Lời mở đầu "Em sợ ngày gặp lại anh sẽ đến, em và anh đã biến thành những tảng đá nứt nẻ. Em cũng sợ em sẽ hôn lên những nêp nhăn của anh, thà tin rằng sự bất tử có tồn tại trên đời. Em sợ mãi mãi nhớ tên anh, càng sợ nhìn thấy anh lắng xuống trong cơn ảo giác. Sợ nhất hai bên mai của anh nhuốm đầy bụi trần, trừ phi trên đời này có sự bất tử." Lâm Tịch (Em sợ). Chiều hôm ấy, Giang Nguyệt đang đưa giáo sư trường Đại học Colombia đến đây tham quan đi ra nhà ăn. Giáo sư là một ông già béo tròn, trông không mấy bắt mắt nhưng lại là một nhà triết học nổi tiếng thế giới. Trường đại học Z mời ông đến để giảng triết học chính trị một học kỳ. Giang Nguyệt là nghiên cứu sinh được nhà trường chỉ định trợ giảng cho giáo sư. Cái danh "trợ giảng" nghe thì đẹp đẽ thế thôi chứ thực chất cô giống như một trợ lý chuyên lo liệu vấn đề sinh hoạt cho giáo sư, từ việc nghe điện thoại đến vấn đề ăn ở, đi lại, lên lớp… tất cả những chuyện lớn nhỏ đều do cô lo liệu. Toàn là những chuyện vụn vặt nên Giang…
Tác giả: