nào là sườn xám thêu thủ công, nào là giày gấm, ga giường vỏ chăn đỏ thẫm… Món nào c*̃ng tuyệt đẹp, phảng phất không khí vui vẻ, tựa như sau khi có những thứ đó, cánh cửa hạnh phúc sẽ mở ra vậy.Cố Dĩnh kích động không thôi: “Nếu bây giờ có anh chàng nào đồng ý lấy tớ, tớ sẽ gả ngay. Đúng rồi, cậu còn chưa khai chuyện c*̉a cậu với anh chàng kia là thế nào đâu nhé!”Chương Linh bị hù đến nỗi chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, bởi vì cô còn chưa nói tới chuyện hôn nhân nên mới không giới thiệu Hàn Hoàn Vũ với Cố Dĩnh thôi.Cô rốt cuộc muốn giấu giếm cái gì? Năm năm này, cô không cho bất cứ kẻ nào chiếm giữ lòng cô là vì ai?“Có phải cậu sợ tớ đoạt mất con rùa vàng c*̉a cậu nên cậu mới đề phòng tớ như vậy không?” Cố Dĩnh cực kỳ tủi thân, đôi môi đỏ mọng cong lên: “Tức chết mà, tại sao cậu và Tô Kỳ Kỳ đều như thế hả! Tớ có cặn bã thế nào cũng sẽ không làm cái chuyện không nhân tính vậy đâu.”“Tô Kỳ Kỳ?” Chương Linh cho là mình nghe lầm.“Đúng vậy, cậu ấy nói Kiều Viễn có một người tình ở Bắc Kinh, cậu ấy tưởng là tớ. Chuyện ly hôn lớn như vậy cậu ấy cũng không nói cho tớ biết. c*̃ng may là bây giờ Kiều Viễn có một cô bạn gái nhỏ, cậu ấy mới không nghi ngờ tớ nữa. Tớ thật sự rất giận.”Chương Linh vỗ trán: “Cố Dĩnh, cậu có thể nói từng chuyện một không, tớ chẳng hiểu gì cả!”“Đồ ngốc!” Cố Dĩnh cười. “Tô Kỳ Kỳ nói, tốt nghiệp được hai năm, cuối tháng sáu năm nào anh ta c*̃ng chạy tới Bắc Kinh ngây ngô vài ngày. Sau khi về Tô Thành thì đối xử với mọi người hơi khác, đối xử với cậu ấy thì không nóng không lạnh. Sau đó bọn họ kết hôn, Kiều Viễn lại từ chức đến Thượng Hải phát triển, mấy tháng mới về nhà một lần, hai người nói chuyện ngày càng ít, Tô Kỳ Kỳ cảm thấy hôn nhân của bọn họ nên đặt một dấu chấm hết, xong chuyện thì c*̃ng không còn sót lại chút tình cảm nào nữa. Cậu ấy nói ly hôn, Kiều Viễn không phản đối, chỉ bảo cậu ấy phải suy nghĩ cẩn thận. Tô Kỳ Kỳ thuộc phái hành động nên c*̃ng không dài dòng dây dưa, nói ly hôn thì ly hôn luôn. Bây giờ cậu ấy đã tái hôn, là một cán bộ cao cấp. Cô bạn gái nhỏ c*̉a Kiều Viễn là một sinh viên đại học mới ra trường, bộ dạng rất giống cậu.” Cố Dĩnh vẫn đang nói, Chương Linh thẫn thờ nghe.Tâm, vốn còn có chút lo sợ dao động giữa không trung, nhưng ngay sau đó lại chậm rãi hạ xuống, chìm sâu vào trong biển xanh lạnh lẽo.

Đồng nghiệp c*̉a Cố Dĩnh muốn kết hôn, cô nàng liền kéo Chương Linh
đến Vương Phủ Tỉnh chọn một món quà. Nhìn một vòng quanh
phòng, nào là sườn xám thêu thủ công, nào là giày gấm, ga
giường vỏ chăn đỏ thẫm… Món nào c*̃ng tuyệt đẹp, phảng phất
không khí vui vẻ, tựa như sau khi có những thứ đó, cánh cửa
hạnh phúc sẽ mở ra vậy.

