Tác giả:

Mùa xuân - mùa của hạnh phúc yêu thương.... Những con gió xuân mang hương thơm của lá của cỏ cây ùa vào Konoha. Đã 2 năm sau trận chiến khốc liệt ấy... Konoha cùng các làng tham chiến đã dần ổn định và phát triển. Cuộc chiến ấy đã tạo nên một liên minh nhẫn giả đoàn kết và hùng mạnh. Đâu đó trên ngọn đồi anh đào của Làng Lá, một cô gái tóc hồng đứng tựa vào một gốc cây ngước đôi mắt trong veo màu xanh lục bảo lên bầu trời dường như có nhiều ưu tư. Cô chạm tay lên trán mình như một thói quen rồi lại từ mỉm cười khúc khích điều gì đó. Đúng vậy, cảm giác đó vẫn còn nguyên vẹn như 2 năm trước... Khi Sasuke chạm nhẹ vào trán cô rồi hẹn sẽ gặp lại cô. Vậy mà đã 2 năm rồi... 2 năm cô không được nhìn thấy người con trai ấy... 2 năm không được nhìn thấy đôi mắt đen láy lạnh lùng nhưng lại cô đơn ấy. Cô thực sự... Thực sự rất nhớ anh... Có lẽ cũng bởi vì nhớ anh mà mỗi khi có ngày nghỉ hiếm hoi ở bệnh viện hay không phải làm nhiệm vụ, cô kunoichi tóc hồng lại đến đây... Nơi có những cây hoa anh…

Chương 36: Ông bà uchiha ! - t2

Sakura, Nắm Tay TôiTác giả: ao-chanMùa xuân - mùa của hạnh phúc yêu thương.... Những con gió xuân mang hương thơm của lá của cỏ cây ùa vào Konoha. Đã 2 năm sau trận chiến khốc liệt ấy... Konoha cùng các làng tham chiến đã dần ổn định và phát triển. Cuộc chiến ấy đã tạo nên một liên minh nhẫn giả đoàn kết và hùng mạnh. Đâu đó trên ngọn đồi anh đào của Làng Lá, một cô gái tóc hồng đứng tựa vào một gốc cây ngước đôi mắt trong veo màu xanh lục bảo lên bầu trời dường như có nhiều ưu tư. Cô chạm tay lên trán mình như một thói quen rồi lại từ mỉm cười khúc khích điều gì đó. Đúng vậy, cảm giác đó vẫn còn nguyên vẹn như 2 năm trước... Khi Sasuke chạm nhẹ vào trán cô rồi hẹn sẽ gặp lại cô. Vậy mà đã 2 năm rồi... 2 năm cô không được nhìn thấy người con trai ấy... 2 năm không được nhìn thấy đôi mắt đen láy lạnh lùng nhưng lại cô đơn ấy. Cô thực sự... Thực sự rất nhớ anh... Có lẽ cũng bởi vì nhớ anh mà mỗi khi có ngày nghỉ hiếm hoi ở bệnh viện hay không phải làm nhiệm vụ, cô kunoichi tóc hồng lại đến đây... Nơi có những cây hoa anh… Có lẽ anh sẽ đi làm nhiệm vụ một thời gian....- Vâng?Có lẽ sẽ tốn khoảng 3, 4 năm.- Sao cơ ạ... Đôi mắt lục bảo rung lênAnh nghĩ em...- Em nên ở lại làng? Cô nhìn anh...- Hay em ko nên đợi anh nữa à?Hn....- Nhiệm vụ kéo dài và sẽ có nhiều nguy hiểm.” Bộp!”Bàn tay của ai đó đã đánh vào ngực anh.-Tối hôm qua anh mới vừa cầu hôn em, anh nhớ chứ?Nhớ.- Anh còn gọi em là Uchiha Sakura anh nhớ chứ?....- Vậy em... Anh có coi em là vợ của anh không, Sasuke-kun?... Hay em vẫn chỉ là “con đàn ba rắc rối” thôi?Đôi măt lục bảo trở nên cương quyết hơn bao giờ hết nhìn thẳng vào mắt anhTch... Môi anh khẽ mỉm cười.- Anh cười cái gì? Cô tức giậnAnh xin lỗi... Vì trước đây anh luôn coi thường em Sakura. Anh kéo tay cô lại...Vây nên bây giờ anh muốn hỏi em, bà Uchiha... Em có thế cùng chồng mình chịu khổ một thời gian không? Anh để cô ngồi lên đùi mìnhNhững giọt nước mắt khi nãy còn trực trào ra giờ đây chỉ còn đọng lại ở khoé mắt cô kunoichi...- Đồ ngốc Sasuke-kun!Không phải là bà Uchiha còn ngốc hơn cả anh sao. Anh vuốt nhẹ mái tóc hồng- Nhưng yêu anh nhất là được rồi! Cô vòng tay qua cổ ôm chặt lấy anh, dụi đầu mình vào cổ anhMai anh sẽ gặp bố mẹ em, Sakura.AnhSẽGặpBốMẹ..Sakura cứ tưởng mình nghe nhầm nhưng không...Cô nới tay ra khỏi cổ anh, đôi mắt lục bảo khá bất ngờ trước những gì anh vừa nói

Có lẽ anh sẽ đi làm nhiệm vụ một thời gian....

- Vâng?

Có lẽ sẽ tốn khoảng 3, 4 năm.

- Sao cơ ạ... Đôi mắt lục bảo rung lên

Anh nghĩ em...

- Em nên ở lại làng? Cô nhìn anh

...

- Hay em ko nên đợi anh nữa à?