Cố Dĩnh kích động không thôi: “Nếu bây giờ có anh chàng nào đồng ý
lấy tớ, tớ sẽ gả ngay. Đúng rồi, cậu còn chưa khai chuyện c*̉a
cậu với anh chàng kia là thế nào đâu nhé!”

Chương Linh bị hù đến nỗi chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, bởi vì
cô còn chưa nói tới chuyện hôn nhân nên mới không giới thiệu Hàn
Hoàn Vũ với Cố Dĩnh thôi.

Cô rốt cuộc muốn giấu giếm cái gì? Năm năm này, cô không cho bất cứ kẻ nào chiếm giữ lòng cô là vì ai?

“Có phải cậu sợ tớ đoạt mất con rùa vàng c*̉a cậu nên cậu mới
đề phòng tớ như vậy không?” Cố Dĩnh cực kỳ tủi thân, đôi môi đỏ
mọng cong lên: “Tức chết mà, tại sao cậu và Tô Kỳ Kỳ đều như thế
hả! Tớ có cặn bã thế nào cũng sẽ không làm cái chuyện không
nhân tính vậy đâu.”

“Tô Kỳ Kỳ?” Chương Linh cho là mình nghe lầm.

“Đúng vậy, cậu ấy nói Kiều Viễn có một người tình ở Bắc Kinh, cậu
ấy tưởng là tớ. Chuyện ly hôn lớn như vậy cậu ấy cũng không nói
cho tớ biết. c*̃ng may là bây giờ Kiều Viễn có một cô bạn gái nhỏ,
cậu ấy mới không nghi ngờ tớ nữa. Tớ thật sự rất giận.”

Chương Linh vỗ trán: “Cố Dĩnh, cậu có thể nói từng chuyện một không, tớ chẳng hiểu gì cả!”

“Đồ ngốc!” Cố Dĩnh cười. “Tô Kỳ Kỳ nói, tốt nghiệp được hai năm, cuối
tháng sáu năm nào anh ta c*̃ng chạy tới Bắc Kinh ngây ngô vài ngày.
Sau khi về Tô Thành thì đối xử với mọi người hơi khác, đối xử
với cậu ấy thì không nóng không lạnh. Sau đó bọn họ kết hôn, Kiều Viễn lại từ chức đến Thượng Hải phát triển, mấy tháng mới về nhà một
lần, hai người nói chuyện ngày càng ít, Tô Kỳ Kỳ cảm thấy hôn nhân của bọn họ nên đặt một dấu chấm hết, xong chuyện thì c*̃ng
không còn sót lại chút tình cảm nào nữa. Cậu ấy nói ly hôn,
Kiều Viễn không phản đối, chỉ bảo cậu ấy phải suy nghĩ cẩn thận.
Tô Kỳ Kỳ thuộc phái hành động nên c*̃ng không dài dòng dây dưa, nói ly hôn thì ly hôn luôn. Bây giờ cậu ấy đã tái hôn, là một cán bộ cao cấp. Cô bạn gái nhỏ c*̉a Kiều Viễn là một sinh viên đại học mới ra trường, bộ dạng rất giống cậu.” Cố Dĩnh vẫn đang nói, Chương
Linh thẫn thờ nghe.

Tâm, vốn còn có chút lo sợ dao động giữa không trung, nhưng ngay sau đó
lại chậm rãi hạ xuống, chìm sâu vào trong biển xanh lạnh lẽo.

Nam Sơn Có Củ ẤuTác giả: Lâm Địch NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKhu nhà ở nằm kế bên công viên, rèm cửa sổ được kéo ra, ánh trời chiều không có gì ngăn cản tràn vào khiến căn phòng sáng rực. Chương Linh theo bản năng nhắm mắt lại, một lát sau lại chậm rãi mở ra. Có mấy đôi tình nhân đi dạo trên sân cỏ c*̉a công viên, cảnh tượng gắn bó át cả ánh mặt trời, cây phong mùa thu xanh mướt, đẹp như trong bưu thiếp. Trên xích đu, hai nữ sinh mặc váy ca rô ngắn c*̀ng ăn một que kem, cậu một miếng, tớ một miếng. Không cẩn thận chạm vào mũi nhau, hai người liền vui vẻ cười lớn. Khóe miệng c*̉a Chương Linh khẽ cong, cô thích nhìn những cảnh tượng như vậy. Gian phòng rất yên tĩnh, âm thanh c*̉a điện thoại di động vang lên có vẻ trống trải mà vang dội, thậm chí còn có chút đáng sợ. Chương Linh đưa di động lên tai, nhàn nhạt hỏi: “Cố Dĩnh, có chuyện gì vậy?” Màn đêm vừa buông xuống, cuộc sống rực rỡ về đêm c*̉a người đẹp Cố Dĩnh mới bắt đầu, từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ có… Đồng nghiệp c*̉a Cố Dĩnh muốn kết hôn, cô nàng liền kéo Chương Linh đến Vương Phủ Tỉnh chọn một món quà. Nhìn một vòng quanh phòng, nào là sườn xám thêu thủ công, nào là giày gấm, ga giường vỏ chăn đỏ thẫm… Món nào c*̃ng tuyệt đẹp, phảng phất không khí vui vẻ, tựa như sau khi có những thứ đó, cánh cửa hạnh phúc sẽ mở ra vậy.Cố Dĩnh kích động không thôi: “Nếu bây giờ có anh chàng nào đồng ý lấy tớ, tớ sẽ gả ngay. Đúng rồi, cậu còn chưa khai chuyện c*̉a cậu với anh chàng kia là thế nào đâu nhé!”Chương Linh bị hù đến nỗi chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, bởi vì cô còn chưa nói tới chuyện hôn nhân nên mới không giới thiệu Hàn Hoàn Vũ với Cố Dĩnh thôi.Cô rốt cuộc muốn giấu giếm cái gì? Năm năm này, cô không cho bất cứ kẻ nào chiếm giữ lòng cô là vì ai?“Có phải cậu sợ tớ đoạt mất con rùa vàng c*̉a cậu nên cậu mới đề phòng tớ như vậy không?” Cố Dĩnh cực kỳ tủi thân, đôi môi đỏ mọng cong lên: “Tức chết mà, tại sao cậu và Tô Kỳ Kỳ đều như thế hả! Tớ có cặn bã thế nào cũng sẽ không làm cái chuyện không nhân tính vậy đâu.”“Tô Kỳ Kỳ?” Chương Linh cho là mình nghe lầm.“Đúng vậy, cậu ấy nói Kiều Viễn có một người tình ở Bắc Kinh, cậu ấy tưởng là tớ. Chuyện ly hôn lớn như vậy cậu ấy cũng không nói cho tớ biết. c*̃ng may là bây giờ Kiều Viễn có một cô bạn gái nhỏ, cậu ấy mới không nghi ngờ tớ nữa. Tớ thật sự rất giận.”Chương Linh vỗ trán: “Cố Dĩnh, cậu có thể nói từng chuyện một không, tớ chẳng hiểu gì cả!”“Đồ ngốc!” Cố Dĩnh cười. “Tô Kỳ Kỳ nói, tốt nghiệp được hai năm, cuối tháng sáu năm nào anh ta c*̃ng chạy tới Bắc Kinh ngây ngô vài ngày. Sau khi về Tô Thành thì đối xử với mọi người hơi khác, đối xử với cậu ấy thì không nóng không lạnh. Sau đó bọn họ kết hôn, Kiều Viễn lại từ chức đến Thượng Hải phát triển, mấy tháng mới về nhà một lần, hai người nói chuyện ngày càng ít, Tô Kỳ Kỳ cảm thấy hôn nhân của bọn họ nên đặt một dấu chấm hết, xong chuyện thì c*̃ng không còn sót lại chút tình cảm nào nữa. Cậu ấy nói ly hôn, Kiều Viễn không phản đối, chỉ bảo cậu ấy phải suy nghĩ cẩn thận. Tô Kỳ Kỳ thuộc phái hành động nên c*̃ng không dài dòng dây dưa, nói ly hôn thì ly hôn luôn. Bây giờ cậu ấy đã tái hôn, là một cán bộ cao cấp. Cô bạn gái nhỏ c*̉a Kiều Viễn là một sinh viên đại học mới ra trường, bộ dạng rất giống cậu.” Cố Dĩnh vẫn đang nói, Chương Linh thẫn thờ nghe.Tâm, vốn còn có chút lo sợ dao động giữa không trung, nhưng ngay sau đó lại chậm rãi hạ xuống, chìm sâu vào trong biển xanh lạnh lẽo.

Chương 8