Hn....

- Nhiệm vụ kéo dài và sẽ có nhiều nguy hiểm.

” Bộp!”

Bàn tay của ai đó đã đánh vào ngực anh.

-Tối hôm qua anh mới vừa cầu hôn em, anh nhớ chứ?

Nhớ.

- Anh còn gọi em là Uchiha Sakura anh nhớ chứ?

....

- Vậy em... Anh có coi em là vợ của anh không, Sasuke-kun?... Hay em vẫn chỉ là “con đàn ba rắc rối” thôi?

Đôi măt lục bảo trở nên cương quyết hơn bao giờ hết nhìn thẳng vào mắt anh

Tch... Môi anh khẽ mỉm cười.

- Anh cười cái gì? Cô tức giận

Anh xin lỗi... Vì trước đây anh luôn coi thường em Sakura. Anh kéo tay cô lại...

Vây nên bây giờ anh muốn hỏi em, bà
Uchiha... Em có thế cùng chồng mình chịu khổ một thời gian không? Anh
để cô ngồi lên đùi mình

Những giọt nước mắt khi nãy còn trực trào ra giờ đây chỉ còn đọng lại ở khoé mắt cô kunoichi...

- Đồ ngốc Sasuke-kun!

Không phải là bà Uchiha còn ngốc hơn cả anh sao. Anh vuốt nhẹ mái tóc hồng

- Nhưng yêu anh nhất là được rồi! Cô vòng tay qua cổ ôm chặt lấy anh, dụi đầu mình vào cổ anh

Mai anh sẽ gặp bố mẹ em, Sakura.

Anh

Sẽ

Gặp

Bố

Mẹ

.

.

Sakura cứ tưởng mình nghe nhầm nhưng không...

Cô nới tay ra khỏi cổ anh, đôi mắt lục bảo khá bất ngờ trước những gì anh vừa nói

Sakura, Nắm Tay TôiTác giả: ao-chanMùa xuân - mùa của hạnh phúc yêu thương.... Những con gió xuân mang hương thơm của lá của cỏ cây ùa vào Konoha. Đã 2 năm sau trận chiến khốc liệt ấy... Konoha cùng các làng tham chiến đã dần ổn định và phát triển. Cuộc chiến ấy đã tạo nên một liên minh nhẫn giả đoàn kết và hùng mạnh. Đâu đó trên ngọn đồi anh đào của Làng Lá, một cô gái tóc hồng đứng tựa vào một gốc cây ngước đôi mắt trong veo màu xanh lục bảo lên bầu trời dường như có nhiều ưu tư. Cô chạm tay lên trán mình như một thói quen rồi lại từ mỉm cười khúc khích điều gì đó. Đúng vậy, cảm giác đó vẫn còn nguyên vẹn như 2 năm trước... Khi Sasuke chạm nhẹ vào trán cô rồi hẹn sẽ gặp lại cô. Vậy mà đã 2 năm rồi... 2 năm cô không được nhìn thấy người con trai ấy... 2 năm không được nhìn thấy đôi mắt đen láy lạnh lùng nhưng lại cô đơn ấy. Cô thực sự... Thực sự rất nhớ anh... Có lẽ cũng bởi vì nhớ anh mà mỗi khi có ngày nghỉ hiếm hoi ở bệnh viện hay không phải làm nhiệm vụ, cô kunoichi tóc hồng lại đến đây... Nơi có những cây hoa anh… Có lẽ anh sẽ đi làm nhiệm vụ một thời gian....- Vâng?Có lẽ sẽ tốn khoảng 3, 4 năm.- Sao cơ ạ... Đôi mắt lục bảo rung lênAnh nghĩ em...- Em nên ở lại làng? Cô nhìn anh...- Hay em ko nên đợi anh nữa à?Hn....- Nhiệm vụ kéo dài và sẽ có nhiều nguy hiểm.” Bộp!”Bàn tay của ai đó đã đánh vào ngực anh.-Tối hôm qua anh mới vừa cầu hôn em, anh nhớ chứ?Nhớ.- Anh còn gọi em là Uchiha Sakura anh nhớ chứ?....- Vậy em... Anh có coi em là vợ của anh không, Sasuke-kun?... Hay em vẫn chỉ là “con đàn ba rắc rối” thôi?Đôi măt lục bảo trở nên cương quyết hơn bao giờ hết nhìn thẳng vào mắt anhTch... Môi anh khẽ mỉm cười.- Anh cười cái gì? Cô tức giậnAnh xin lỗi... Vì trước đây anh luôn coi thường em Sakura. Anh kéo tay cô lại...Vây nên bây giờ anh muốn hỏi em, bà Uchiha... Em có thế cùng chồng mình chịu khổ một thời gian không? Anh để cô ngồi lên đùi mìnhNhững giọt nước mắt khi nãy còn trực trào ra giờ đây chỉ còn đọng lại ở khoé mắt cô kunoichi...- Đồ ngốc Sasuke-kun!Không phải là bà Uchiha còn ngốc hơn cả anh sao. Anh vuốt nhẹ mái tóc hồng- Nhưng yêu anh nhất là được rồi! Cô vòng tay qua cổ ôm chặt lấy anh, dụi đầu mình vào cổ anhMai anh sẽ gặp bố mẹ em, Sakura.AnhSẽGặpBốMẹ..Sakura cứ tưởng mình nghe nhầm nhưng không...Cô nới tay ra khỏi cổ anh, đôi mắt lục bảo khá bất ngờ trước những gì anh vừa nói

Chương 36: Ông bà uchiha ! - t2